Chương 26: Kế hoạch chặt chẽ, chu đáo

"Có một nhóm tội phạm, gọi là "Trộm Kim Tặc", bắt cóc đứa nhỏ trong thùng giấy, gϊếŧ A Linh luyện thành Hành thi sau đó đi lấy tiền chuộc. Nhưng Chu gia báo cảnh sát, các người đến chỗ Minh Khúc Viên bắt người, nhìn thấy A Linh cầm tiền chuộc liền đuổi theo, kết quả A Linh bị nước sôi hắt lên người bại lộ thân phận Hành thi của cô ấy. Phải vậy không?"

Phân tích được đến tám chín phần.

Lão Tiền gật đầu, "Không phải người Chu gia báo nguy, là chúng tôi nhận được tin."

Mao Cửu không hiểu lắm.

Lão Tiền giải thích: "Đây không phải vụ đầu tiên, trong mấy tháng nay đã xảy ra năm vụ án bắt cóc. Hai vụ đầu tiên nhận được tiền chuộc thì con tin được an toàn. Đến vụ thứ ba thì bắt đầu gϊếŧ con tin."

Mao Cửu hỏi: "Đến vụ thứ ba ngài mới biết tới nhóm người Trộm Kim Tặc này?"

"Đúng vậy." Lão Tiền gật đầu, cười khổ nói: "Cảnh sát chúng tôi cũng không phải vạn năng, không phát sinh án mạng cũng không ai báo án, chúng tôi căn bản không biết. Lúc xảy ra vụ bắt cóc thứ ba, nếu không phải đối phương gϊếŧ chết con tin, sẽ không có ai báo cảnh sát. Người có tiền rất tiếc mệnh. Trộm Kim Tặc chọn người, còn đều là người quan trọng. Người nhà con tin đều không thể không giao tiền chuộc, cũng không dám báo cảnh sát. Cho nên mới nói, rất khó giải quyết. Đây là bắt cóc có dự mưu."

Mao Cửu cũng hiểu được, từ việc lựa chọn người bắt cóc có thể nhìn ra nhóm người này trước đó khẳng định đã cẩn thận điều tra, có kế hoạch hành động cực kỳ nghiêm khắc. Những nhóm tội phạm như vậy, còn có thể chế định kế hoạch nghiêm khắc đến thế, càng phải nên hành sự cẩn thận, có thể không nháo loại thì tuyệt đối sẽ không nháo loạn.

Bọn chúng cũng biết tầm quan trọng của con tin bị bắt cóc đối với người nhà, gϊếŧ con tin mà không sợ nhiều người tức giận, chứng minh bọn họ có gì đó chống lưng. Thứ chống lưng bọn chúng hẳn có liên quan đến người có thể thao tác Hành thi.

"Tôi hiểu rồi, cảm ơn ngài, Tiền đội trưởng."

Lão Tiền sang sảng cười, càng ở cùng Mao Cửu càng thích cậu thanh niên dứt khoát, lưu loát này. Thông minh, nhạy bén, lại còn biết võ, khiến trong lòng ông ngứa đến lợi hại, muốn lôi kéo Mao Cửu để cậu bái mình làm thầy. Đồ đệ ưu tú như vậy mà không nhận thì thật lãng phí.

Đáng tiếc, đáng tiếc Mao Cửu không phải xuất thân hình cảnh, không học qua phương diện điều tra này. Thân phận cũng không phải trong biên chế cảnh sát chính thống, cho dù ông muốn thu Mao Cửu làm đồ đệ mang theo bên người bồi dưỡng, cũng cần phải đi qua trình tự chính quy. Huống chi người ta cũng chưa chắc sẽ đồng ý.

Chậc chậc, chờ qua chuyện này rồi nói sau đi.

Lão Tiền nghĩ như vậy, khóe mắt thoáng nhìn thiếu niên đi cùng với Mao Cửu, vừa lên xe liền ngồi nghiêm chỉnh, nghiêm túc khắc chế. Thiếu niên ở tuổi này như vậy rất khó gặp, có thể thấy được phẩm tính không tồi.

Mấy người đi tới cảnh thính, Lão Tiền vừa vào liền bận việc không thấy bóng người. Nhưng mà trước khi rời đi đã gọi Tiểu Lý đưa Mao Cửu đi làm một ít thủ tục, lãnh tro cốt của Phương Linh trở về.

Hiệu suất làm việc của Tiểu Lý rất cao, nhanh chóng đưa hai người đi làm thủ tục, lại nhờ người đem hủ tro cốt của Phương Linh ra. Tiểu Sơn thấy vậy tiến lên ôm lấy hủ tro cốt kia không buông tay, cúi đầu mím môi, rầu rĩ không vui.

Mao Cửu thấy nhóc tâm tình khó chịu cũng đi tới bên cạnh, vỗ vỗ lưng nhóc an ủi.

Lúc hai người đang muốn rời đi, đi ngang qua tổ hình sự vừa vặn nghe được tiếng hô to truyền ra: "Tiền đội, quốc lộ 10X xảy ra tai nạn xe cộ!"

Lão Tiền rít gào một tiếng: "Tai nạn xe cộ thì tìm cảnh sát giao thông!"

"Là người làm, đua xe trên quốc lộ đâm vào rào chắn."

"Đờ mờ, tai nạn xe cộ thì tìm cảnh sát giao thông!"

"Là Lục gia Lục thiếu báo án, nói là có liên quan đến Trộm Kim Tặc."

"Đệt, sao không nói sớm?"

"..."

Lục gia Lục thiếu? Lục Tu Giác?

Mao Cửu nhíu mày suy nghĩ một lát, lắc đầu không quản hắn. Nghe thông báo, Lục Tu Giác không sao. Cũng đúng, không nói tới tính cách khắc nghiệt khó ưa kia của hắn, chỉ nói một thân công phu đó cũng khó có người có thể động được hắn.

Cậu có một loại cảm giác, Lục Tu Giác này rất mạnh. Mạnh hơn so với tưởng tượng của cậu, cậu không thể nhìn thấu được hắn. Lục Tu Giác này, thâm sâu tựa biển, không phải người có thể thâm giao, bình thường chọc ghẹo một chút là đủ rồi.

Lục Tu Giác báo cảnh sát xong thì gọi điện thoại để Dư Tiêu Hồn gửi hết tất cả tin tức về Trộm Kim Tặc tới văn phòng, hắn muốn xem xét một lần. Trước đó báo cảnh sát còn thuận tiện hỏi tiến triển vụ án đứa nhỏ Chu gia.

Không ngoài dự liệu, từ thái độ ấp úng của đối phương có thể đoán được đứa nhỏ Chu gia dữ nhiều lành ít.

Lục Tu Giác cúp điện thoại, đầu óc rất bình tĩnh, trong mắt như bao phủ một tầng băng sương. Hắn cũng không thể trách cứ người Chu gia không nghe theo khuyên bảo đi giao tiền chuộc khiến đứa nhỏ chết thảm, dù sao thì ai có thể nhìn thấy một phần thân thể của đứa nhỏ mình yêu thương mà còn có thể hành xử lý trí?

Muốn trách cũng chỉ có thể trách Trộm Kim Tặc quá giảo hoạt tàn nhẫn. May mà bây giờ bọn chúng theo dõi hắn, vậy nên có thể bảo đảm an toàn của những người khác. Chỉ là...

Lục Tu Giác nhếch khóe môi cười lạnh, lá gan cũng quá lớn!

Vốn dĩ đây là vụ án bắt cóc bình thường, để cho cảnh sát quản lý. Nhưng mà sau đó lại phát hiện dấu vết của Huyền môn thuật sĩ, còn đều là một chút đường ngang ngõ tắt đáng phải diệt trừ từ sớm. Hắn phải ra tay quản, tuy rằng trên thực tế hắn cũng không quá muốn nhúng tay vào giới phong thủy hoặc giới thiên sư.

Tâm tình không tốt thì phải tính kế Lão Tiền, thuận tiện giành thêm một chút ích lợi cho công ty nhà mình.

Khóa xe xong xuôi, Lục Tu Giác đi vào thang máy trở lại văn phòng, liếc mắt một cái đã nhìn thấy một chồng giấy tài liệu trên bàn làm việc. Thời đại này càng thiên về tư liệu điện tử, rất nhiều ông chủ vì muốn đuổi kịp thời đại, cũng vì thể diện đều dùng tới tư liệu điện tử. Ngược lại Lục Tu Giác lại thiên về tư liệu giấy, trừ phi là trường hợp nào đó mới dùng tư liệu điện tử. Hắn thích xúc cảm khi vuốt ve trên giấy, có loại cảm giác trải qua thời gian ấp ủ.

Cho nên ở chung cư của hắn tùy ý có thể nhìn thấy kệ sách, sách bên trên phần lớn đều có dấu vết lật qua. Chỉ là bảo dưỡng tốt, bề ngoài thoạt nhìn đều mới tinh. Nếu người ngoài nhìn vào còn tưởng thuần túy đặt cho đẹp. Nhưng mà cũng không có người ngoài nào nhìn thấy được, căn nhà đó của hắn, ngay cả cha mẹ cũng chưa từng ở lại được một đêm.

Lục lão gia tử cùng Lục phu nhân đều trêu ghẹo hắn, nói căn nhà kia là tân phòng, phải ôm vợ vào ở. Trước lúc đó ai cũng không thể đi vào.

Lục Tu Giác kỳ thật cũng không có ý tưởng về phương diện đó, chỉ thuần túy không thích người khác đi vào ở mà thôi. Nhưng hắn cũng không giải thích, tùy ý bọn họ nghĩ thế nào thì nghĩ, đỡ phải phiền toái.

Chỉ là lời này nói lâu rồi, trong lòng vẫn để lại một chút dấu vết. Bình thường không chú ý tới, bây giờ Mao Cửu vào ở ngược lại có chút không tự nhiên. Ngay cả Lục phu nhân nói bóng nói gió, phản ứng cũng rất lớn, giống như giấu đầu lòi đuôi vậy.

Lục Tu Giác mở tư liệu nhìn qua một chút, vừa xem vừa cân nhắc. Một tiếng sau, sắp xếp lại suy nghĩ, ước chừng tìm được một ít manh mối.

Đầu tiên là Phương Linh, nữ nhân này ở Minh Khúc Viên xảy ra chuyện đầu tiên, cũng khiến cho Trộm Kim Tặc hoàn toàn bại lộ trước mắt công chúng. Từ tư liệu cho thấy, cô ta tới từ một nông thôn nhỏ, đến đế đô được ba năm. Vốn làm tiếp viên phục vụ cùng người môi giới bán hàng, sau đó lại được người quen giới thiệu tới một trung tâm massage*.

*Gốc là 洗浴中心, là một chỗ cung cấp các dịch vụ tắm rửa, giải trí, thể dục với spa, mà tắm là chủ yếu, tắm hơi, tắm nước nóng các kiểu. Khách hàng chủ yếu là nam.

Phương Linh có bộ dáng thanh tú, trang điểm lên liền thành mỹ nữ. Trước kia bởi vì ngượng ngùng thuần phác, tính tình có chút nóng nảy nên nổi một đoạn thời gian thật dài, đi theo một đại lão. Biệt thự cao cấp, xe sang, túi xách hàng hiệu, quần áo, giày cùng nước hoa mỗi ngày lại đổi mới, khiến cho rất nhiều cô gái cùng chỗ làm ghen tỵ đỏ mắt, là vận khí Phương Linh tốt, đi theo một người đối xử với cô ta cũng không tồi.

Người kia bao dưỡng Phương Linh một năm, sau khi rời khỏi còn giới thiệu giúp cô ta. Vận khí Phương Linh vốn đã tốt, có nhan sắc lại biết ăn nói, rất nhanh liền đứng vững gót chân ở đó, còn trở thành quản lý.

Nhưng cô ta đến đầu năm nay đã từ chức, căn cứ theo báo cáo điều tra, hình như gặp được một nam nhân nguyện ý cưới cô ta. Không có ảnh chụp, chỉ căn cứ theo khẩu cung của người ở trung tâm, là một người tướng mạo anh tuấn, áo mũ chỉnh tề.

Phương Linh sau khi từ chức còn từng trở lại trung tâm vài lần, mỗi lần trở về trên mặt đều treo thần sắc hạnh phúc. Sau đó, có một ngày không tới, nói là mang thai, sắp kết hôn, muốn nói cáo biệt, cuối cùng không xuất hiện nữa.

Khi xuất hiện trở lại, đã trở thành một khối Hành thi không có ý thức.

Bọn họ phát hiện mấy trung tâm tương đối nổi danh ở đế đô đều đã xảy ra chuyện giống như vậy, nói là có vài cô gái cũng mất tích. Nghe người thuật lại, phần lớn cũng có tao ngộ giống như Phương Linh. Được một nam nhân phương diện nào cũng thật tốt cầu hôn, sau đó từ chức, rồi chậm rãi biến mất.

Phía dưới còn có một phần tư liệu, mấy tháng sau, những cô gái biến mất đó một lần nữa xuất hiện, hơn nữa còn càng thêm diễm lệ, ra vào các câu lạc bộ nổi tiếng, bám lên rất nhiều phú hào.

Nhìn qua cũng không có gì đặc biệt, nhưng trong những phú hào đó có mấy người trùng hợp là người bị bắt cóc hoặc trong nhà có người bị bắt cóc.

Từ đầu tới cuối, nhìn giống như một kế hoạch.

Đầu tiên lừa các cô gái, tẩy sạch sẽ thân phận lúc trước. Dùng thủ đoạn nào đó dạy dỗ thuần dưỡng, để bọn họ tiếp cận phú hào ở đế đô, tựa như đang chọn lựa. Chọn được đối tượng lại tiến hành bắt cóc.

Một phần tư liệu còn lại là một ít biến hóa trong nhà người bị bắt cóc, điểm giống nhau nhiều nhất là sau khi con tin được thả về hoặc bị gϊếŧ đều phát hiện tài xế hoặc người hầu nhà mình đột nhiên biến mất.

Không phải từ chức bình thường, mà là vô thanh vô tức biến mất.

Những người này đều là người mới vào làm dưới một năm, không thân không thích hoặc tính cách quái gở.

Liên kết vài điểm này lại, có thể nhìn ra được một kế hoạch hoàn chỉnh, chu đáo, chặt chẽ. Đầu tiên là lừa những cô gái không bối cảnh --- nữ, đặc biệt là người xinh đẹp đến nỗi có thể làm người buông lỏng cảnh giác. Khiến cho một nam nhân khi rơi vào lưới tình càng thêm thả lỏng.

Đem những cô gái bị lừa tới thuần phục, sau đó giống như mồi câu thả ra, đi câu lấy những nam nhân đó, thông qua sàng lọc, lựa chọn người có thể thu hoạch được lợi ích cao, lại có xác suất thành công lớn nhất, tiến hành bắt cóc.

Cùng với quân cờ bỏ vào bên người mục tiêu nội ứng ngoại hợp, khi lấy tiền chuộc thì lợi dụng Hành thi. Hành thi là người chết, dù có bị bắt được rồi phát hiện cũng không sao, dù sao thứ tìm thấy chỉ là thi thể.

Kế hoạch này cực kỳ chu đáo chặt chẽ, khó trách Trộm Kim Tặc có thể liên tục thực hiện được.

Bây giờ Lục Tu Giác tương đối để ý cơ hội khiến cho Trộm Kim Tặc gϊếŧ con tin là cái gì, trước đây bọn chúng không dám gϊếŧ con tin, sau đó lại tùy ý gϊếŧ con tin, hành sự cao điệu, hẳn là có cái gì đó để dựa vào.

Lục Tu Giác đánh giá, cơ hội này là Hành thi, hoặc nói, là người phía sau màn thao tác Hành thi.

Trộm Kim Tặc có cái này chống lưng, hành sự sẽ không hề có cố kỵ.

************

Như đã nói trước, tui xóa bài lảm nhảm kia rồi, cảm ơn các cô đã lảm nhảm cùng tui.

Đây là chương của tuần này, Tết sắp tới rồi, quà tui chuẩn bị cho mấy cô mấy hôm nay cũng sẽ lên vào dịp Tết, mấy chương quà này cũng gay cấn nhắm, thích hợp đọc vào buổi tối á hị hị:">>>>