Ngoại truyện Thanh Lạc Kiếm - Chương 126: Hạ

Lâm Hỉ hừ một tiếng, không nói thêm nữa, bày trà bánh sau liền rời đi, ánh mặt trời thực sự ấm áp, khiến người buồn ngủ, vì thế Lạc Dương buông tha cho việc uống trà, đem thân thể cuộn tròn, chuẩn bị ngủ một giấc.

Ai ngờ tiếng bước chân lại vòng trở về, đem chăn lông sắp rơi trên mặt đất nhặt lên, giúp hắn đắp lại, Lạc Dương không mở mắt, chỉ mỉm cười hỏi: “Đã trở lại?”

Động tác của nam nhân bị kiềm hãm, hỏi: “Làm sao biết là ta?”

“Vấn đề này cùng hỏi làm sao có thể phân rõ hắc bạch giống nhau, làm cho người ta khó có thể trả lời.”

Lạc Dương mở mắt, Ngao Kiếm ngồi xuống ghế hắn nằm, Ngao Kiếm mấy ngày nay giống như không có nghỉ ngơi, trên người mang theo dấu vết phong trần mệt mỏi, nghĩ đến thương thế của hắn còn chưa khỏi hẳn liền rời đi, Lạc Dương có chút lo lắng, đưa tay qua, cầm tay hắn, nói: “Nếu mệt mỏi, trước hết đi nghỉ ngơi trong chốc lát.”

“Ngươi cho rằng ta yếu đến trình độ kia sao?” Nam nhân khơi mào lông mày, rất không vui nói.

Lạc Dương muốn cười, bất quá lo lắng đến tôn nghiêm của Tu La vương, hắn nhịn xuống, nói: “Tôi mệt mỏi, ngài có thể bồi tôi cùng nhau nghỉ ngơi sao?”

“Này ta rất thích”

Khóe miệng Ngao Kiếm gợi lên mỉm cười, tới gần hắn, chăm chú nhìn không chuyển mắt, Lạc Dương bị nhìn có chút không được tự nhiên, nhưng hắn rất nhanh liền phát hiện Ngao Kiếm cũng không phải ở chăm chú nhìn hắn, mà là đang xem ánh mắt của hắn, nhẹ giọng hỏi: “Cảm thấy khá hơn không?”

“Ít nhất tôi có thể thấy rõ mặt của ngài”

“Tinh thần không sai”

Lạc Dương vui đùa lấy lòng Ngao Kiếm, hắn vừa lòng cười cười, từ trong túi xuất ra một cái bình sứ nhỏ, nói: “Ta giúp ngươi tìm thuốc nhỏ mắt, có thể giảm bớt thương tổn của Thanh Lạc Kiếm”

Ngao Kiếm mở bình sứ, đem nước thuốc bên trong nhỏ vào mắt Lạc Dương, nước thuốc có mùi thơm thanh mát, nhỏ xong, Lạc Dương nhắm hai mắt, chỉ cảm thấy tinh thần tỉnh táo, hương thơm ngân nga, mùi hương rất quen thuộc, hắn nói: “Hình như là Long Cốt hương.”

“Là nước mắt của chòm sao Thương Long” Ngao Kiếm đem thuốc nhỏ xong, không có đóng miệng bình, mà đem bình sứ nhét vào trong tay Lạc Dương, nói: “Long khí vi dương, mang theo nó, có thể giúp ngươi khu trừ âm hàn.”

“Ngài đi Bắc Hải?”

Chòm sao Thương Long thường ẩn cư dưới biển sâu, bình thường rất khó gặp được, Ngao Kiếm chỉ có thời điểm mua Long Cốt hương mới đi, bất quá nếu muốn có nước mắt của rồng, không ai hỗ trợ là không có khả năng, nghĩ đến đây, Lạc Dương đột nhiên hiểu được, Ngao Kiếm ra ngoài vài ngày, không phải đi xử lý chuyện ở Tu La giới, mà là vì hắn tìm dược.

“Trên đường từ Tu La giới trở về vừa lúc đυ.ng tới Trương thần côn, hắn nghe nói chuyện của ngươi, nên đáp ứng đưa ta đi lấy long lệ, thân là hải thần, chuẩn bị vài giọt long lệ rất đơn giản” Đọc ra tâm tư của Lạc Dương, Ngao Kiếm giải thích.