Chương 25

Nhưng chưa kịp là gì thì đã bị Đinh Tổ Dục đánh thức.

Tôi đặt tay lên trán.

"Đinh Tổ Dục, anh thật là……tức chết tôi rồi."

"Bạch đại sư, cô tỉnh rồi! Cô làm tôi sợ muốn chết.Tôi nhìn thấy cô nhắm mắt đứng im bất động ở bên cạnh Tần Yến. Lúc tôi gọi cô, cô cũng không có phản ứng. Khi tôi tới gần cô thì thấy cô không có hơi thở.”

"Tôi sợ đến đến mức luống cuống tay chân, định bấm vào huyệt nhân trung của cô, nếu cô vẫn không tỉnh lại, tôi chỉ có thể hô hấp nhân tạo cho cô thôi."

*Huyệt nhân trung: hay còn gọi là huyệt thủy câu là huyệt nằm ở vùng môi trên, ở chính giữa của vùng rãnh lõm nối liền sống mũi và môi.

"Dù sao thì cũng cám ơn anh."

Đinh Tổ Dục cười khúc khích: "Không cần khách khí, tôi thấy sắc mặt của Tần Yến có vẻ khá hơn một chút, Bạch đại sư có phải cô đã dùng bí thuật gì đó không?"

"Cũng không tính là bí thuật, dù sao thì tuần này anh ấy cũng sẽ không chết. Về phần sau này anh ấy có thể sống được hay không cũng khó nói trước, tôi cần chút thời gian."

"Được, nghe thấy lời này của cô là tôi yên tâm rồi."

Đinh Tổ Dục nói xong chỉ vào điện thoại di động của anh ta rồi đưa cho tôi xem: "Bạch đại sư, cô không biết đấy thôi, tôi vừa mới điều tra cái gã đại sư rùa đen kia, hắn ta thế mà rất nổi tiếng trên mạng nhé.”

"Hắn ta cũng livestream, giá khởi điểm là 100.000 tệ, thật không thể tin được."

“100.000 tệ?” Tôi sờ cằm.

"Ừ, bị hố đúng không. Quan trọng là có rất nhiều người tìm đến hắn."

Tôi thở dài: “Hình như việc định giá của tôi có gì đó không ổn. Những người khác xem thì phí là 100.000 tệ còn tôi thì chỉ có 9 tệ 9. Vậy mà anh còn dám tống tiền tôi?”

Đinh Tổ Dục: "..."

"Lời này cô cũng nói được. Dù cô có ra giá 1 triệu tệ thì tôi cũng vẫn đến tìm cô. Chút tiền này dù sao thiếu gia đây cũng không thiếu."

Tôi chặc lưỡi, cậu ấy đúng là không hổ danh thái tử gia Bắc Kinh.

Táo bạo và kiêu ngạo.

Khi chúng tôi ra ngoài, Tần gia và Vô Hối đại sư đang ngồi trong phòng khách.

Vô Hối đại sư không biết từ đâu có một chuỗi tràng hạt Phật giáo trên tay trông rất có phong thái của đại sư.

Hắn ta liếc nhìn tôi: “Tần nhị gia, bệnh của Tần thiếu gia là do tà ma gây ra, đặc biệt nguy hiểm. Hai loại thảo dược không thể thiếu là linh chi ngàn năm và rễ cây trăm tuổi.”

Tần nhị gia lập tức phái người viết xuống: "Vô Hối đại sự, tôi đều đã ghi lại những gì ngài nói, sẽ lập tức phái người đi tìm. Chỉ cần có thể cứu được con trai tôi, thì bất cứ yêu cầu gì tôi cũng đều đáp ứng."