Tại cánh đồng hoang, có một nam nhân thanh tú đang đứng ở đó hình như đợi một ai đó. Từ trên không trung có một người đang phi tới."Ngươi tới rồi!" Hàn Thiên Phong giọng lạnh lùng nói.
"Không biết, hoàng đế Thanh Long Quốc tìm ta có việc gì?" Nhật Triều đi đến bên cạnh Hàn Thiên Phong nói "Hôm nay ngươi đến đây một mình không sợ ta sẽ ám sát ngươi sao?"
"Ngươi dám sao?" Hàn Thiên Phong nhếch môi "Ngươi cũng một mình đến quốc gia của ta, không sợ ta sử ngươi sao? Ngươi cũng biết những người ngồi ở vị trí cao như chúng ta chắc chắn không thể nào đi đâu một mình được mà."
"Ngươi tìm ta có việc gì?"
"Ngươi nghĩ ta tìm ngươi vì việc gì?" Nói rồi Hàn Thiên Phong quay sang nhìn Nhật Triều, đôi mắt tràn ngập sự sắc bén "Đường đường là Thái tử của Thiên Quy quốc lại chạy đến đây hạ mình làm lang quân của hoàng tỷ ta, ngươi có mục đích gì?"
"Ha...ha...ha... Điều này ngươi nên hỏi hoàng tỷ ngươi nha. Ta chỉ vô tình dạo chơi ở các nước nhưng nàng ta mang ta về phủ làm lang quân nha. Chứ ta không hề muốn." Nhật Triều cười một cách châm biếm nói. "Ngược lại, ta nghe mọi người nói Hoàng đế của Thanh Long quốc trước nay luôn hoang da^ʍ vô độ, không lo triều chính là một hôn quân chính hiệu, ham mê sủng ái hoàng tỷ. Nhưng xem ra hôn quân thì không phải, nhưng sủng ái tỷ tỷ là thật nha."
"Ta nói cho ngươi biết, ta không biết ngươi vào phủ của hoàng tỷ ta với mục đích gì nhưng ta khuyên ngươi mau về quốc gia của mình đi. Ngươi làm gì cũng được nhưng không được làm hại hoàng tỷ của ta. Nếu không ngươi đừng trách ta san bằng Thiên Quy quốc." Hàn Thiên Phong nén xúc động, quay lưng bước đi.
"Nếu ta quay về làm Thái tử sau đó sang liên hôn cùng nàng ngươi đồng ý không?" Nhật Triều nhìn hắn quay đi liền nói.
Hàn Thiên Phong giật mình quay lại nhìn hắn "Ngươi muốn liên hôn cùng hoàng tỷ ta"
"Đúng"
"Vì sao?"
"Ta thấy nếu Thiên Quy quốc và Thanh Long quốc liên hôn sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho hai quốc gia." Nhật Triều thấy hắn cũng quay lại nhìn nên đi đến đối diện Hàn Thiên Phong.
"Chỉ như vậy."
"Đúng, chỉ như vậy."
"Vậy thì phụ lòng ngươi rồi, ta không muốn đem hoàng tỷ ta ra để đổi lại Thiên hạ. Ta có thể phụ Thiên hạ nhưng không thể phụ Hoàng tỷ. Ta muốn tỷ ấy có những thứ tốt nhất và hưởng được sự hạnh phúc trong thiên hạ. Nên nếu người không thật tâm với Hoàng tỷ, ta không thể gả tỷ ấy đi." Hắn có một chút tức giận khi có một người xem hoàng tỷ của hắn như một món đồ trao đổi.
"Ngươi không sợ, khi ta liên hôn với nước khác rồi sẽ liên minh với nước khác quay lại xâm chiếm Thanh Long quốc hay sao?" Nhật Triều như muốn đe dọa Hàn Thiên Phong "Nhưng nếu ta và người cùng nhau san bằng các nước khác không phải sẽ hay hơn sao?"
"Tùy ngươi muốn làm gì, ta không hứng thú. Nhưng nếu đυ.ng đến hoàng tỷ của ta thì ta sẵn sàng lấy đi cái đầu của ngươi. Hoàng tỷ ta không phải là món đồ để các ngươi tùy tiện lấy ra làm vật trao đổi với ta." hắn nói rồi vận dụng khinh không bay đi ngay lập tức.
Nhật Triều đứng đó nhìn theo, trong tâm thì nghĩ "Ta thật lòng với tỷ tỷ của ngươi" Nhưng ngoài mặt lại không thể thốt ra lời nào.
........................
Trong Thiên Các,
Một nữ tử đeo mặt nạ không ngừng xem mật báo rồi lắng nghe người ở dưới tường thuật lại mọi việc. "Thật sự là Hàn Thiên Phong nói như vậy" trong lòng lại nghĩ "Vị hoàng đệ chí tôn này của ta thật sự không làm ta thất vọng nha"
Dương Tịnh ở dưới "đúng vậy"
"Được rồi, các đường chủ đi sử lý chính sự đi. Có việc gì ta sẽ gọi sau."
"Vâng" Chín đường chủ đều lui ra ngoài.
"Xem ra, đã đúng lúc ta đưa hắn về nơi hắn đã đến rồi" Nàng trầm tư suy nghĩ.