Chương 126: Giao Dịch

- Tác giả: Chương này tặng cho NiXaNiXa nhé. Cám ơn nàng đã ủng hộ ta từ đầu truyện đến giờ. ❤❤❤

Những bạn khác từ từ ta tặng sau nhé. Mấy hôm nay ta bận học chạy xe với ôn bài nên không có thời gian viết. Hôm nay rảnh chút nên ra chương, sợ mọi người quên ta, nên ta cố gắng viết một chương, để sắp tới thi lại không có thời gian.

Mọi người đọc vui vẻ!😘😘😘

★★★★★★★★★★★★★★★★★★★

Nữ tử trước mắt đem hết kinh ngạc này đến kinh ngạc khác, khiến cho trái tim của Bách Lý Hồng run rẩy không thôi.

Nàng là Luyện Dược Sư?

Còn là tứ phẩm?

Là thật hay đùa?

Nàng mới bao nhiêu chứ?

Tuy Bách Lý Hồng chỉ nhìn thấy đôi mắt phượng sắc lạnh, thâm trầm như u đàm của Vũ Thiên. Nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được dung mạo trẻ trung mỹ mạo dưới tấm mạng che mặt kia.

Nữ nhân này tuổi tác không lớn, lại có tư chất kinh người như vậy?

Thật không biết là gia tộc nào có thiên tài loại này?

Bất quá Bách Lý Hồng rất nhanh điều chỉnh tâm trạng của mình, hắn biết rõ loại người nào nên kết giao và không nên kết giao. Nữ tử trước mắt, đem đến cho hắn khá nhiều bất ngờ cùng ngạc nhiên. Nữ nhân này tuyệt đối không thể đắc tội, mà phải đem nàng trở thành bằng hữu mới có lợi cho hắn.

Bách Lý Hồng khẽ than thở, nhưng rất nhanh sau đó hắn lập tức mỉm cười dò hỏi:

- Khúc Vũ cô nương! Thật là tuổi trẻ tài cao. Không biết sư thừa của cô nương là vị dược sư nào?

Nghe hắn hỏi vậy, sắc mặt Vũ Thiên không một chút gợn sóng liền khách khí đáp:

- Thứ cho ta không thể nói ra danh tính "sư phụ". Lão nhân gia ngài là người ẩn cư tu sĩ không muốn bị nhắc đến. Hơn nữa ta bị bắt buộc thề với thiên đạo tuyệt đối không được nói ra danh tính của người. Bách Lý công tử! Thật thứ lỗi!

Bịa ra một "sư phụ" không có trên cõi đời, mà mắt không chuyển, mặt không đổi sắc, giọng nói lại mây trôi nước chảy như vậy. Có thể nói trình độ diễn xuất của Vũ Thiên thuộc hàng ảnh hậu.

Phong Dực và hai nữ đứng sau nghe vậy lập tức chép miệng. Trong đầu không hẹn mà cùng xuất hiện chung một ý nghĩ:

"Chủ nhân! (Tiểu thư!) Người có sư phụ lúc nào vậy a? Diễn xuất quá tốt rồi. Nói dối mà ánh mắt lại nghiêm túc như vậy. Thật đáng sợ!"

Hai nữ và một thú sở dĩ có ý nghĩ như vậy là vì bọn họ chưa từng thấy qua người nào chỉ dạy Vũ Thiên tu luyện hay luyện dược cả. Cái bọn họ thấy chính là sự phát triển đáng sợ của nàng, không một ai dạy bảo mà tự mình tu luyện tới trình độ như vậy, có thể nói nàng là "quái vật" đầu thai.

Nghe vậy Bách Lý Hồng liền cười khổ, rõ ràng biết trước là nàng sẽ không nói cho hắn, vậy hà cớ gì hắn phải tiếp tục truy hỏi?

Ngay lập tức Bách Lý Hồng nhanh chóng chuyển đề tài khác, để tránh làm cho nữ nhân trước mắt trở nên khó chịu:

- Về vấn đề dược liệu ta sẽ sai người chuẩn bị. Còn về giá cả thì một gốc dược thảo thất phẩm sẽ là hai mươi viên linh thạch cao cấp. Khúc Vũ cô nương! Đây là giá thấp nhất mà Đấu Giá Hội chúng ta đã chiết khấu. Cô nương thấy sao?

Vũ Thiên khẽ gật đầu đồng ý, bất quá một lát sau đó thần sắc nàng liền ngưng trọng yêu cầu:

- Rất tốt. Có điều mong Bách Lý công tử bảo mật danh tính cho ta. Ta không muốn người khác biết ta đã luyện ra Thất Sắc Hỗn Nguyên Đan.

Bách Lý Hồng lập tức mỉm cười cam đoan:

- Về chuyện này Khúc Vũ cô nương yên tâm! Bảo mật danh tính cho khách hàng là một trong những ưu tiên hàng đầu của Đấu Giá Hội. Có điều… hiện tại chổ của ta chỉ có hai mươi gốc thất phẩm. Nếu cô nương đợi được, ta lập tức sẽ phái người đi lo liệu, rất nhanh sẽ có kết quả.

Coi như là Vũ Thiên không đề ra yêu cầu, hắn đương nhiên sẽ làm theo điều nàng vừa nói. Nếu như không bảo mật danh tính cho khách hàng, vậy thì không có ai dám đến chổ hắn giao dịch. Chuyện làm ăn lỗ vốn như vậy, Bách Lý Hồng sẽ không ngu mà phạm phải.

Dược thảo thất phẩm quý hiếm, vấn đề này Vũ Thiên tất nhiên là biết, huống hồ nàng mua tận năm trăm gốc. Có thể nói là số lượng khá lớn, cũng không biết Đấu Giá Hội bao giờ mới có được dược liệu cho nàng.

Tuy vậy tác phong làm việc của gia tộc Bách Lý nàng rất an tâm, thế lực của họ ở Trung Châu khá rộng lớn. Huống chi nơi đây chỉ là Nam Châu, so với Trung Châu vẫn thua kém nhiều lắm. Năm trăm gốc dược liệu thất phẩm sao có thể làm khó được họ?

Lúc này Vũ Thiên liền gật đầu đáp:

- Được. Ta sẽ chờ tin của Bách Lý công tử!

Thấy Vũ Thiên chấp thuận, Bách Lý Hồng liền mỉm cười hỏi:

- Không biết Khúc Vũ cô nương hiện tại đang ở đâu? Có thể cho tại hạ biết được không? Nếu như dược liệu có đủ, tại hạ sẽ thông tri người đến báo cho cô nương biết.

Vũ Thiên cũng không giấu diếm liền thẳng thắn trả lời:

- Ta hiện đang ở biệt viện Minh Viễn, tại phía Tây thành. Nếu bên công tử đã chuẩn bị xong dược liệu, thì lập tức phái người tới đó báo cho ta.

Trong lòng Bách Lý Hồng nhanh chóng tính toán, sau đó vẻ mặt trở nên nghiêm túc hỏi:

- Được. Về đan dược Thất Sắc Hỗn Nguyên Đan, ta thiết nghĩ một viên đan dược sẽ đổi lấy một gốc dược thảo thất phẩm. Cô nương đồng ý với giá này chứ?

Tất nhiên là đồng ý.

Không tốn linh thạch với nàng mà nói là chuyện khá tốt.

Nếu như để nàng chi trả quá nhiều linh thạch thì đó mới chính là rắc rối.

- Rất tốt. Ta sẽ trở về luyện chế thêm đan dược. Chỉ hi vọng công tử sớm có dược liệu cho ta.

Bách Lý Hồng sảng khoái cười lập tức đáp ứng:

- Khúc Vũ cô nương yên tâm! Trong thời gian sớm nhất tại hạ nhất định sẽ có đầy đủ dược liệu.

Nghe lời cam đoan của hắn, Vũ Thiên tức khắc hài lòng. Điều cần thiết nhất vào lúc này là nàng phải sớm tiến hành chữa trị cho Quân Quân. Nếu như có được đủ dược liệu, sự lo lắng ở trong lòng nàng mới có thể mất đi.

…………………………

Sau khi đạt thành giao dịch với Bách Lý Hồng, nhóm Vũ Thiên liền trở về biệt viện của mình. Hiện tại năng lực của nàng coi như đã khá ổn, bất quá cũng cần phải củng cố lại cấp độ của mình, nếu không việc lên cấp quá nhanh sẽ gây ra tác hại cho nàng.

Vẫn là nên tập thích ứng với cấp độ ở hiện tại trước, sau đó mới có thể bắt tay vào luyện đan.

Nghĩ là làm, Vũ Thiên liền khoanh chân toạ thiền nhanh chóng vào trạng thái tu luyện.

……………………………

Về phần Bách Lý Hồng.

Lúc này một lão giả đang đứng bên cạnh hắn liền nói, trong giọng có vài phần nghi kị thốt lên:

- Thiếu gia! Nữ nhân này lai lịch không rõ. Không biết mục đích của nàng ta là gì? Chúng ta có nên làm rõ không?

Bách Lý Hồng cau mày, đưa tay vuốt cằm tư thái trở nên trầm tĩnh, sau một hồi hắn mới lắc đầu nói:

- Đừng làm chuyện dại dột, nam tử bên cạnh nàng tuyệt không đơn giản. Ngươi làm vậy mọi chuyện sẽ càng tệ hơn, đến lúc đó người xui xẻo sẽ là chúng ta. Mua bán không thành, không khéo còn bị cường giả thần bí ghi hận, làm chuyện lỗ vốn như vậy, ta tuyệt đối không làm. Lai lịch của nàng thế nào không trọng yếu, cái ta muốn là lợi ích trên người nàng ta mang đến. Hai ngươi nhanh chóng sử dụng truyền tống trận đi đến Trung Châu, lấy danh nghĩa của ta yêu cầu gia tộc xuất ra một ngàn gốc dược liệu thất phẩm mang đến đây.

Nghe Bách Lý Hồng nói vậy, một lão giả khác lập tức trố mắt hiếu kỳ hỏi:

- Thiếu gia! Một ngàn gốc không phải quá nhiều sao? Nữ nhân kia chỉ mua có năm trăm gốc thôi.

Ánh mắt Bách Lý Hồng trở nên thâm thúy, hắn ung dung dựa lưng vào thành ghế, khẽ nhếch môi cười:

- Ta không nghĩ nàng chỉ mua năm trăm gốc thôi đâu. Dựa vào những câu nói của nàng ta lúc nãy, trực giác của ta cho rằng nàng sẽ cần nhiều hơn số lượng năm trăm. Bất quá hai ngươi nhớ kỹ lần mua bán này tuyệt đối đừng để xảy ra sơ xuất.

Dứt lời, liền lúc đó từ trong giới chỉ Bách Lý Hồng lấy ra một tấm kim bài đưa cho cả hai dặn dò:

- Nếu như gia tộc có làm khó dễ, hai ngươi đưa lệnh bài này ra. Chỉ cần có thứ này bọn hắn sẽ làm theo yêu cầu của bọn ngươi.

Hai lão giả lập tức cung kính thưa:

- Vâng thiếu gia!

Sau khi hai lão giả đi, ánh mắt của Bách Lý Hồng đăm chiêu nhìn vào khoảng không, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Năm trăm gốc dược liệu thất phẩm? Thật không hiểu nàng ta mua nhiều vậy để làm gì?

………………………………………

Không thể không nói hiệu xuất thu gom dược liệu của Bách Lý Hồng khá là nhanh. Vũ Thiên thiết nghĩ chậm nhất chắc cũng phải một tháng mới xong, không ngờ chưa đầy nửa tháng Đấu Giá Hội đã cho người qua báo tin cho nàng.

Coi như những ngày qua chờ đợi tin tức của Bách Lý Hồng, Vũ Thiên cũng không hề rảnh rỗi. Nàng dùng ba ngày để củng cố năng lực của bản thân, sau đó lại dùng những ngày còn lại để tiếp tục luyện chế Thất Sắc Hỗn Nguyên Đan. Tuy rằng không đạt được năm trăm viên, nhưng cũng coi như không tệ.

Thánh Quang Linh Thạch là cực phẩm linh thạch, xuất hiện càng ít đối với nàng sẽ càng an toàn.

Đều nói "thất phu vô tội, hoài bích có tội". Đạo lý này Vũ Thiên đương nhiên hiểu, nếu xuất hiện quá nhiều linh thạch cực phẩm, bọn họ sẽ cho rằng nàng là cái mỏ linh thạch, sẽ càng hiếu kỳ lai lịch linh thạch trên người nàng. Coi như Đấu Giá Hội tiếng tăm lừng lẫy, nhưng linh thạch cực phẩm luôn là thứ khiến cho người khác điên cuồng.

Huống chi Vũ Thiên cũng không dám chắc những người này có hay không tham tài? Bọn họ mặt ngoài sẽ không đả động nàng, nhưng trong tối thì không biết được.

Minh tranh dễ tránh, ám tiễn khó phòng.

Đề phòng có chuyện bất trắc, Vũ Thiên vẫn là nên dốc hết sức để luyện chế Thất Sắc Hỗn Nguyên Đan. Nói gì thì nói Thất Sắc Dịch mặc dù quý nhưng cực phẩm linh thạch lại càng quý hơn một bậc.

Chính vì linh thạch là thứ có thể tăng sức mạnh năng lượng cho tu luyện giả, nên cấp bậc linh thạch càng cao sẽ càng tinh thuần và quý hiếm. Năng lượng mang đến sẽ càng lớn và khủng bố.

Đa số thiên tài Trung Châu từ tấm bé cũng là dùng linh thạch tu luyện mà lớn lên. Thế nên cường giả xuất hiện ở Trung Châu nhiều hơn là bốn Châu khác.

Thiếu thốn tài nguyên cũng là một phần quyết định cho sự phát triển của một tu luyện giả.