UỲNH UỲNH
" Đứng lại"
" Đuổi theo chúng , tên kia bị chúng độc của thiếu gia rồi chạy không thoát đâu "
..... Tại một con vực sâu không đáy , bầu trời nổi tiếng sấm gào thét có hai bóng dáng một thanh niên đầy máu phía sau là một nữ tử đẹp nghiêng nước nghiêng thành , tóc dài đến hông mặc áo trắng đầy thanh tú dùng ánh mắt đầy căm phẫn nhìn về đoàn người đang đuổi tới"
- Chàng không sao chứ ! Hả Mệnh ca.
Cô gái xinh tuyệt trần vừa nói vừa rơi lệ trên khóe mi nhìn về vết thương của người thanh niên tuấn tú tên Mệnh Chỉ
- Ta vẫn còn bảo vệ được nàng Diễm Nhi ạ , hụ hụ ! Mệnh Chỉ xoay đầu nói đầy cay đắng
- Ha Ha , tiểu tử không ngờ ngươi chỉ có mấy chục năm lại mạnh đến mức này . Nếu không vì Diễm nhi của ngươi mà đỡ cho mấy chưởng của ta thì...Haizz không biết có phải đối thủ của ngươi hay không
Một gã mặc áo bào đen, tóc trắng vẻ mặt ưu tú trên tay cầm thanh Hắc đao, liếʍ môi nhìn về Mệnh Chỉ . Diễm Nhi khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, tay nắm chặt đến chảy máu khẽ nói :
- Mệnh Chỉ , thϊếp xin lỗi vì khiến chàng ra nông nỗi này vì thϊếp bị tộc bị ép buộc gả cưới mà chàng ra đi cho nhục nhã và giờ lại khiến chàng ra nông nỗi này , thϊếp thϊếp....
Mệnh Chỉ giật mình nhìn về Diễm Nhi đang cố gắng không rơi lệ nhưng đầy thống khổ.
Bỗng nhiên , tên hắc bào chỉ về nói cười lớn: " Cái gì thϊếp chàng chứ haha cô nên nhớ ta mới là phu thế của cô nếu cô không nghe sai khiến của ta vậy thì chết hết đi". Mặc dù tên hắc bào cố nói nhưng Mệnh Chỉ và Diễm Nhi làm nhưng hai người không quan tâm vẫn ôm nhau vào lòng , bỗng Diễm Nhi bỗng đưa một ngọc giản hình tròn cho Mệnh Chỉ :
- Hãy nhớ đến thϊếp , nếu có khϊếp sau thϊếp muội ý cùng ở với chàng suốt đời , tạm biệt
Mệnh Chỉ không hiểu Diễm Nhi nói gì đáp : " Nàng nói gì vậy ?"
Tên hắc bào bỗng thấy ngọc bội đó liền mắt sáng rực khi thấy miếng ngọc bội điên cuồng bảo tất cả người bao vây kêu lên : " Gϊếŧ hết cho ta "
Hàng loạt bóng đen, cao thủ tấn công từ tứ phương tám hướng , Mệnh Chỉ xoay đầu định dùng hết phần công lực nghênh chiến thì Diễm Nhi đứng trước mặt đẩy Mệnh Chỉ xuống vực đầy bất ngờ
- Nàng đang làm cái gì vậy aaa ! Mênh Chỉ hét to một cách khó hiểu
Dù vậy Diễm Nhi chỉ cười nhỏ nói khẻ : " Cảm ơn chàng người yêu của em "
Bùm .........
--------------------------
- Ta đang ở đâu đây , hả sao lại ngồi trên giường thế này . Một người thanh niên đang ngồi trên giường thắc mắc một cách khó hiểu
- Huynh tỉnh rồi sao hihi
Một tiếng trong trẻo phát ra đó là một cô thiếu nữ xinh đẹp tầm 16, 17 tuổi hai bên tóc bím , mặt đầy đáng yêu tuổi mới lớn . " Cô là ai vậy sao tôi lại ở đây ? Đây là đâu ? " nam thanh niên thắc mắc hỏi thì bị benggg .Từ đâu một nắm đấm mạnh vào đầu : " Huynh bị người ta đánh mất trí nhớ hả Lâm Vũ hic , mà huynh có sao không " cô nàng vừa đánh vừa lại gần xoay đầu thổi thổi các kiểu.
" Lâm Vũ ? " Người thanh niên tên Lâm Vũ ôm đầu đầy đau đớn thì bỗng có lượng lớn kí ức ùa về .Dĩ nhiên người thanh niên tên Lâm Vũ đó chính là Mệnh Chỉ vừa chuyển khϊếp nhưng không hiểu sao mình làm được như vậy thôi. Khi đang nhớ lại thì ngọc giản trong người Lâm Vũ nổi sáng
- Đây là .....Hóa ra là vậy nhưng sao ngọc bội này lại kì diệu thế.Lâm Vũ suy tư trầm nghĩ
Phải nói rằng việc chuyển khϊếp trong đại lục Tân Kì trong lịch sử không phải hiếm nhiều cường giả có thực lực đỉnh cao thì vẫn có khả năng làm được nhưng việc khi chuyển sinh có nhớ được nhiều kí ức không còn chưa chắc .Vẫn có nhiều ít cường giả chuyển sinh nhớ được ít nhiều kí ức lẫn khôi phục trí nhớ là rất lâu và khó khăn nhưng công lực , hà khí hay công pháp biến mất hoàn toàn còn đa số là sống cuộc đời như mới .Tóm lại việc Lâm Vũ ( tức Mệnh Chi ) có được kí ức liên kết đến miếng ngọc bội
- Ờ..... Ngọc Nhi nhỉ cho ca hỏi mình đang ở triều đại , năm nào của Tân Kì Đại Lục , muội biết triều Nguyễn lý không ?
Ngọc Nhi thấy Lâm Vũ trả lời như thế khiến khẽ cười nhảnh nói vui : " tưởng huynh bị mấy tên khốn khϊếp đánh mất trí rồi chứ, hứ dù thế vẫn bị không bình thường". Lâm Vũ cười khổ. Ngọc nhi nhanh nhảy nói tiếp
- Nói cho huynh nhớ lại nè chúng ta đang ở nước Chân Nam ở phía đông bắc phía bắc của Tân Kì đại lục , gia tộc mình ở thành Dương Nam . Hứ cái gia tộc gì chứ đối xử gia đình ta cay nghiệp nếu không cha chúng ta không có nhiều chiến công sau gia tộc đi đến thành công bây giờ ! Giờ cha mất tích lại đối xử thế này. Còn triều Nguyễn Lý ư muội không biết lắm hình như đây là triều đại từ viễn cổ cách gần chục nghìn năm rồi. Ngọc nhi vừa nói vừa hậm hực nhưng không kém đáng yêu
Lâm Vũ vừa nghe vừa suy nghĩ lẩm bẩm : "chục nghìn năm cũng không lâu lắm đối với ta , việc bây giờ phải làm sao có thực lực trở lại đồng thời tìm cách hồi sinh Diễm Nhi , phải phải đúng rồi...."
Ngọc Nhi nhìn ca ca mình đang lẩm bẩm tưởng ca mình bị người ta đánh lú đầu rồi không
- Ca tỉnh lại thì tốt rồi , để muội xuống bếp làm cháo hầm cho huynh bồi bổ nha huynh tĩnh dưỡng đi nhé !
Nói sau Ngọc nhi liền chạy nhanh ra cửa , Lâm Vũ liền cười thầm :" có cô em thế này tốt thật , bỏ đi trước tiên xem nội khí thế nào đã ". Lâm Vũ bắt đầu vận nội khí kiểm tra nhìn trước mắt mạch kinh bé như sợ bún , thậm trí đơn hà khí còn chưa tụ nổi khiến cho Lâm Vũ lắc đầu ngao ngán
- Không ngờ khϊếp này của mình lại yếu đến mức thế này hic , sao lại đen thế không biết .Mà thôi xem còn nhớ kí ức về võ công và công pháp nào đã
Lâm Vũ lục lại trí nhớ thì kêu lên đau kinh khủng
- Trời không ngờ mặc dù chuyển khϊếp có ngọc bội thần bí này bảo vệ kí ức nhưng mình vẫn không nhớ hết lại được , mà muốn có võ công 4 sao cao cấp là không thể
Lâm Vũ nói không sai trong Tân kì được chia võ công làm 10 sao , mỗi sao chia làm 3 cấp là cấp thấp , cấp trung , cấp cao . Đến cấp 6 đến cấp thập được chia thêm trong mỗi cấp thấp, trung, cao chia thêm thành 2 cấp nhỏ hơn là bình cấp thấp , tuyệt cấp thấp ,........ Riêng 4 sao cấp cao trở xuống tu luyện là bình thường hầu như ai có năng khiếu cố gắng sẽ tu luyện được. Nhưng võ công 5 sao lại khác nó được lưu trong linh hồn đơn hà khí đến não . Vì sao ư vì đó là võ công các cường gia đỉnh cao lĩnh ngộ và sáng tạo nên không truyền lại một cách bình thường hoặc từ các chí tôn đời trước để lại . Khi tiếp nhận được thì công pháp đó sẽ chui vào linh hồn nên sẽ không có quyển thứ hai khi chủ nhân và mất linh hồn chết thì mọi kí ức đến nó sẽ tiêu tán theo mọi ghi chép võ công sẽ đi nơi khác tìm chủ nhân , muốn tiêu hủy nó thì rất dễ nhưng không ai ngu đến mức đó cả vì nó rất hiếm , siêu hiếm không nghi ngờ gì nữa vì nó chính của cường giả đỉnh cấp sáng tạo đủ hiểu uy lực của nó . Võ công 6,7 sao đã hiếm nhưng không tới mức như cấp 8 đặc biệt là cấp 9 vì như voi chín ngà - gà chín cựa -ngựa chín hồng mao vậy ! Còn thập sao ư không ai biết nó còn tồn tại hay không vì không ai nhìn thấy nó cả chỉ từ sách cổ mà biết thôi vậy nên bá chủ vẫn là võ công 9 sao. Còn việc muốn có truyền thừa võ công khi có chủ 1 là thâm nhập lấy kí ức gϊếŧ đối phương trước khi công pháp vô chủ, 2 là truyền thừa bằng linh hồn mặc dù thế cách 2 sao chép dễ nhưng muốn làm của riêng mình không đơn giản nó cần người muốn thành chủ chính thực sở hữu mãi võ công cần thực lực hơn người sáng tạo và chút may mắn. Công pháp tương tự như vậy
- Nhưng mà ta có dùng công pháp loại cấp thấp 4 sao trở xuống đâu khϊếp trước của ta bởi vì một trong người trẻ mạnh nhất đại lục toàn dùng cấp 6 tuyệt cấp cao trở lên có bao giờ dùng mấy loại 4 sao trở xuống đâu ! giờ nhớ kiểu gì đây .Lâm Vũ cười trong nước mắt bởi vì cái đơn giản mà không nhớ được số nhọ quá mà
- Dù như thế ta vẫn không bỏ cuộc năm xưa mấy mấy chục năm còn tiến vào đỉnh cao trên vạn người thế sao bây giờ không được , xem nào còn nhớ bộ công pháp 2 sao cấp cao làm lại đơn hà cho người không tu luyện .Xem ra ta vẫn còn chút may mắn nếu cái này bán ra chắc nhiều người chém gϊếŧ nhau haha
Võ công có thể nhiều nhưng công pháp lại ít đáng thương . Còn nói tu luyện thành người có đơn khí ư người thường nào chả muốn vì đâu phải ai cũng là người tu luyện được nên công pháp ngưng tu đơn hà quá hiếm cho dù là 2 sao cao cấp nhưng ít gia tộc tầm trung nắm rõ được hiệu quả của nó đảm bảo sẽ khiến gia tộc bình thường đánh đến chết thì thôi vì ai mà chả muốn cả gia tộc mình là tu luyện khí hà
-----------
Lâm Vũ dần tiến vào trạng thái tu luyện hòa mình vào trời đất dần dần linh khí xung quanh chui vào trong người Lâm Vũ chui vào hình thành một quả cầu nhỏ đó là đơn khí . Bùm ... " Cuối cùng ta có thể tu luyện được rồi , Diễm Nhi chờ ta " Lâm Vũ nở nụ cười hạnh phúc nói
Bỗng
- Các người tránh ra ai thèm lấy ngươi chứ
- Haha muội nói gì vậy ta cứ thích lấy đó thì làm sao muội làm gì được ta chẳng lẽ định nhờ tên phế vậy Lâm Vũ ra chịu ăn đòn à
- Nè sư thúc ở Thạch Gia thích mẹ nuôi của muội lắm hay là chúng ta chuẩn bị làm xong hỉ đi nhỉ haha ....
- Đồ khốn ngươi không được nói mẹ ta thế
-.............................
Liên tục ngoài cửa liên tục nghe tiếng xô sát , cãi nhau , Lâm VŨ thấy không ổn liền chạy ra xem tình hình
- Giám cắn ta à cho chừa này . Một tên thanh nên hổ báo đang định đánh cô nương hóa ra đó là Ngọc Nhi em của Lâm Vũ thì vèo qua một chiếc kim châm đâm vào tay khiến tên hổ báo đó hét đau đớn hét to
- Là ai
Ta Là Lâm Vũ