Nói đến chuyện này, Triệu Tinh Ngôn có một mối liên kết không thể tách rời với phân chim.
Cách đây không lâu, cô còn theo đuổi đàn anh trong câu lạc bộ guitar của trường.
Hôm đó là buổi biểu diễn báo cáo của câu lạc bộ guitar, cô ngồi giữa sân khấu, ôm cây đàn trên tay, đàn anh ngồi ở hàng đầu nhìn cô trìu mến.
Triệu Tinh Ngôn quyết định thổ lộ tình cảm của mình với anh ấy trước mặt tất cả khán giả sau khi hoàn thành bài biểu diễn. Không ngờ, cô lại cảm giác có điều gì đó không ổn sau khi chơi nốt nhạc đầu tiên.
Cô nhìn xuống, trên dây đàn có một vật thể màu trắng không biết xuất hiện từ khi nào?
Nghĩ lại, sân khấu thì đang ở ngoài trời, bên cạnh là một cây đa cao chót vót, cô lập tức hiểu ra điều gì đã đến với mình.
Sau đó, một tiếng "bụp" vang lên, một vật thể ấm ấm rơi xuống đầu cô.
Ngày hôm sau, trên weibo của trường lại có thêm một cuộc thảo luận.
...........
"Một nữ sinh đang đánh đàn dưới gốc cây đa để tỏ tình nam sinh nào đó, nhưng tại sao cô ấy lại đột ngột òa khóc và xấu hổ như thế?"
"Nghe nói là bị phân chim rơi trùng đầu."
"Mà còn trong lúc cô ấy đang tỏ tình nữa."
..........
Ngọn nến của sự im lặng chất chồng từng ngày cho đến một ngày nó bùng lên dữ dội.
Triệu Tinh Ngôn lập tức đưa ra quyết đinh: Chuyển trường!
"Con xem nó là trò trẻ con sao, nói chuyển là chuyển ngay được ư!" Bố cô nghiêm khắc phê bình cô, sau đó lại cảm thấy giọng điệu của mình có chút quá đáng nên đã chuyển sang thuyết phục, “Gần đây gia đình có chút khó khăn, con đừng gây thêm rắc rối cho bố nữa."
Vì vậy, cô đã chuyển sang học ngành du lịch.
Tạm thời nghỉ học, cũng không muốn làm phiền đàn anh nữa, cô chặn hết mọi thông tin, chỉ mong muốn mọi người có thể quên cô đi.
"Cho nên, tình yêu của cô đã bị gi.ết ch.ết bởi một cục phân chim."
Lai Sâm nghe xong những lời này, liền nói thẳng vào vấn đề.
Triệu Tinh Ngôn lau nước mắt, đạp lên chân cậu ta một cái, tức giận nói: "Cậu không nói, tôi cũng không coi cậu là người câm đâu."
Lai Sâm nhanh chóng né ra, bước một bước dài đến bên cạnh cô: "Tình yêu như thế nào mà có thể bị g.iết. c.hế.t bởi một cục phân chim chứ?" Cô bất quá là chỉ yêu thể diện của chính mình hơn mà thôi."
Triệu Tinh Ngôn muộn màng nhận ra, nhìn cậu ta, rồi cúi đầu nhìn lại chính mình, tâm tình có chút phức tạp.
"Hơn nữa, người đàn anh đó cũng không có đến tìm cô, sợ là cũng không phải thật lòng thích cô."
Triệu Tinh Ngôn: "........"
Hoàn toàn không thể chối cãi.
Sau khi sự việc xảy ra, cô hoàn toàn không liên lạc với đàn anh của mình và chỉ quan tâm đến cảm xúc của chính mình. Trên thực tế, những ngày này, anh ta thực sự cũng không quan tâm đến cô.
Nghĩ lại, thì tại sao cô thích anh ta chứ? Có vẻ như đó là vì sự nổi tiếng của anh ta, bởi vì anh ta nổi tiếng ở trường, bạn cùng phòng của anh ta lại hay tổ chức các cuộc tụ tập. Mọi người xung quanh cô ấy đều yêu thích chuyện này, vì vậy cô dường như cũng không có lý do gì để không thích cả.
Ừ, đúng là nó rồi.
"Cho nên, tôi thực ra không thích anh ta nhiều đến như vậy?"
Cô cúi đầu lẩm bẩm một mình, trong mắt Lai Sâm, cậu cho rằng chính những lời nói của mình đã chọc tức cô. Cậu vụng về đưa tay vuốt ve đỉnh đầu Triệu Tinh Ngôn, mặc dù cô đã dùng khăn giấy lau đi lau lại năm lần nhưng trên tóc vẫn còn sót lại một ít chất màu trắng khả nghi.
Cậu ta gằn giọng nói: "Con gái các cô thật phiền phức. Ngoài con trai ra, chẳng lẽ trên đời này không có sinh vật nào khác đáng để ghi nhớ sao? Tôi thấy những con cua của tôi còn thú vị hơn đàn anh của cô nhiều."
“Hừ, nói giống như cậu đã gặp anh ta rồi đấy!” Triệu Cảnh Ngôn hất tay cậu ra.
Cảm xúc của cô đến rồi đi rất nhanh chóng, cô nhảy vào xe trước khi Lai Sâm kịp trả lời: "Đi nào, hãy xem những con cua của cậu thú vị ra sao nào."