Chương 78: Thạch đỉnh

Vừa đi vừa suy nghĩ làm sao yêu nữ có được nhiều điểm cống hiến như vậy đến khi tỉnh lại thì đã tiến vào đạo đài, nơi này được các vị trưởng lão và nội môn chấp sự dùng để truyền thụ kinh nghiệm tu luyện nhưng hôm nay trống không, vừa nhìn là biết sẽ không có đại nhân vật đến truyền bá.

Cách đó không xa là thiên địa đài chuyên dành cho các đệ tử và chấp sự bàn luận, khi giải quyết mâu thuẫn có thể tìm tới nơi này.

- Quân tử động khẩu không động thủ, nơi này không hợp với ta.

Lâm Phong đi một lúc thì thấy nhàm chán, bây giờ trở về lại sợ gặp yêu nữ, chẳng lẽ thánh cung rộng lớn không có chỗ cho hắn dung thân.

Đúng lúc hắn không biết đi đâu thì có một giọng nói như chim hót truyền đến.

- Lâm Phong.

Lãnh Phi Dao như chim én lướt tới chỗ hắn, vẻ mặt có chút bất mãn.

- Ngươi tới đây làm gì, chỗ này chẳng có gì vui.

- Đệ đến làm nhiệm vụ, sư tỷ cũng đến làm nhiệm vụ sao?

- Không phải, ta đến để tìm ngươi, bây giờ chúng ta vào thành.

Lâm Phong nhìn tiểu sư tỷ rời đi liền đi theo, dù sao lúc này hắn cũng chẳng biết đi đâu không bằng đi Vạn Bảo các mua ít tài nguyên chuẩn bị tiến vào tiểu thiên bí cảnh.

Lãnh Phi Dao vừa đi vừa nhảy, tâm tình của nàng lúc này rất tốt, mấy hôm nay đan thuật tiến triển rất nhanh, liên tục luyện chế thành công thượng phẩm đan dược, sao khi bán đi hết thì thu được hơn 2000 khối linh thạch trung phẩm nên nàng quyết định dẫn tên này đi Vạn Bảo các xem như trả lại số linh thạch lần trước cắn của hắn.

Vừa đến nơi, Lãnh Phi Dao liền nói với tên tiểu đệ bên cạnh.

- Có muốn lên lầu nhìn một chút không?

- Muốn.

Lâm Phong lập tức gật đầu, bên dưới này hắn đã nhìn qua vài lần, đều là hàng có giá chuẩn, biết đâu bên trên sẽ có hàng tốt giá rẻ.

Lãnh Phi Dao lấy ra ngân bài dẫn hắn lên tầng trên, với cấp độ của nàng thì chỉ lên được tới đây thôi.

- Chỗ này bài trí tương tự như bên dưới, ngươi cứ theo đó mà đi.

- Đệ hiểu rồi.

Nói xong thì hai người tách ra, Lãnh Phi Dao chạy đi mất, Lâm Phong thì đến khu đan dược.

Linh dược nơi này so với bên dưới ít hơn rất nhiều nhưng đều là hàng hiếm có khó tìm, phần lớn là địa cấp linh dược, hồn dược, dị dược cũng có không ít, tất cả đều được đặt bên trong cấm chế, giá cả cao đến dọa người, một gốc địa dược nhỏ bằng ngón tay đã có giá 5 vạn hạ phẩm linh thạch.

Bên cạnh dược phòng là đan phòng, bên trong bài bán đẩy đủ các loại đan dược, vừa bước vào đã cảm thấy choáng ngợp.



- Địa cấp trung phẩm thăng linh đan 1000 khối trung phẩm linh thạch mỗi viên, nếu luyện một lò ngũ đan chẳng phải thu được 5000 trung phẩm linh thạch sao?

- Tiểu tử tém tém lại.

Lão đầu thở dài, phong thái đan sư sớm muộn cũng sẽ bị hủy trong tay tên tiểu tử này.

Lâm Phong thấy mấy thanh niên đứng bên cạnh liếc nhìn biết bản thân hơi lố, hắn hít một hơi lấy lại phong độ chỉ là vừa nhìn thấy bình đan dược thứ hai thì phong độ đã mất đi một nữa.

- Địa cấp hạ phẩm dưỡng hồn đan, 5000 tplt/viên.

Từ lâu đã nghe danh hồn dược hiếm có khó tìm, giá cả đắt đỏ nhưng không ngờ lại mắc đến như vậy, chỉ là hạ phẩm mà giá đã gấp mấy lần đan dược trung phẩm thông thường, nếu là thượng phẩm chẳng phải sẽ có giá trên trời sao?

Lão đầu cảm thấy bất lực, chỉ biết thở dài.

- Nơi này không có thứ thích hợp với tiểu tử ngươi, đi phòng bên cạnh thử xem.

- Được rồi.

Tiếp theo là phòng chứa đan đỉnh, toàn bộ đan đỉnh bên trong đều thuộc hàng địa cấp, lão đầu vừa nhìn thấy bảng giá liền lên giọng.

- Với tu vi của tiểu tử ngươi thì huyền đỉnh vẫn thích hợp hơn địa đỉnh, phòng này không cần vào.

- Cũng đúng.

Về tu luyện thì Lâm Phong đúng là con ngoan trò giỏi, hắn tiếp tục tiến về phía trước, phòng tiếp theo thuộc về trận đạo, tiếp nữa là phòng bài bán binh khí và bảo vật.

Hắn vừa liếc vào liền nhìn thấy hình bóng quen thuộc, tiểu sư tỷ của hắn đang hưng phấn lựa chọn từng kiện nữ trang, mỗi cái đều lấp lánh ánh quang, lộng lẫy vô cùng.

Lãnh Phi Dao cảm giác có ai đó đang nhìn liền quay đầu lại thì thấy tên sư đệ đứng bên ngoài, nàng vẫy tay với hắn.

- Lâm Phong mau vào đây xem đi, nơi này có rất nhiều bảo vật.

Lâm Phong vừa tiến vào thì phát hiện một đám nữ nhân đang dùng ánh mắt quái dị nhìn hắn, cảm giác có chút lạnh người, giờ mới để ý nơi này hình như không có một tên nam nhân nào a.

- Đệ đang tìm một thứ quan trọng, chút nữa gặp lại.

Nói xong hắn liền rời đi, Lâm phong lượn vài vòng thì đi tới trước căn phòng chứa kỳ vật, đây là nơi chứa những vật phẩm không rõ nguồn gốc, lai lịch bất minh.

Vật phẩm nơi này ít hơn so với bên dưới nhưng vừa nhìn đã biết chất lượng cao hơn rất nhiều, không phải là ánh mắt hắn lợi hại mà là giá cả hai nơi chênh lệch quá lớn.

Đột nhiên giọng của lão đầu truyền đến.

- Thời của tiểu tử ngươi tới rồi.



- Lại là câu nói chết tiệt này.

Mỗi lần nghe lão nói câu này thì thời của hắn lập tức chạy mất, hi vọng lần này đại nạn không chết.

Lâm Phong đi tới trước một cái thạch đỉnh, ánh mắt đảo qua vài vòng, bên ngoài có màu đen thui, trơn bóng như đá cuội, ngoài ra không còn gì đặt biệt.

- Phế đỉnh, Hoang Nguyên, 1000 trung phẩm linh thạch, lão đầu hình như cái đỉnh này không thể luyện đan được.

- Thứ này vốn không dùng để luyện đan.

- Đan đỉnh không dùng để luyện đan vậy dùng để làm gì?

- Để lão phu kể cho nghe.

Lão đầu trầm ngâm nhớ lại chuyện quá khứ, ngày xửa ngày xưa, Thiên La từng xuất hiện một cái hỏa linh mạch, khi đó toàn bộ đan sư trên đại lục đều tiến về nơi đó để tu luyện, dần dần hình thành một thế lực hùng mạnh gọi là Đan Minh, bọn họ nắm giữ phần lớn đan dược lúc bấy giờ ngay cả những thế lực lớn nhất cũng không dám đắc tội.

Lâm Phong nghe lão kể hai mắt tỏa sáng.

- Có phải cái phế đỉnh này là tín vật của Đan Minh, chỉ cần nó nhận chủ thì ta có thể trở thành truyền nhân của Đan Minh đúng không?

- Khục khục, tiểu tử ngươi có mơ cũng đừng mơ đẹp vậy chứ.

Lão đầu kể tiếp.

-Vì thế lực của Đan Minh càng lúc càng lớn mạnh gần như khống chế cả đại lục khiến cho các thế lực khác e ngại, cuối cùng giữa hai bên xảy ra một trận chiến kinh thiên động địa, kết quả là Đan Minh tan rã, hỏa linh mạch cũng bị phong ấn.

- Nói không chừng bên trong phế đỉnh chính là bản đồ dẫn đến hỏa linh mạch.

Lâm Phong tiếp tục ảo tưởng, theo ghi chép thì hỏa linh mạch đã biến mất từ lúc phong linh xuất hiện, nếu hắn có thể tìm được thì phát tài rồi.

Bên trong hỏa linh mạch có chứa một loại hỏa linh châu cũng tương tự như linh thạch nhưng mang theo thiên địa nguyên khí, chất lượng có thể so với cực phẩm linh thạch, quan trọng là hỏa linh châu có thể giúp tu sĩ hình thành hỏa linh thể.

Lão đầu đã xem tên bên cạnh như không khí, tiếp tục câu chuyện của lão.

- Sao khi Đan Minh bại trận vẫn có một số đan sư cường đại không chịu khuất phục đã bỏ đi, mấy đại thế lực kia cũng không dám đuổi tận gϊếŧ tuyệt vì bọn họ cũng cần đan sư để gia tăng thế lực, đám đan sư đó vẫn nuôi hi vọng khôi phục Đan Minh nhưng không có hỏa linh mạch hỗ trợ nên cuối cùng Đan Minh đã hoàn toàn biến mất.

- Lão đầu đến lúc nào thì cái đỉnh này mới nhập vai vậy?

- Đỉnh này là vật phẩm mà mấy lão đan sư thường dùng để cất giấu bảo vật, chỉ có người biết được phương pháp kích hoạt mới có thể mở ra nếu không thì vô dụng.

- Đậu xanh, chỉ có hai dòng mà lão nói chi nhiều dữ vậy?

Theo lời của lão thì thứ này rất phổ biến bên trong Đan Minh, trường hợp thứ nhất nếu thạch đỉnh là của một lão thánh sư thì hắn lời to, trường hợp còn lại thạch đỉnh là của một tên vô danh tiểu tốt thì hắn lỗ nặng.