Chương 6

Mặc dù rất không muốn nhưng cô ta cũng chỉ có thể thuận theo lối thoát mà tôi đưa ra.

Tôi tiếp tục nhắc nhở cô ta: "Em còn nói rằng tặng chị món quà này là để mong chị ở lại giúp em, làm trợ lý Tổng giám đốc cho em."

Lời đã đến miệng mà không thể không tỏ rõ thái độ. Cảnh Dung đảo mắt cân nhắc lợi hại, nhận thấy mối uy hϊếp từ việc tôi làm trợ lý Tổng giám đốc còn thấp hơn so với Phó Tổng giám đốc.

Cảnh Dung thì thầm vào tai Hứa Kiều Kiều mấy câu.

Hứa Kiều Kiều vội vàng nhượng bộ: "Được rồi chị, chị ở lại làm trợ lý Tổng giám đốc nhé, được không?"

Nhìn vẻ mặt miễn cưỡng của cô ta, tôi không khỏi bật cười trong lòng.

Tôi làm bộ như rất miễn cưỡng rồi đồng ý.

Việc ở lại làm trợ lý Tổng giám đốc, đưa ra lời khuyên cho cô ấy bất cứ lúc nào, ngoài mặt, có vẻ như là một sự thỏa hiệp giữa hai bên. Thực chất, đây là kết quả của kế hoạch tôi đã chuẩn bị sẵn.

Luật sư thực hiện di chúc thúc giục tôi: "Theo luật pháp, cô cần phải ký một bản cam kết từ bỏ quyền thừa kế."

Giang Từ Viễn lại mỉm cười và nói: "Sau khi cụ ông qua đời, Tập đoàn Hứa thị được Hứa Triết Hành quản lý, sau đó Hứa Triết Hành lại giao cho Hứa Minh Minh. Đến giờ mới tìm ra di chúc của ông Hứa thì còn bao nhiêu hiệu lực pháp lý?"

Cảnh Dung tức giận không chịu được nhưng vẫn phải giả vờ giữ vẻ tao nhã: "Minh Minh, chúng ta không có ý làm khó con, danh tiếng của ông quá lớn. Vừa rồi con cũng thấy đấy, nếu không thực hiện di chúc của ông, mọi người trong công ty sẽ không chịu để yên cho chúng ta đâu.

"Con nghĩ mà xem, nếu Triết Hành còn sống, ông ấy cũng sẽ để lại công ty cho con gái ruột của mình thôi. M.á.u mủ tình thâm, ai mà không thương con cái của mình chứ!"

Cảnh Dung mặt dày lôi cả bố nuôi ra để đánh vào tình cảm, ta không cãi lại.

Hứa Kiều Kiều không phải là con gái của bố nuôi, chẳng có chút quan hệ nào với ông ấy cả.

Nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc để vạch trần sự thật.

"Con hiểu rồi." Tôi không nói nhiều, hỏi thẳng, "Vậy là dì muốn con ký tên, ra đi tay trắng phải không?"

Mấy chữ "ra đi tay trắng" khiến tất cả nội tâm những người có mặt đều chấn động.

Mọi người đều thấy rõ những đóng góp của tôi cho Tập đoàn Hứa thị. Nếu bắt tôi ra đi tay trắng thì Cảnh Dung và Hứa Kiều Kiều thật quá vong ân bội nghĩa.

Khóe miệng Cảnh Dung co giật, vội vàng phủ nhận: "Sao có thể như vậy được? Dì nổi tiếng là người hào phóng và chính trực. Mấy năm qua con đã vất vả và đóng góp rất nhiều. Để bù đắp, chúng ta sẽ đưa cho con căn biệt thự Maplewood nhé?"