Tôi là thiên kim thật. Sau khi được đón về nhà. Thiên kim giả nhìn thấy tôi cứ khóc không ngừng. "Hu hu hu... Con biết mình không phải con ruột của bố mẹ, không nên tranh giành với em..." "Bố mẹ, con …
Tôi là thiên kim thật.
Sau khi được đón về nhà. Thiên kim giả nhìn thấy tôi cứ khóc không ngừng.
"Hu hu hu... Con biết mình không phải con ruột của bố mẹ, không nên tranh giành với em..."
"Bố mẹ, con biết, bố mẹ đều thích em gái hu hu hu..."
"Cho dù em gái có đối xử với con thế nào, đều là con nên chịu."
Cứ như vậy, tôi bị cô ta làm cho tức chếc.
Sau khi trùng sinh, ngay lúc thiên kim giả há miệng định khóc.
Tôi tặng cô ta một cú tát trời giáng:
"Khóc khóc khóc, tối ngày chỉ biết khóc, cô muốn cái nhà này lụi bại, cô mới vừa lòng đúng không?"