Chương 30: Dự Tiệc

Sau lời tỏ tình đầy lãng mạn kia là một nụ hôn vô cùng ngọt ngào. Anh diễn đúng theo những gì ghi trong kịch bản khiến cô cảm thấy anh như một Cố Danh bước ra từ trang truyện (Cố Danh - tên nhân vật nam chính trong bộ truyện của cô).

Thành Vũ tới đúng lúc hai người đang trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào khiến người người ghen tị. Đạo diễn hô cắt, tiếng vỗ tay cùng lúc đột ngột vang lên… anh buông tay, cô che môi đỏ mặt. Chỉ là giữa không khí đang rộn ràng kia lại có một kẻ không hề vui chút nào, Thành Vũ tức giận lớn tiếng khiến cả phim trường im bặt.

"Các người đang làm cái trò gì thế? Đây là lúc để hai người chơi trò tình cảm ở đây sao?"

Mọi người nghe thấy tiếng Thành Vũ đều im re, còn anh thì lại không chịu để không khí yên tĩnh như thế bèn nắm tay cô tới trước mặt Thành Vũ điệu bộ như muốn khıêυ khí©h. Không ổn, hai người đàn ông quyền lực dường như sắp chiến tranh tới nơi.

"Tôi muốn gặp riêng biên kịch Lạc Hiên Di, liệu có vấn đề gì không?"

"Đương nhiên là không, anh đừng tưởng muốn đưa nhân viên của tôi đi lúc nào cũng được"

Xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán. Người thì tỏ ra ghen tị với cô nhưng cũng có người tỏ ra ghét bỏ cô bởi hai người đàn ông được coi là lí tưởng nhất trong lòng họ giờ đây lại vì cô mà đấu khẩu, không ai chịu nhường ai. Anh bắt đầu lấy quyền lực của mình để áp đảo Thành Vũ:

"Nếu cô ấy là nhân viên của anh thì cô ấy cũng là vợ tôi… tôi gặp vợ mình không đến lượt người ngoài như anh phán xét"

Vợ sao? Đám đông càng bàn tán xôn xao hơn họ không ngừng chỉ tay vào cô ánh mắt dường như đang xiên xỏ cô từng câu từng chữ. Cô bắt đầu cảm thấy ngột ngạt khó chịu, thấy vậy anh bèn ra hiệu cho Finnic rồi tức khắc đưa cô rời khỏi.

"Này này mấy cái người kia, quay cái gì mà quay, còn quay nữa là tôi đập nát mấy cái điện thoại của mấy người đấy" - Finnic lớn tiếng chửi khiến đám đông im lặng, những người đang dùng điện thoại quay lại cũng cất điện thoại vào túi không dám lôi ra.

Thấy anh kéo cô đi một cách vô cớ Thành Vũ định chạy lại ngăn cản thì Finnic đã nhanh chân hơn chặn Thành Vũ lại.

"Ấy anh đẹp trai… chuyện vợ chồng họ không nên xen vào"

"Nhưng…"

Thành Vũ đành phải nhìn cô bị anh đưa đi trước sự ngăn cản của Finnic. Thấy Finnic cứ đứng mãi ở đó, Alex bèn chạy tới túm gáy áo Finnic lôi đi.

"Xin lỗi đã làm phiền giám đốc Dương, đi thôi… tiểu thiếu gia"

Finnic bị kéo đi trông thật hài hước nhưng tay vẫn không quên vẫy chào Thành Vũ. Kiều Phi bỗng chốc chạy tới chỗ Thành Vũ lườm nguýt Finnic, miệng hoa ngọc nhưng lại toàn nói ra những lời gai góc:

"Bọn họ thật trơ trẽn nhất là Lạc Hiên Di kia, cô ta đúng là chẳng có chút liêm sỉ nào cả"

Thành Vũ im lặng Kiều Phi càng thích thêm dầu vào lửa. "Cũng hay thật, thế mà Lạc Hiên Di lại quen được Lâm Hạo Thiên đúng là người phụ nữ ham tiền ham của mà…" - Kiều Phi nghĩ xấu về cô.

… Ra khỏi KFM cô vội vàng rụt tay lại bắt đầu mắng chửi anh:

"Lâm Hạo Thiên lí do hôm nay anh tới KFM có phải là cố ý gặp tôi để làm tôi bẽ mặt không?"

Anh nhếch miệng cười nhìn cô:

"Cố ý gặp cô thì đúng rồi nhưng không phải tôi cố ý làm bẽ mặt cô"

"Thế anh muốn gì? Tại sao lại tới đây để rồi làm ra cái chuyện đáng xấu hổ kia"

"Thôi không đùa với cô nữa. Tối nay đi cùng tôi tới Sở Gia một chuyến… nhớ là ăn mặc cho đẹp vào đấy"

Tối nay tại biệt thự Sở Gia tổ chức tiệc chào mừng sự quay trở lại của Sở Thị đồng thời cũng là buổi tiệc chiêu đãi do Dịch Thần - Sở phu nhân làm chủ trước khi nhậm chức chủ tịch Sở Thị. Anh chỉ muốn cô đi cùng vừa có thể làm bạn đồng hành vừa có thể giúp cô nhớ lại điều gì đó.

Nói rồi anh tiến tới xoa đầu cô rồi rời đi. Xe đã chờ sẵn ở phía trước. Finnic vừa chạy tới chỗ chiếc xe vừa hét về phía của cô rồi vẫy vẫy tay:

"Nhớ tối nay nhé chị dâu, anh em mong chờ lắm đấy"

Muốn cô đi cùng anh tới Sở Gia? Liệu có chuyện gì xảy ra không?



Tối hôm ấy…

Biệt thự của Sở Gia được trang hoàng lộng lẫy, khách khứa đầy như mắc cửi. Bên ngoài, xe ô tô đậu đầy đường toàn là những hãng xe đắt tiền, cô ngồi trong xe cứ ngơ ngẩn nhìn hàng xe tuyệt đẹp qua cửa kính ô tô. Thấy cô như thế anh mới chống cằm giả bộ ho lên vài tiếng:

"Mấy chiếc xe đó toàn là đồ bỏ đi, tôi chắc chắn rằng xe của tôi là độc nhất vô nhị ở đây đẹp hơn mấy cái xe đó gấp nghìn… à không, gấp triệu triệu lần"

Anh có vẻ hơi thái quá nhưng những lời đó từng câu đều đúng cả. Nhắc đến giàu thì phải nhắc đến anh - Lâm Hạo Thiên CEO của tập đoàn C.O nổi tiếng. Loại xe anh đi chắc chắn sẽ là loại xe đắt tiền và sang nhất ở đây, không ai sánh nổi.

Trước khi xuống xe anh đưa cô một chiếc kính râm bảo cô đeo vào rồi mới xuống. Ban đầu cô có hơi khó hiểu nhưng rồi cũng phải đeo bởi đây là mệnh lệnh. Hai người vừa bước xuống thì mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía này, thấy có hơi khó xử cô bèn lùi lại đi sau anh đề khỏi bị đám đông vây kín.

Khi vừa thấy anh mẹ con Sở Nguyệt đã lóc cóc ôm váy chạy ra niềm nở chào đón nhưng nụ cười trên môi họ chưa được bao lâu đã tắt vì nhìn thấy cô.

"Sao… sao chị ta lại đến đây?"

Sở Nguyệt lắp ba lắp bắp. Thái độ mẹ con họ vừa ngạc nhiên vừa lo sợ, thật hài hước. Anh kéo cô tới gần và vinh hạnh giới thiệu cô với mẹ con họ:

"Món quà dành tặng Sở Gia của Lâm Hạo Thiên tôi chính là cô gái này, thế nào Sở phu nhân… bà có vui không?"

Vui sao nổi. Cho dù Lạc Hiên Di không phải Sở Hàn đi chăng nữa thì cái khuôn mặt y đúc Sở Hàn kia sao có thể khiến Dịch Thần vui được. Nhưng cũng vì thể diện, hôm nay lại đông người thế này vẫn nên niềm nở mà đón nhận vẫn hơn.

"À… cảm ơn Lâm thiếu gia rất nhiều"

Dáng vẻ của cô khi đi bên cạnh anh thật khiến bao người đàn ông khác thèm thuồng. Hôm nay cô chỉ ăn mặc giản dị, trên mặt đeo một chiếc kính râm nhưng lại chiếm trọn spotlight đêm nay.

- Cô gái đi cùng Lâm thiếu gia là ai thế? Trông cô ấy thật đẹp, chắc còn xinh đẹp hơn cả Sở nhị tiểu thư ấy nhỉ?

- Phải phải… đẹp thật đấy.

Xung quanh ai nấy đều xì xào bàn tán về anh và cô…