- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Thiên Kim Tiểu Thư ᒪàʍ Ŧìиɦ Nhân
- Chương 97: Một đêm nồng cháy (H+)
Thiên Kim Tiểu Thư ᒪàʍ Ŧìиɦ Nhân
Chương 97: Một đêm nồng cháy (H+)
Hoàng Nhi nắm chặt lấy tay của Chí Đinh, báo trước rồi hạ thân cũng tuôn trào bạch dịch, ướt đẫm drap.
-Giỏi lắm!
Cô thở dốc, xoay người ôm anh.
-Ngại quá… tiếp theo phải là anh.
Nói rồi, cô nhảy lên, ngồi trên người anh. Cúi người khoá môi anh, nơi tuôn ra “lời hay ý đẹp” từ nãy giờ.
Đôi tay của cô chuyển động trên người anh, cố gắng kéo anh ra khỏi chiếc áo tắm.
Đến khi cả hai không còn tấm vải che thân, Hoàng Nhi lúng túng. Cái vật thô kia dựng đứng lên, làm cô thêm sợ hãi nghĩ cách đánh lạc hướng trước. Cô cầm lấy một món đồ chơi lên, ngu ngơ hỏi anh dùng thế nào.
-Không cần cái đó, cần anh được rồi.
Vì sống ở Nhật được một thời gian, các kỹ năng ‘‘chiều giướng’’ của anh đều rất tốt.
Hai người tiếp tục ướŧ áŧ môi trên. Tay Hoàng Nhi thì khổ sở với đệ Đinh, tay Chí Đinh vẫn tiếp tục thốc vào trong cô.
Mạnh bạo…
Mãnh liệt…
Cùng sự kí©h thí©ɧ của các món đồ chơi mang đến để làm mồi chứ không thèm động đến…
Khác hoàn toàn với dịu dàng lần trước.
-Dừng lại…chút đi… Ah~
Chí Đinh bất ngờ buông tha, Hoàng Nhi nhân cơ hội thu thêm oxi.
Anh mạnh bạo banh hai chân của cô thành chữ M, sau đó cầm lấy huynh đệ, cọ xát với cô bé ướŧ áŧ kia.
Hoàng Nhi rùng mình, liên tục rướn người cố gắng thoát khỏi sự kí©h thí©ɧ này.
Nhưng với tình trạng này, có đi đâu cũng sẽ bị người bên trên kéo lại mà thôi.
Một cú nhấp sâu khiến cả hai đê mê, sung sướиɠ… Hoàng Nhi rêи ɾỉ một cách yếu đuối, dường như anh đã hút hết sinh lực của cô qua đoạn liên kết kia.
-Em có thả lỏng hơn rồi, tiếp tục đi.
-Đau quá…
-Di chuyển được chứ?
Sao anh có thể gấp gáp đến thế nhỉ, người dưới đang chật vật kìa anh!
Không đợi câu trả lời, Chí Đinh thúc từng cú nhớp nháp, âm thanh xấu hổ ngày một rõ ràng, cùng sự thất thanh của cô gái, một đêm quyết liệt mùa giáng sinh…
…
Xa xa, tiếng chuông nhà thờ đã vang khắp vùng Nhật Bản…
Hoàng Nhi lim dim mắt, ôm chặt người đàn ông của mình. Có lẽ trong thâm tâm cô vẫn chưa có cảm giác an toàn triệt để, vẫn sợ rằng mình không xứng, mất đi người đàn ông đang nâng niu mình.
-Khát chứ?
-Ừm…
Chí Đinh rời giường, lấy nước cho cô. Anh tiện tay hé cửa để xem tuyết rơi. Ánh sáng bên ngoài chiếu thẳng mặt, cô vật ngửa người lên mới thấy… trên trần nhà là gương phản chiếu?!?
Xem kìa, những dấu hôn đỏ ửng khắp cổ, vai và cánh tay… lại còn những món đồ chơi và cái hộp bao xung quanh, nó không khác bãi chiến trường là mấy đâu.
Thế này thì cũng xấu hổ quá rồi!
-Em có muốn xem mình damdang đến thế nào không?
-Hửm… xem gì chứ?
-Lần này nên để ánh đèn để nhìn rõ ràng chút chứ!
Anh uống miếng nước, rồi truyền qua cho Hoàng Nhi. Cô bất ngờ đến mức đang buồn ngủ cũng mở to mắt.
Từng ngụm, từng ngụm… Không khí bên ngoài lạnh là thế nhưng trong này rất đỗi ấm áp.
Hết một chai nước, cả hai lại vào làm việc.
Lần này, anh để Hoàng Nhi ngồi trên mình, từng cú nhấp vô cùng mạnh bạo…
Hoàng Nhi cũng không nhịn được, ngước mặt lên nhìn bản thân qua gương…
-Làʍ t̠ìиɦ… sẽ damdang… đến thế ư?
-Phải… bởi thế con người…mới ham du͙© vọиɠ.
Hai tay anh bóp nắn hai đầu nhũ hoa hồng hào ***** **** cả lên, còn mạnh tay véo nó muốn biến dạng nữa chứ!
-Đinh à… nhẹ chút… nhẹ thôi… Ah~
Chí Đinh nghiến răng, anh bật dậy, đè cô nằm xuống, tay giữ chặt vòng eo nhỏ nhắn đang run rẩy kia, từng cú thúc đầy nam tính.
-Đau… quá… Đinh…
-Anh xin lỗi. Anh không tiết chế được.
Hoàng Nhi níu chặt drap giường, vô thức nhìn lên trần nhà, đây là hình ảnh hai người hoà quyện nhau…
Hiệp hai kết thúc, Chí Đinh bỏ cái bao đựng đầy tinh linh, tiếp tục thay cái mới.
Anh ôm lấy Hoàng Nhi, hôn cô thắm thiết, tiếp đó là cổ, vai, rồi đến ngực.
Toàn bộ cơ thể của nàng đều run lên vì anh.
Tiếp tục, những cú nhấp đau điếng người, nhưng không kém sung sướиɠ.
Hoàng Nhi đã thích nghi với kích thước khổng lồ kia, nhưng vẫn không chịu nỗi, bấu mạnh vào vai anh những vết cào.
-Đừng… nhẹ thôi… ah~ em… em chịu hết nỗi rồi…
-Ngoan, thở đều nào… dang chân ra hơn đi… phù…
Cái dáng ngồi quỳ này cũng không mất sức lực lắm, chỉ thêm buồn ngủ thôi…
Đối phương tuy đã buồn ngủ thế nhưng Chí Đinh vẫn không có dấu hiệu dừng lại.
-Vẫn còn nhiều tư thế, em chưa được phép ngủ, phải thức để biểu cảm anh xem.
Anh kéo cô dựa vào tường, tiếp tục thúc đẩy. Haiz kiểu này nhà đầy con sớm thôi!
Trong một khách sạn tình yêu vào cuối đông, đôi uyên ương đang ấm áp ôm lấy nhau, từ ấm áp thành ướŧ áŧ 😃))?!?
Dư vị của đêm tình hôm qua vẫn còn rõ rệt trong phòng, đặc biệt là trên giường.
-Xấu xa quá đấy, anh lại muốn em ra bằng tay ư?
-Chứng tỏ anh có thực lực, không phải sao?
Đôi môi không cần son dưỡng cũng rất căng mọng, cơ thể không cần áo ấm cũng rất ấm, và hạ thân thì rất rạo rực là đằng khác.
-Tại sao hôm trước anh lại tránh em?
-Em thử nghĩ làm chuyện tối qua trong nhà xem, như vậy không tốt cho trẻ em đâu.
Hoá ra, anh lại mưu đồ vậy đó!
-Vậy anh bây giờ có bù tối đó không?
-Phải bù rất nhiều bữa tối khác đấy!
Ừ không sao, anh chị giàu, tiền thuê khách sạn có bao đâu!
Cũng trong khách sạn đó, những là phòng khác, Tiểu Y và Húc Dương cũng đang ‘‘ướŧ áŧ’’ với nhau.
-Gọi tên anh…
-Dương… ra đi…
Hai người nắm chặt tay, cùng rên hừ một tiếng và rùng mình.
-Đã đeo rồi mà em vẫn cảm nhận được nó, anh thực sự quá là tràn đầy sinh lực đó.
Húc Dương nằm đè lên cô, thân hình cường tráng đè cô gái nhỏ bé, nhưng một đứa trẻ mυ"ŧ mát, chà xát nơi Ý Ý bú sữa.
-Vợ khen anh vậy làm anh hăng lắm đấy!
Tiếp đó, anh nằm nghiêng người, thơm lấy thơm để bờ vai trần quyến rũ của người yêu. Phía dưới thì nâng chân của cô cao lên, rồi anh trực tiếp đâm vào.
-Tư thế này…kí©h thí©ɧ quá… ah~
Cả nhóm đến nhà cuối cùng chỉ có Việt và Văn Văn ở lại cùng bảo mẫu và Ý Ý.
Sáng hôm ấy, cô đã thử xin bảo mẫu chăm sóc Ý Ý, sau một buổi, cảm thấy vô cùng mệt mỏi lại thôi, cô than phiền không muốn đẻ con nữa!
Việt dỗ dành:
-Sau này em sẽ như Hàn Tiểu Y đâu cần chăm con.
-Anh chăm chứ đừng để bảo mẫu chăm!
Nóc nhà có khác 😃
-Em chỉ cần mang thai thôi, còn lại anh lo.
-Lưu manh nhà anh, tối qua cũng làm em không ngủ được!!!
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Thiên Kim Tiểu Thư ᒪàʍ Ŧìиɦ Nhân
- Chương 97: Một đêm nồng cháy (H+)