Chương 30: Chất vấn.

Tan học, Mạc Ái Lê không ngừng trấn an bạn tốt, Mộ Dung Tuyết cuối cùng có chút vui vẻ về nhà.

Dọc đường đi, Mộ Dung Tuyết đều suy nghĩ về nhà nên nói với ba mẹ như thế nào mới tốt, bất quá cô vốn dĩ không có làm sai chuyện gì, có cái gì phải sợ. Nhưng nhớ tới người mẹ có công phu rống sư tử hà đông nhà mình, cô vẫn có chút lo lắng.

Thực mau, cửa nhà đã ở trước mắt, Mộ Dung Tuyết thật cẩn thận đi vào đại sảnh.

- Còn không nhanh tiến vào, ở cửa ngó nghiêng cái gì?

Trương Khả Nhân vừa nhìn thấy Mộ Dung Tuyết nhìn đông nhìn tây, hỏa khí tăng vọt.

Mộ Dung Tuyết sờ sờ mũi, ngượng ngùng cười cười,

- Ba, mẹ, con đã trở về.

Mộ Dung Phong Hoa đem trên báo chí trên tay ném qua một bên, “Bang” một tiếng.

- Còn biết trở về?!

Mộ Dung Tuyết rụt rụt bả vai.

- Như thế nào lại la con, con không có làm sai chuyện gì.

- Lại đây, con còn dám nói con không có làm sai chuyện gì, nhìn xem trên ảnh chụp xem rốt cuộc sao lại thế này? Mấy người kia là ai?

Trương Khả Nhân chỉ chỉ ảnh chụp trên bàn.

Mộ Dung Tuyết liếc mắt một cái, giống ảnh ở trường học như đúc.

Tiêu Khả Lệ thật là hao tổn tâm cơ, làm cô mất hết mặt mũi ở trường học không nói, còn muốn cho cô mất đi yêu thương trong nhà. Nhưng hiện tại không phải lúc nghĩ cái này, trước trấn an người trong nhà lại nói, đời trước cô chính là quá mức cố chấp, cảm thấy ba mẹ không yêu thương cô, luôn hung dữ với cô, cho nên vốn dĩ tính toán nhận sai lại không biết vì sao nháo lên. Một đời này, cô nhất định sẽ xử lý tốt quan hệ cùng người nhà.

- Ba, mẹ, con gái của hai người như thế nào, hai người không rõ sao?! Đây là có người hãm hại con a.

Mộ Dung Tuyết giống như làm nũng nói.

Mộ Dung Phong Hoa trừng mắt:

- Nếu con không làm những việc này, người ta có thể bắt được nhược điểm?! Nói! Mấy người đàn ông này là ai?

Mộ Dung Tuyết chu miệng

- Được, được, được, con nói là được, hai người trước đừng nóng giận, đây là Cố Minh, công ty phía đối tác, ngày đó con cùng chú Cố đi xem nguyên thạch lại bị chụp, người này là học trưởng trường con, ngày đó tan học gặp phải vừa vặn ăn cơm cùng, kỳ thật ăn cơm cùng còn có một bạn nữ, nếu hai người không tin có thể tìm bọn họ lại đây đối chất.

- Con mở công ty, chuyện khi nào, như thế nào không nghe con nói quá?

Mộ Dung Phong Hoa nghi vấn nói.

Trương Khả Nhân cũng mặc kệ cái công ty gì, lập tức chỉ chỉ ảnh sở dật sâm hôn trán con gái, hỏi:

- Trước đừng tách ra đề tài, kia cái này đâu, cái này là chuyện như thế nào?”

Mộ Dung Tuyết cũng cảm thấy oan uổng a.

- Cái này con cũng cảm thấy oan uổng a, người này hàng xóm của con, ngày đó cánh tay hắn bị thương, con giúp hắn băng bó, sau đó lúc hắn trở về còn bất ngờ hôn trán ngủ ngon, con cũng cảm thấy ủy khuất, bất quá khả năng là do hắn thường xuyên ở nước ngoài đi, ở nước ngoài chào hỏi nhau như vậy.

Sau đó, Mộ Dung Tuyết còn giơ móng vuốt lên.

- Con thề, con nói đều là sự thật.

Hai vợ chồng nhà Mộ Dung nhìn vẻ mặt bình tĩnh của con gái, không có dấu vết nửa điểm nói dối, liền tin không ít, những vẫn là có chút lo lắng. Đang êm đẹp lại bị người chụp ảnh, khẳng định là có người theo dõi con gái bọn họ, bất quá này thủ đoạn không cao minh này không giống đối thủ thương trường, chẳng lẽ là con gái đắc tội người nào?

An nguy của con gái là quan trọng nhất, Mộ Dung Phong Hoa chạy nhanh hỏi:

- Tiểu Tuyết, con nghĩ lại xem có phải đắc tội người nào hay không?

Trong lòng Mộ Dung Tuyết ấm áp, an ủi nói:

- Hôm nay trong trường học cũng dán tấm ảnh chụp này, ngẫm lại hẳn là người trong trường học làm. Không cần lo lắng, con có thể xử lý tốt, chút việc nhỏ này không làm ảnh hưởng tới con.

- Con xác định có thể xử lý?

Mộ Dung Tuyết trịnh trọng gật gật đầu.

- Con có thể, không phải hổ phụ vô khuyển tử sao, hai người không phải nên tin tưởng con gái không kém cỏi như vậy chứ.

Hai vợ chồng Mộ Dung nhìn nhau một cái, đều có thể rõ ràng nhìn thấy vui mừng trong mắt đối phương, con gái thật sự trưởng thành.

- Được, chuyện này chúng ta liền không nhúng tay, tự con xử lý, nếu là có cái gì phiền toái, thì phải nói cho chúng ta biết, biết không? Còn có đối tác công ty con, có thể tin được không? Khi nào rảnh mời về trong nhà làm khách?

- Được, ngày mai con liền thỉnh hắn tới nhà ăn cơm, như vậy hai người liền yên tâm a.

Mộ Dung Tuyết thấy thuyết phục được ba mẹ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

- Nha đầu này, chúng ta còn không phải bởi vì lo lắng cho con.

- Đúng, đúng, đúng, con yêu hai người nhất.

- Quỷ nha đầu......

......

Mà bên kia, công ty Quật Lập, tầng ngầm, Cố Minh nhìn người giải thạch cắt từng khối nguyên thạch, bên trong là phỉ thúy tràn đầy, hai mắt trợn to, vốn dĩ hắn tưởng mua nguyên thạch về, có mấy khối có phỉ thúy đã là không tồi, ngày đó bọn họ ước chừng chọn hơn 80 khối, kết quả giải ra tới chỉ có 5 khối là không có phỉ thúy, lần này thật là bất ngờ lớn, còn có một khối phỉ thúy cực phẩm, làm trong lòng Cố Minh giống như có thiên quân vạn mã lao nhanh, thật lâu không thể bình tĩnh......