Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Kim Tiểu Thư Có Chút Tàn Nhẫn

Chương 17: Người thầy thần bí của Mộ Dung Tuyết?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhà ăn nhà Mộ Dung cùng phòng bếp cách nhau một bức tường, cùng đại sảnh một khoảng cách khá lớn, hơi có chút giống phong cách cổ xưa.

lúc Mộ Dung Tuyết đi vào nhà ăn, Mộ Dung Phong Hoa cùng Trương Khả Nhân đã ngồi ở bàn ăn trước, một chỗ khác trên bàn ăn còn có hai người là dì Ngô cùng bác Trương, khoảng hơn bốn mươi tuổi, hai người đều là người làm lâu năm trong nhà Mộ Dung, vẫn luôn ở nhà Mộ Dung cần cù chăm chỉ làm tròn bổn phận, dì Ngô phụ trách xử lý nội trạch cùng với quản lý một ít người hầu phía dưới, mà bác Trương là phụ trách bảo toàn công tác bên ngoài. Cho tới nay Mộ Dung Phong Hoa cùng Trương Khả Nhân đều coi hai người như hai vị lão nhân trong nhà, chưa bao giờ coi họ là người hầu, tự nhiên ăn cơm cũng là ngồi cùng.

Mà đời trước Mộ Dung Tuyết đã bị Tiêu Khả Lệ châm ngòi, nói cái gì thân là Mộ Dung đại tiểu thư lại cùng người hầu ngồi cùng bàn ăn cơm rất mất thân phận vân vân, mà cô cư nhiên lại nghe Tiêu Khả Lệ châm ngòi, tự cho rằng thân phận mình rất cao, thậm chí cùng ba mẹ tỏ vẻ không muốn ngồi cùng bàn với người hầu, làm cho Mộ Dung Phong Hoa giận tím mặt, Trương Khả Nhân cũng lạnh mặt với cô.

Lúc ấy cô cảm thấy vì hai hai người hầu này mà hung dữ với cô, tức khắc cảm thấy ủy khuất vô cùng, ném chén đũa liền chạy đi ra ngoài, sau khi rời khỏi đây cô còn gọi điện thoại cho Tiêu Khả Lệ, Tiêu Khả Lệ không ngừng mà an ủi cô, còn nói mang cô đi ra ngoài thả lỏng, kết quả lại là đến quán bar nổi danh tỉnh A, cùng một đám con nhà giàu uống đến say đến không còn biết gì, ngày hôm sau báo chí lại đăng tin vô cùng châm chọc, nói sinh hoạt cá nhân Mộ Dung đại tiểu thư thối nát, phía dưới còn có hình ảnh chụp cô ở quán bar say không còn biết gì, tuy rằng sau đó ba cô ra mặt giúp cô đem tin tức đè ép xuống, nhưng ở xã hội thượng lưu cô nghiễm nhiên thành người bị chê cười.

Thế cho nên đến sau đó cô đi theo Phương Thế Hoa thoát khỏi nhà Mộ Dung, cũng không được người nhà họ Phương thừa nhận, ba của Phương Thế Hoa lại ra lệnh cưỡng chế không cho cô bước vào nhà chính nhà họ Phương một bước, mà Phương Thế Hoa dứt khoát cho cô ở biệt thự bên ngoài, từ đây thanh danh của cô càng khó nghe, cái gì thân là Mộ Dung đại tiểu thư thế nhưng hạ tiện cho người ta sỉ nhục, không được bước vào nhà chính. Mà ba mẹ cô khổ tâm muốn cô trở về, cô chẳng những không nghe, ngược lại oán trách ba mẹ muốn chia rẽ cô cùng Phương Thế Hoa, lúc ấy ba mẹ tức giận đến nói không nên lời.

Mà hai vị lão nhân lại là chưa từng tức giận với cô, thậm chí còn khuyên giải an ủi ba mẹ cô, nói là bọn họ không tốt, không cần trách cứ đại tiểu thư. Một đời này cô nhất định sẽ quý trọng người đối tốt với cô.

- Đại tiểu thư.

Dì Ngô cùng bác Trương thấy đại tiểu thư nhìn chằm chằm vào bọn họ, tức khắc có chút tay chân không biết để chỗ nào hảo, trực tiếp đứng dậy. Vốn dĩ thân là người hầu của bọn họ, đích xác không thể ngồi cùng bàn với chủ, bọn họ cũng là cự tuyệt, chỉ là lão gia phu nhân nói nếu không cùng nhau ăn cơm chính là khinh thường bọn họ, dần dà, bọn họ cũng là mềm lòng, sau lại mới cùng nhau ăn cơm.

- Dì Ngô, bác Trương, hai người như thế nào vẫn khách khí như vậy, đứng lên làm gì, nhanh ngồi xuống ăn cơm, cháu cũng đói bụng rồi.

Mộ Dung Tuyết tự nhiên như làm nũng nói.

Đại tiểu thư một chút cũng không chê bọn họ, hai người tức khắc cảm thấy lệ nóng vòng quanh.

- Được, được, đại tiểu thư cũng nhanh ngồi xuống, đại tiểu thư ở bên ngoài đều gầy rồi, dì hầm canh gà đen táo đỏ cháu thích ăn, còn có thịt kho tàu đầu sư tử, đại tiểu thư một hồi ăn nhiều một chút.

- Hai người a, mệt cho ta còn nhọc lòng, ta xem nha đầu này đi ra ngoài mấy ngày, mượt mà hơn không ít.

Trương Khả Nhân cảm kích dì Ngô cùng bác Trương thật lòng yêu thương Tiểu Tuyết, thuận thế trêu ghẹo nói.

Trương Khả Nhân cũng không phải nói bậy, con gái nhà mình lớn lên xinh đẹp như vậy, có chút biến hóa bà đều thấy đến rõ ràng, huống chi biến hóa lớn như vậy, nguyên bản con gái xinh đẹp, nhưng là lại không có khí chất hòa nhã như hiện tại, da thịt trắng nõn lộ ra ở dưới ánh đèn như lấp lánh tỏa sáng, một bộ váy dài màu lam nhạt thêu hoa nhỏ, đơn giản mà không mất tao nhã, cả người để lộ ra một loại quang mang thần thánh, càng giống như là bạch liên cao khiết. Có lẽ để con gái đi ra ngoài tự chủ là tốt nhất, trên người đã không còn giống như đóa hoa nhà ấm không rành thế sự rồi, ở gia tộc Mộ Dung, thuần tịnh như vậy cũng không phải là chuyện tốt, hiện giờ nhìn con gái có biến hóa, trong lòng bà cũng yên tâm không ít.

- Tiểu Tuyết ra ngoài ở, cũng không thường về nhà nhìn xem, không biết trong nhà nhớ mong sao.

Mộ Dung Phong Hoa cũng nhìn ra con gái thay đổi, chỉ là con gái từ nhỏ đều ở trong nhà, đột nhiên bây giờ ra ngoài ở, tóm lại ông vẫn là có chút lo lắng.

Mộ Dung Tuyết nghe được như thế, cảm thấy trong tâm ấm áp,, hốc mắt tức khắc nhịn không được có chút ửng đỏ, cô nghĩ có thể được trở về thật tốt, hạnh phúc vẫn còn ở đây.

- Ba mẹ, hai người yên tâm đi, về sau con gái khẳng định sẽ trở nên cường đại, đến lúc đó đến lượt con tới bảo hộ mọi người.

- Được rồi, được rồi, Đều đừng nói nữa, đồ ăn đều lạnh, nhanh ăn cơm trước.

- Đúng vậy, có cái gì chờ sau lại nói

- Ba, ăn nhiều đồ ăn một chút, mẹ cũng ăn, dì Ngô bác Trương, hai người cũng không cần khách khí như vậy, cháu vẫn luôn coi mọi người như người trong nhà, ăn nhiều chút, không cần chỉ ăn mì.

Mộ Dung Tuyết gắp mấy đũa rau dưa cho ba mẹ, còn không quên nói với dì Ngô bác Trương.

- Sao mẹ như thế nào cảm giác hôm nay rau dưa ăn đặc biệt ngon.

Trương Khả Nhân nói.

- Đúng vậy, dì Ngô tay nghề có tiến bộ.

Dì Ngô vội vàng nói:

- Rau dưa là đại tiểu thư mang về tới, hẳn này rau dưa ngon mới đúng.

Hai vợ chồng Mộ Dung nhìn nhau, trong mắt đồng dạng lộ ra nghi vấn:

- Tiểu Tuyết, rau dưa trái cây này là như thế nào?

Mộ Dung Tuyết biết ba mẹ quan tâm cô, nhưng chuyện không gian vô luận như thế nào, cô đều không thể lộ ra, không phải không tin người nhà, cô là sợ cô còn chưa cường đại, mang đến nguy hiểm cho người nhà.

- Chính là bạn con đưa, yên tâm, rau quả này là đồ cực phẩm, hai người nhất định phải ăn mỗi ngày, rất tốt cho thân thể. Ngày mai con cũng lấy một ít đi cho ông bà nội a. Nói đến, đã lâu con không đi xem ông bà nội rồi.

Mộ Dung Phong Hoa tương đối tò mò đối với bạn của Tiểu Tuyết.

- Bạn của con là người nào? Như thế nào không nghe thấy con nhắc tới quá. Ông bà nội con ở bên kia, xác thật nên đi thăm, nhiều hai lão nhân gia nhiều chút.

- Ba mẹ, yên tâm, người bạn kia của con là người rất tốt, chỉ là không dễ dàng lộ diện, về sau con lại cùng hai người nói tỉ mỉ.

Nghe được lời này, Mộ Dung Phong Hoa cùng Trương Khả Nhân liền không hề hỏi thêm, rốt cuộc người có bản lĩnh đều có chút tính tình, không thích ra mặt cũng là bình thường.

Rồi sau đó, rau dưa trên bàn thực mau liền không còn, ngược lại thịt còn dư lại rất nhiều, rau dưa so với thịt còn ăn ngon hơn, hôm nay mọi người đều ăn thêm không ít, cơm đều ăn nhiều một chén.

Cơm chiều qua đi, Mộ Dung Tuyết cầm hai bình nước linh tuyền, liền lôi kéo ba mẹ trở lại phòng, khóa của lại.

- Ba mẹ, cái này không phải nước bình thường, về sau hai người mỗi ngày uống một ngụm, có thể cải thiện thể chất. Nhưng là bảo mật, ngàn vạn không cần tiết lộ đi ra ngoài.

Mộ Dung Phong Hoa nhíu nhíu mày, có chút lo lắng

- Tiểu Tuyết, gần đây con thần thần bí bí, có phải có chuyện gì gạt chúng ta hay không? Nước này là từ đâu ra? Hơn nữa rau quả đó một lần liền biết không phải vật phàm, có phải con gia nhập tổ chức thần bí gì hay không? Chúng ta tình nguyện không cần mấy thứ này, chỉ cần con bình bình an an liền tốt.

Trương Khả Nhân vừa nghe thấy tổ chức thần bí, lập tức khẩn trương lên, phải biết rằng tổ chức thần bí nhiều quy củ, nguy hiểm cũng nhiều

- Tiểu Tuyết, mấy thứ này chúng ta đều không cần, trước tiên con phải thành thật nói cho chúng ta biết, gần nhất con làm gì đi?

Mộ Dung Tuyết thực cảm động, ba mẹ thấy cô lấy ra nước linh tuyền, chuyện đầu tiên không phải quan tâm giá trị nước linh tuyền mang đến mà là lo lắng an nguy của cô, đời trước mắt cô thật sự bị mù, mới ngỗ nghịch với ba mẹ như vậy.

- Ba mẹ, hai người không cần lo lắng, con chỉ là may mắn gặp một vị cao nhân, hiện tại còn đang học y thuật cổ, chỉ là con cũng không có biện pháp dẫn thầy đến trước mặt hai người, mấy thứ này đều là thầy đưa cho con, ông ấy là người thực tốt.

Mộ Dung Phong Hoa cùng Trương Khả Nhân nghe được những lời này cũng có chút tin, trên đời xác thật là có những người tài ba không dễ dàng lộ diện, Tiểu Tuyết có thể có kỳ ngộ như vậy cũng là tạo hóa của cô.

- Nước này quý giá như vậy, con giữ lại tự mình uống là tốt rồi, ba mẹ không cần.

- Nước này con còn thừa có rất nhiều, hai bình này là cho hai người dùng, chẳng qua là phải cực kỳ bảo mật.

Hai vợ chồng đều biết tầm quan trọng của bảo mật cái này, cũng có chút hơi lo lắng.

- Tiểu Tuyết, nếu là về sau con gặp được nguy hiểm gì không thể chống lại, nhất định phải về nhà, ba mẹ cho dù vô dụng cũng có thể bảo hộ con.

Mộ Dung Tuyết nghe xong, liền gật đầu tỏ vẻ đã biết, trong lòng càng là thề nhất định phải mau chóng cường đại lên.
« Chương TrướcChương Tiếp »