Chương 17

Tuy nói là như vậy, nhưng trên thực tế những năm qua rất ít người có thể vượt qua kỳ thi mà trở thành sinh viên chính thức, hầu hết nhiều người đến đó chỉ vì danh hiệu “sinh viên dự thính” của đại học Đế Đô.

Tuy rằng không vượt qua được bài kiểm tra, nhưng lấy danh hiệu “sinh viên dự thính” của đại học Đế Đô, lại có thể dễ dàng thuận lợi tiến vào các trường đại học khác.

Bà nội Bạch dự định cho Tô Tái Tái đi con đường này.

Tô Tái Tái là cháu gái ruột của bà, nhiều năm bôn ba ở bên ngoài nhất định đã chịu khổ không ít, lần này trở lại bà phải đối xử với cháu gái tốt một chút, bà tin rằng con trai và con dâu nhất định có thể thấu hiểu phần nào nỗi khổ tâm của mình.

Bà nội Bạch đau lòng nhìn Tô Tái Tái, nhớ lại lần đầu tiên kéo lấy cánh tay của cháu gái, trong lòng bàn tay và trên mu bàn tay của con bé vậy mà lại có những vết chai mỏng, bà ấy cảm thấy vô cùng đau lòng.

Nếu Tô Tái Tái biết được những suy nghĩ này của bà, cô nhất định sẽ nhảy dựng lên mà múa cho bà ấy xem vài đường kiếm để thể hiện rằng những vết chai này là do kiếm gây ra chứ không phải vì làm việc nhà nông mà dẫn đến chai tay.

..... Đáng sợ.

Xuyên vào sách cũng thôi đi, giờ lại muốn quay trở lại trường học một lần nữa?!

Lúc này Tô Tái Tái không còn muốn phụ giúp gia đình nữa, cô muốn quay trở về núi, kéo nhị sư đệ đang bế quan ra ngoài rồi ném xuống núi, thay cô phụ trách việc kiếm tiền nuôi gia đình.

Cho nhị sư đệ tiếp tục cảm nhận thế gian hiểm ác.

Lúc này đại đệ tử Tô Tái Tái của Đạo môn: Đau Đầu.

*********

Một khi người già trở nên cố chấp, sức mạnh của sự cố chấp chỉ xếp sau một đứa trẻ nghịch ngợm.

Tô Tái Tái phải vất vả lắm mới dỗ được bà nội Bạch, nói rằng bản thân về sau sẽ suy nghĩ thật kỹ, lúc này mới thoát được.

Nếu để so sánh thì, cô cảm thấy mấy tiểu sư điệt nhà mình vẫn ngoan ngoãn nhất.

Cũng thật không biết mỗi ngày học tập chăm chỉ hướng về phía trước có phải nhiệm vụ của cô hay không.

Tô Tái Tái một bên nghĩ, một bên nhìn chiếc điện thoại di động đời mới nhất mà bà nội Bạch đã cưỡng ép đưa cho cô.

Kỳ thật cô thấy chiếc điện thoại cũ của mình vẫn còn dùng khá tốt, thích hợp dùng để nhận cuộc gọi đến, dù ở trên núi cũng nghe thấy âm thanh rất to, quan trọng nhất là, nó còn được cô dùng để đập vỡ vỏ quả hồ đào hoặc vỏ của các loạt hạt khác.

Cũng thuận tiện cho việc thỉnh thoảng chơi trò đuổi bắt với các thú cưng trong hang lệ quỷ.

Tóm lại chiếc điện thoại này dùng vô cùng tốt.

Đối với chiếc điện thoại quả cam này..... vừa thấy đã biết quý giá, lại không chịu nổi sự va đập.

Tô Tái Tái vừa đi trở về nhà họ Bạch, vừa nhìn chiếc điện thoại quả cam đang cầm ở trên tay, dùng ngón tay cái cậy cậy xung quanh. Nếu như có ai khác nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ rất đau xót, trái tim run rẩy.

Đó là một chiếc điện thoại mới nhất bây giờ a! Nếu như không cầm chắc mà lỡ đánh rơi trên mặt đất, cho dù không phải là điện thoại của mình, cũng cảm thấy vô cùng đau lòng.

_ _ “Tái Tái, chiếc điện thoại này là chiếc điện thoại mà giới trẻ ngày nay thích nhất, Tiểu Thái nói chơi game vô cùng thú vị, bà đã nhờ Tiểu Thái tải những trò chơi đó cho cháu rồi, nếu như cháu muốn mua thứ gì cũng không thành vấn đề, cứ trực tiếp mua. Bà nội sẽ cho cháu tiền.”

Nhớ lại ánh mắt mong đợi của Bà nội Bạch cùng với đôi bàn tay già nua đã nắm lấy tay mình. Khiến động tác trên tay của Tô Tái Tái chậm lại.