Chương 9: Bị người khác theo dõi

Trọng điểm là...

Nhớ lại biểu hiện của Triệu Thường Vinh trong khóa huấn luyện thực chiến, A Xu giơ tay nhéo mi tâm.

Sau khi thể chất bị phế đi, cho dù cô có cảnh giới đại tông sư, cũng rất khó trong thời gian một tháng nhanh chóng tu luyện đến mức có thể đánh thắng Triệu Thường Vinh.

Nhưng nếu như cô không phế thể chất lô đỉnh này đi, không nói đến sau này tùy tiện chọn một người biết võ công cũng có thể dễ dàng ăn tươi cô, hút đi công lực của cô, càng nghiêm trọng hơn chính là, thể chất đỉnh lô nếu như không kết hợp với song tu, rất khó đạt tới cảnh giới đại tông sư.

Bởi vì kiếp trước cô từng trải qua, sự cảnh giác không phải là nặng bình thường, dưới tình huống như vậy, đi đâu để tìm một người cô có thể hoàn toàn tín nhiệm mà song tu đây?

Cho dù cô tận tay dạy dỗ một người có thể song tu với cô, thì sự tín nhiệm cũng rất khó bồi dưỡng!

Không có tin tưởng với người song tu, tương đương với việc vô duyên vô cớ tặng cho người khác nội lực mà mình vất vả tu luyện.

Loại mua bán lỗ vốn này, cô cũng không phải thánh nhân, sao có thể vui vẻ làm!

A Xu cảm thấy mình có chút đau đầu.

Chẳng qua, việc cấp bách cũng không phải là rối rắm những chuyện này, mà là trước tiên bồi dưỡng thân thể tốt một chút, cùng với chuẩn bị tốt những dược liệu cần dùng khi phế bỏ thể chất này tu luyện lại từ đầu.

Nghĩ tới đây, A Xu dựa theo trí nhớ của Tiểu Giang Xu, mở ra quang não mang theo trên cổ tay.

Không thể không nói, thời đại tinh tế rất thuận tiện, mua đồ cũng rất nhanh.

Nguyên liệu dinh dưỡng cần thiết để bổ máu dưỡng thịt, cô đã nhanh chóng mua đủ.

Nhưng lúc chọn mua dược liệu, cô tìm rất nhiều cửa hàng, mới tìm được cửa hàng duy nhất bán dược liệu mình cần.

Cũng may, tuy rằng khó tìm cửa hàng, nhưng đồ trong cửa hàng này bán lại rất đầy đủ.

Dù cho là dược liệu cần khi phế bỏ thể chất, hay là dược liệu cần khi tẩy tủy, bên trong cái gì cần có đều có.

Chỉ là...

Chọn xong đồ đạc, đang chuẩn bị trả tiền thì A Xu đứng hình.

“Xin lỗi, số dư của bạn không đủ, xin đổi thẻ thanh toán.”

A Xu: “...”

Cô liếc nhìn đồ mình mua, sau đó hít ngược một ngụm khí lạnh.

Một cây nhân sâm 10 năm, lại có giá 10 vạn đồng!

Đắt như vậy sao?

Phải biết rằng, Tiểu Giang Xu sống hai mươi năm, tiền gửi ngân hàng trong tay ngay cả một vạn cũng không có.

A Xu lần đầu tiên trong đời bị tiền làm khó, "...”

A Xu cũng không biết, ngay khi cô vì không có tiền mà đóng trang mua sắm, buông tha mua dược liệu đã chọn xong, cô đã bị người khác theo dõi.