Chương 6: Làm quỷ không có nhân quyền, chẳng lẽ quỷ quyền cũng không có sao? Hu Hu Hu......

Thời điểm Đường Hi trở lại Đường gia thì đã tám giờ.

Cô cũng không có đón xe, mà thoải mải ăn một chén mì thịt bò nóng hổi, sau đó tìm một góc chết không có người sử dụng (*)Súc Địa Thành Thốn, chỉ mất 10 phút đã trở về biệt thự.

(*)nghĩa là thu đất lại, từ vài dặm thành 1 thốn (2,2 cm theo VN hoặc 3,3cm theo TQ), khi mình cất bước đi thì sẽ nhanh hơn rất nhiều, mỗi bước đi vài dặm.

Mặc dù say xe chỉ là lí do cô tùy tiện tìm, nhưng đúng là cô không thích ngồi xe, chính xác mà nói, là không thích bị nhốt trong không gian hẹp lại bịt kín , ví dụ xe con hoặc thang máy, mấy thứ này khiến cô không có cảm giác an toàn.

Trong phòng khách, người Đường gia một là đã về phòng, hai là không về nhà, chỉ có một mình Đường Trạm đang ngồi trên ghế sa lon xem máy tính, dường như là chuyên môn đang chờ nàng.

Đường Hi dừng một chút, quyết định giả vờ không thấy, trực tiếp lên lầu hai.

“Đứng lại, quay về!” Đường Trạm “Bộp” một tiếng đóng notebook, tay đẩy gọng kính trên sống mũi.

Trong đầu Đường Hi đột nhiên liên tưởng đến bốn chữ: Văn nhã bại hoại, thiếu chút cười ra tiếng.

“Tan học đi đâu? Có biết Tĩnh Tĩnh đã đợi cô rất lâu hay không?” Đường Trạm cau mày chỉ trích.

“Cùng bạn học đi mua sách học thêm, hôm nay cần dùng.” Đường Hi cười híp mắt lay chiếc cặp sách đặc biệt nặng, không đợi hắn tiếp tục nói, “Không thông báo cho các anh là tôi không đúng, chỉ là tôi đã quen một mình, vốn không có người để báo cáo tung tích, lần sau sẽ nhớ báo.”

Đường Trạm vốn muốn giáo huấn cô thì cũng kẹt lại yết hầu. Hắn đã xem qua tài liệu, cũng biết nửa năm trước sau khi bà Đường Hi qua đời, chỉ sinh hoạt một mình , rõ ràng hẳn là thiên chi kiều nữ, ngay cả củi gạo dầu muối bản thân đã lo lắng, cô đã làm sai cái gì? Trong lúc nhất thời, hắn khoong nói được lời nào.

“Không còn chuyện gì thì tôi đi ôn tập ...... Đúng rồi, tôi ăn cơm rồi.” Đường Hi phất phất tay, nhẹ nhàng chạy lên lầu.

Đường Trạm há miệng thở dốc, muốn gọi cô lại, lại không nói, trong lòng cũng cảm thấy chán ngấy.

Ở phương diện lý trí hắn biết Đường Hi không tệ, cũng biết làm anh trai phải bao dung, để em gái đáng thương này mau chóng dung nhập gia đình, nhưng trên mặt tình cảm, nhìn muộn hơn bình thường một giờ rồi mới về nhà, dù có đói đến đau dạ dày thì hắn vẫn không quên tìm Đường Hi để trách về chuyện đã khiến Đường Tĩnh đau lòng, cuối cùng hắn vẫn đau lòng nói không nên lời.

Một hồi lâu, hắn bực bội nới lỏng cà vạt, khống chế sự không kiên nhẫn trong lòng, đi vào phòng bếp rót cốc nước sôi nguội.

Đường Hi vì cái gì mà vừa về đã đem người trong nhà chơi đùa đến ngã ngựa, sao cô không thể hiểu chuyện giống Đường Tĩnh? Nếu trước đây không phát hiện ôm sai, không đem cô về nhà thì tốt rồi......

“Rầm!” Lầu hai truyền đến truyền đến âm thanh đóng cửa, làm cho lông mày của hắn hung hăng giật giật.

Không có giáo dưỡng!

Đường Hi không để ý hắn nghĩ gì, khóa trái cửa, trước tiên đem sách học thêm chồng lên bàn sách, sau đó lấy hộp bút chì ra để nói chuyện gia sư dạy học với tên quỷ học bá kia, nhưng, khi ánh mắt rơi vào ngăn kéo, cô không nhịn được mà co rút lại.

Ba tầng phong ấn, thế mà bị phá giải.

“Đông.”

“Thùng thùng.”

Ngăn kéo lại bắt đầu chấn động.

Đường Hi đợi chốc lát, rồi mới cẩn thận kéo ngăn kéo ra, quả nhiên, phong ấn trên người con rối phía dưới đã mất hiệu lực.

“Điều này không có khả năng mà?” Đường Hi cầm con rối lật qua lật lại xem xét, sau khi không phát hiện dấu vết đáng nghi liên quan đến hành động phá giải của bên ngoài thì đã xác nhận được là phong ấn tự mất đi hiệu lực. Nhung coi như có đổi sang một cơ thể khác, phương thức tu luyện của cô chủ yếu là dựa vào linh hồn, dù thực lực có giảm sút, cũng không đến mức không duy trì được phong ấn một ngày đã mất đi hiệu lực chứ?

Nghĩ nghĩ, cô liền dùng hai ngón tay truyền một tia linh lực đi vào chỗ trái tim con rối.

Có một hồn phách bên trong, nhưng không có tính công kích, không giống lệ quỷ.

Đường Hi càng không thể thấu, nhưng cô luôn là kiểu tính tình sấm rền gió cuốn, lại là người tài cao gan cũng lớn,nếu không nghĩ ra, liền dứt khoát dùng linh lực bao quanh cái hồn phách kia cứng rắn lôi từ trong con rối ra ngoài.

Trôi lơ lửng trong lòng bàn tay cô là một linh hồn màu bạc trắng phát sáng, có chút ấm áp, nhìn rất sạch sẽ.

“Anh là ai? Có nguyện vọng gì chưa hoàn thành sao? Nếu không quá phiền phức, tôi có thể giúp một tay, nhưng điều kiện là anh phải nói cho tôi biết anh làm thế nào đẻ giải trừ phong ấn của tôi.” Đường Hi dứt khoát hỏi.

“Tôi......” Linh hồn run lên, rất lâu sau, mới truyền ra một giọng nam dễ nghe, “Tôi, quên mất rồi......”

“Cái gì? Quên ?” Đường Hi mở to mắt, thiếu chút nữa trực tiếp bóp nát linh hồn.

“Tôi không nhớ rõ tôi là ai, cũng không biết tại sao lại ở trong con rối, tôi đã... chết thật rồi sao?” Linh hồn do dự nói.

“Anh ngay cả việc mình chết cũng quên ?” Đường Hi im lặng gãi gãi đầu. Không nghĩ tới lại gặp phải tên quỷ hồ đồ này, vậy có hơi rắc rối rồi, nếu dùng linh lực tạo phong ấn vô hiệu thì ngày mai thử đi mua mộ ít lá bùa chu với sa để phù chú có thực thể, nhưng hôm nay “Đông đông đông” mãi, còn có để cho người ta học bài thật tốt rồi đi ngủ hay không!

“Cô có thể giúp tôi sao?” Linh hồn nhẹ nhàng chạm vào ngón tay cô.

“Ngày mai để tôi hỏi một chút về nguồn gốc của con rối này rồi tính tiếp.” Đường Hi xoa xoa huyệt Thái Dương, nhìn trái phải xung quanh, chợt phát sáng, tiện tay nhặt một con gấu bông hình mèo Kitty bên cạnh giường lên.

Đây là số nhỏ nhất, chỉ lớn bằng bàn tay, phía trên có kèm một cái móc chìa khóa, coi như treo một bao.

“Cô muốn làm gì?” Cả người linh hồn đều dựng lông.

“Anh quá ồn.” Đường Hi nhéo mèo Kitty nhỏ, đối với độ mềm mại này rất hài lòng.

Đổi thành búp bê vải thì có gõ cũng không ra tiếng , hoàn mỹ!

“Tôi là đàn ông!” Giọng của linh hồn đều biến âm, vô cùng kháng cự việc nhập vào cái con gấu bông hình mèo mặc váy bồng, đầu đội nơ con bướm rất rõ ràng.

“Anh ngay cả bản thần mình là ai cũng quên, làm sao biết trước khi chết anh là trạch nam mập mạp hay đại lão mặc đồ nữ, nói không chừng anh lại thích như này đấy. Tại chỗ này của tôi không có nhân quyền cho quỷ.” Đường Hi không khách khí đem linh hồn nhét vào gấu bông mèo Kitty, thuận tay treo bên trên cặp sách.

Cái hồn phách kia vừa nhỏ vừa yếu, nếu xuất hiện trong không khí, chẳng mấy chốc sẽ tiêu tan, cho dù có cơ thể bảo vệ, nhiều lắm cũng chỉ cỏ thể di chuyển hai cái, mở miệng nói chuyện thì tạm thời đừng nghĩ đến. Con rối đυ.ng phát ra âm thanh, đổi thành gấu bông vải, thế thì coi như...... phóng túng bản thân đu xích đu mấy cái trên cặp sách đi. Nhưng việc phong ấn mất đi hiệu lực có chút kì lạ.

Đường Hi giải quyết xong một cái phiền phức, khẽ vẫy tay, quỷ bị phong trong hộp bút chì cuối cùng có thể thấy ánh mặt trời.

“Tôi không cần mèo Kitty!” Quỷ nam vừa ra liền hổn hển hô to.

Hắn chỉ bị giam bên trong bút chì hộp ra không được, nhưng vẫn có thể nghe thấy nhìn thấy, chỉ cần nghĩ đến sau này mình phải dùng một gấu bông hình mèo Kitty tràn ngập tâm tư thiếu nữ để hiện thân thì cả người liền không rét mà run.

Thà chết chứ không chịu khuất phục! À không đúng, đã chết rồi......Nhưng bất kể thế nào thì vẫn tuyệt đối không khuất phục!

Đường Hi ngây ra một lúc, nhìn sự bi phẫn trên mặt quỷ nam phảng phất như một giây sau liền phải lên pháp trường, mà yên lặng nuốt lời nói ban đầu xuống, mặt đầy cao lãnh chỉ vào bài tập trên bàn: “Không muốn mèo Kitty cũng được, làm gia sư học bổ túc bài tập cho tôi, nếu như anh có thế giúp ta thi giữa kỳ thi trong Top 300, tôi sẽ làm cho anh một cái cơ thể mà anh hài lòng.”

“Cơ thể kiểu gì?” Quỷ nam cảnh giác nhìn chằm chằm cô.

Coi như không phải mèo Kitty, Micky thì cái gì cũng được!

Đường Hi trợn trắng mắt, lấy điện thoại di động ra lật một hồi, sau đó mới đem màn hình cho hắn nhìn: “Ầy, kiểu BJD búp bê, đặt làm thủ công, dù muốn cái có khuôn mặt giống chính mình như đúc cũng được a! Một con búp bê tạn hơn mấy ngàn, giật tiền cực kì......”

Quỷ nam nhìn cô một lúc, cảm thấy cô không giống đang nói dối, mới do dự gật gật đầu đồng ý.

Chỉ hi vọng người học sinh này trên học tập không quá ngu xuẩn. 300 người đứng đầu Nhất Cao, nó cũng có thể lên được vòng trọng điểm cả nước!