Chương 18: Trúng cổ

Lại nói Giang Nhất Niệm, cô phát hiện Bùi Hằng Tu mấy ngày nay luôn trộm xem cô, làm cho cô tu luyện luôn phân tâm. Sau khi lại một lần nữa bị ảnh hưởng, Giang Nhất Niệm bất đắc dĩ thu công: "Anh rốt cuộc tưởng nói gì với em?"

Bùi Hằng Tu do dự một chút: "Em chừng nào thì lại đi bắt quỷ?"

Giang Nhất Niệm: "……" Quỷ là anh tưởng bắt liền có sao?

Nhà họ Trang, Trang Nghị gọi hai anh trai và ba hắn vào phòng làm việc, kể lại sự tình đã phát sinh ở bệnh viện cho bọn họ.

"Thật sự như thế?" Ba Trang mở miệng nghi ngờ, "Nhưng nó chỉ là một cô gái lớn lên ở nông thôn, đâu ra bản lĩnh lớn như vậy?"

"Có lẽ đúng là khi ở nông thôn đã bái một vị cao nhân làm sư phụ?" Anh hai Trang lười biếng nằm ở trên ghế, há mồm nói.

"Anh hai nói có đạo lý." Anh ba tán đồng gật đầu.

"Em đã phái người đi điều tra qua, đôi vợ chồng già nhận nuôi cô ấy đều là người thường, chỉ hiểu chút pháp thuật, ở trong thôn rất có uy vọng, nhưng không tra được quá nhiều." Trang Nghị nói bổ sung, trên mặt mang theo nghi hoặc.

Tạm dừng một lát, sau đó tiếp tục nói: "Còn có một việc, ngày đó sau khi rời khỏi bệnh viện, cô ấy còn đi đến một gia đình, gia đình kia ban đầu có một người con trai mắc bệnh lạ, sau hôm cô ấy đến liền khôi phục bình thường. Một lần có thể là trùng hợp, nhưng cứu người hai lần vậy thuyết minh là có bản lĩnh thật."

Anh cả Trang nghe em ba giải thích, em trai hắn cũng sẽ không lãng phí thời gian đi làm chuyện nhàm chán, hơi suy tư liền đoán được tâm tư của em trai: "Em là tưởng mời cô ấy tới xem cho mẹ sao?"

"Em vẫn đang hoài nghi mẹ không phải hôn mê bình thường sao?" Anh hai Trang nhíu mày, cảm thấy em trai có chút điên cuồng, "Nhưng lần trước mời Trương đại sư tới, đại sư không phải nói không có quỷ quái quấy phá sao?"

Trang phu nhân ba năm trước ngoài ý muốn lâm vào hôn mê, đến nay vẫn chưa có tỉnh lại, bệnh viện không kiểm tra ra bất luận vấn đề gì, chỉ nói là đang ngủ, nhưng ai sẽ ngủ ba năm không tỉnh?

"Em không biết." Trang Nghị lắc đầu, nghiêm túc nói, "Nhưng em muốn thử một lần."

Hai anh em liếc nhau, nhất trí chuyển ánh mắt nhìn về phía ba, trưng cầu ý kiến: "Ba, ba thấy thế nào?"

"Cứ làm theo lời Tiểu Nghị đi." Suy tư một lát, ba Trang đánh nhịp nói, "Dù sao cũng nên thử một lần."

"Vậy con đi gọi điện thoại cho cô ấy." Trang Nghị móc di động ra, hắn kỳ thật trong lòng đã sớm có dự tính, chỉ là thông báo trước một tiếng cho ba và các anh mà thôi.

"Để anh gọi đi." Anh cả Trang đề nghị, hắn sợ Giang Nhất Niệm vừa nghe đến em trai hắn liền sẽ trực tiếp ngắt điện thoại.

"Ai gọi mà không giống nhau?" Trang Nghị tuy rằng khó hiểu, nhưng vẫn đưa di động qua.

Khóe miệng anh hai Trang giật giật, vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Em ba, EQ của em thật đúng là thấp. Em là vị hôn phu của Chúc Dịch Hoan thiên kim giả, mà Giang Nhất Niệm lại là thiên kim chính quy của Chúc gia, em vốn nên là vị hôn phu của cô ấy……"

Không đợi hắn nói cho hết lời, Trang Nghị đã bất mãn đánh gãy hắn: "Người cùng em đính hôn chính là Hoan Hoan, người em thích cũng là Hoan Hoan, không quan hệ với việc em ấy có phải con gái ruột của Chúc gia hay không, em thích chính là em ấy."

"Biết các em là chân ái, nhưng em phải biết rằng, thái độ của em trực tiếp ảnh hưởng đến định vị của Chúc Càn Quốc đối với hai người con gái. Bởi vì em lựa chọn Chúc Dịch Hoan, ông ấy liền chủ động vắng vẻ con gái ruột của chính mình, em nói Giang Nhất Niệm còn có thể có hảo cảm với em không?" Anh hai Trang xem đến minh bạch hơn so với hắn, "Chúc Càn Quốc có bao nhiêu thực tế, em lại không phải không biết."