Chương 46

“Đừng nhiều lời.” Một thiếu niên ném văn kiện trên tay lên bàn, biểu cảm có chút không kiên nhẫn. Ngoại hình của cậu ta đẹp theo một cách vô cùng có tính công kích. Hình dáng khuôn mặt thâm thúy nhưng tinh xảo. Giữa mái tóc đen nhánh là hai ngọn tóc màu đỏ trên trán. Rõ ràng tuổi cậu ta còn trẻ, nhưng lời cậu ta nói, toàn trường không có ai dám bỏ qua, “Nói trọng điểm.”

Thiếu niên này chính là thiên tài nhà họ Lôi —— Lôi Quyết.

Nghiên cứu viên lo lắng đẩy đẩy mắt kính, “Chỉ có thể phỏng đoán thông qua số liệu trước mắt. Có lẽ bọn họ đã không dùng dị năng để đề cao điểm số trung bình, chỉ thuần dựa vào công kích vật lý để cày điểm.”

“Mà sự thật chứng minh, để tạo sự cân bằng cho một số sinh viên hệ kỹ thuật không có dị năng mạnh mẽ, hệ thống thật sự sẽ có sự thiên vị nhất định đối với công kích vật lý, cũng có nghĩa là sẽ được chấm điểm cao hơn.”

“Chỉ dùng công kích vật lý để vượt ải, tôi cũng có thể làm được, nhưng các sinh viên quân đội khác có thể làm được không?” Lôi Quyết hừ lạnh, chỉ vào một hàng số liệu, “Tôi phải biết rốt cuộc bọn họ làm như thế nào mà mỗi học sinh bình thường đều có thể dùng công kích thuần vật lý vượt ải trong vòng một tiếng đồng hồ!”

Nghiên cứu viên lau lau mồ hôi trên trán, “Chúng tôi nghi ngờ, rất có thể bọn họ đã tìm ra nhược điểm của từng dị thú, tiến hành công kích có tính nhằm vào.”

Lôi Quyết: “Cho nên các người đã nghiên cứu ra nhược điểm chưa?”

Nghiên cứu viên: “Chỉ mới tìm ra được một phần.”

Lôi Quyết đứng lên, ra lệnh, “Gửi hết tư liệu các người đã làm được cho tôi, đêm nay phái một đội người vào phó bản với tôi để thử nghiệm.”

……

Trường quân đội Đế Quốc.

“Vẫn không được, Lan Ân.” Thiếu niên xinh đẹp tóc vàng mắt xanh bước ra từ phòng bắt chước tác chiến, lắc đầu đối với thanh niên cao gầy đứng ở màn hình thực tế ảo, “Phương pháp của nhóm quân sư thất bại rồi.”

“Cho dù chúng tôi nắm được nhược điểm của dị thú, dưới tình huống chỉ sử dụng công kích thuần vật lý, tỷ lệ tử vong của học sinh bình thường vẫn lớn hơn 50%, tuy rằng điểm tăng lên ở một trình độ nhất định, nhưng cũng khó khăn lắm mới được 7 điểm. Hơn nữa, không có cách nào bảo đảm được thời gian vượt ải.”

Thiếu niên ngồi trước màn hình thực tế ảo không nói gì, chỉ dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn.

“Lan Ân, thành tích giữa kỳ thật ra là thứ yếu thôi. Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, cuộc thi đoàn đội tác chiến cuối kỳ năm nay, cho dù có tôi và cậu chỉ huy đội, trường quân đội Đế Quốc cũng không có phần thắng.”

Rốt cuộc, thiếu niên Lan Ân cũng mở miệng, trong giọng nói lạnh nhạt mang theo sự uy nghiêm đáng tin, “Trường quân đội Đế Quốc nhất định phải thắng.”

Thiếu niên tóc vàng tư Diệu Thần muốn nói lại thôi.

Lan Ân xua xua tay, “Đi xuống đi, tôi sẽ nghĩ cách.”

……

Cuộc thực nghiệm của ba trường quân đội lâm vào cục diện bế tắc, không thể phá giải bí quyết cày điểm của B612.

Cách thời gian chốt điểm giữa kỳ còn có hai ngày, sinh viên B612 vẫn đang điên cuồng cày điểm, khiến cho sinh viên cả mấy trường quân đội đều hoảng sợ.

Phó hiệu trưởng Lý “mở họp” một ngày, đường dây điện thoại công tác vẫn luôn đặt ở chỗ trợ lý. 24 giờ này, tất cả các cuộc gọi mà trợ lý nhận được đều là điện thoại thúc giục muốn gặp phó hiệu trưởng Lý của bọn họ.

Trợ lý sắp sụp đổ rồi, tìm đến phó hiệu trưởng Lý đang uống trà trong văn phòng, “Thầy Lý, buổi họp này của thầy đã mở 24 tiếng đồng hồ rồi. Thầy tính toán xem khi nào thì kết thúc được ạ?”

Phó hiệu trưởng Lý chậm rì rì uống một ngụm trà, “Người trẻ tuổi mà sao thiếu kiên nhẫn vậy, vội cái gì.”

Trợ lý muốn khóc, “Nhưng tôi đã nhận 27 cuộc điện thoại, bao gồm 9 vị phó hiệu trưởng, 2 vị hiệu trưởng, còn có 3 vị phó bộ trưởng, 1 thượng tướng. Vừa rồi phó hiệu trưởng Vương còn gọi điện thoại đến hỏi hội nghị của thầy đã mở xong chưa…”

Trợ lý: “Hơn nữa, nếu tình hình còn như vậy mãi, phó hiệu trưởng Vương nói ba trường quân đội lớn bọn họ sẽ liên danh kháng nghị với hệ thống bắt chước tác chiến.”

Phó hiệu trưởng Lý buông chén trà, “Đánh không lại thì ngấm ngầm giở trò, thôi vậy, tôi đã sớm đoán được. Gọi Tiểu Lăng và Tiểu Mục đến đi.”

Trợ lý như được đại xá, “Tôi đi ngay!”

……

Mục Tinh Thần: “Phó hiệu trưởng muốn gặp em ạ?”

Giáo quan Lăng gật đầu, “Đừng căng thẳng, tôi và đi cùng em.”

Mục Tinh Thần lắc đầu, “Em không căng thẳng, chắc là ba trường quân đội còn lại sốt ruột rồi.”

Giáo quan Lăng nghiêng đầu liếc mắt nhìn Mục Tinh Thần một cái, không ngờ cô lại có thể đoán được.

Mục Tinh Thần nói: “Đi thôi, nhìn xem mấy trường quân đội này muốn làm gì.”

……

“Sự việc này, chính là như vậy đó.” Phó hiệu trưởng Lý đặt chén trà xuống, cười ha hả nhìn về phía Mục Tinh Thần, “Học sinh của mình thì không biết cố gắng, chỉ biết mơ ước thành quả trí thức của học sinh người khác, mất mặt.”

Phó hiệu trưởng Lý nói: “Tiểu Mục này, thầy muốn lắng nghe suy nghĩ của em.”

Mục Tinh Thần: “Nếu em nói em không muốn chia sẻ cho những trường quân đội khác thì sao?”

Phó hiệu trưởng Lý cười cười, chớp mắt về phía Mục Tinh Thần, “Trường mình cũng không muốn.”

Giáo quan Lăng bất đắc dĩ liếc mắt nhìn phó hiệu trưởng Lý một cái, sao có thể nói vậy với học sinh chứ.

Phó hiệu trưởng Lý mặc kệ, còn giúp ngược, thề thốt son sắt nói: “Trường học chắc chắn sẽ đứng sau lưng em, cứ để cho bọn họ thèm đi thôi.”

Mục Tinh Thần được câu trả lời này lấy lòng. Thật ra cô biết, nếu phương pháp này đã được cả ba trường quân đội lớn mơ ước như thế, rất có thể khó giữ mãi trong tay mình.

Nếu ba trường quân đội hợp tác chơi xấu cũng khó lòng phòng bị. Nếu bọn họ cùng nhau chống lại, ép phía hệ thống sửa quy tắc thì sao bây giờ? Nếu bọn họ chơi xấu, từ nay về sau đều không tham gia xếp hạng phải sao bây giờ? Nếu bọn họ dùng giá cao thu mua, có người không nhịn được mà bị mê hoặc phải làm sao bây giờ? Nếu bọn họ sắp xếp gián điệp vào trường quân đội Tinh Lập phải làm sao bây giờ?

Khó lòng phòng bị.

Mục Tinh Thần cũng không định giấu mãi không nói cho bọn họ. Quyết định này xuất phát từ nhân tố hiện thực, cũng xuất phát từ trí tuệ của Mục Tinh Thần.

Bản thân chương trình bắt chước tác chiến tồn tại chính là vì đề cao năng lực chém gϊếŧ dị thú của sinh viên quân đội. Cô phát hiện phương pháp cày điểm nhà họ Mục nhìn thì giống như là lách luật, nhưng rất nhiều điều trong đó, ví dụ phải quan sát hoàn cảnh như thế nào, nhược điểm của dị thú ở đâu, cái gì có thể khắc chế dị thú, làm thế nào để có thể vừa bảo đảm an toàn của bản thân vừa gϊếŧ dị thú một cách nhanh nhất. Những điều này trong hiện thực đều hữu dụng.

Nếu có một ngày, những sinh viên quân đội này phải lên chiến trường, có thể dùng những kiến thức mà cô tổng kết để giảm thiểu thương vong trong lúc gϊếŧ dị thú, Mục Tinh Thần cũng vui vẻ.

Thật ra phó hiệu trưởng Lý cũng nhìn ra được ý tưởng thật sự của Mục Tinh Thần mới có thể thề thốt son sắt bảo đảm nhất định đứng ở phía sau lưng cô.

Tuy rằng Mục Tinh Thần biết điều này, nhưng cô cũng chỉ muốn biết thái độ của nhà trường mà thôi.

Mục Tinh Thần nói: “Em tình nguyện công bố Phương pháp cày điểm nhà họ Mục cho toàn bộ đế quốc.”