Tuy rằng là Tiết Hợp nhiều lời, nhưng là không thể không nói, đánh giá như vậy lại làm Thẩm Di Chu suy nghĩ rất nhiều.
Cô cười nói: “Tiết tiên sinh chướng mắt hai người này, xem ra anh và Tiết tiểu thư đã qua đời có quan hệ không tồi.”
Khi được nhắc đến Tiết Phàm, Tiết Hợp luôn mang vẻ mặt tươi cười, dần dần trở nên có chút chua xót,anh ta hồi lâu không nói gì, khi Thẩm Di Chu cho rằng Tiết Hợp sẽ không trả lời vấn đề này nữa, anh ta lại chậm rãi thở ra một hơi tới, hơi lắc đầu: "Có đôi khi, tôi không ước rằng tôi không mang họ Tiết thì thực tốt."
Câu nói không đầu không đuôi này có nghĩa là gì?
Thẩm Di Chu có chút không hiểu, cô chớp mắt nhìn Tiết Hợp, còn muốn tiếp tục hỏi, chính là lại ở ngay lúc này, cô phát hiện mình bỗng nhiên bị một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy, sau đó trực tiếp đem cô từ trong người Tiết Hợp kéo ra.
Trời đất quay cuồng, Thẩm Di Chu còn không rõ đã xảy ra chuyện gì, giây kế tiếp, cô đã ngã vào trong ngực người khác.
Cùng lúc đó, thanh âm của người kia vang lên: "Đổi bạn nhảy."
giọng nói này! Thẩm Di Chu cơ hồ không cần ngẩng đầu liền biết là ai.
Cô lập tức nhướng mày, hung hăng trừng mắt nhìn Cố Phi Dương: "Anh làm gì vậy!"
"Khiêu vũ!" Cố Phi Dương hoàn toàn mặc kệ Tiết Hợp đang ngỡ ngàng, trực tiếp đem Trịnh Tuyết Trân ném vào trong lòng ngực anh ta, xoa một vòng tròn hoàn hảo lại tiêu sái, mang theo Thẩm Di Chu rời xa Tiết Hợp cùng Trịnh Tuyết Trân.
"Bây giờ tôi đang khiêu vũ với người khác! Anh là từ đâu đến vậy!" Vũ đạo của Cố Phi Dương rất tốt, mỗi bước đều dựa trên ý tưởng của âm nhạc và vũ đạo, cùng hắn khiêu vũ, hoàn toàn đều không cần phải suy nghĩ những thứ khác, chỉ cần vẫn đi theo những bước chân của hắn là được, nhất định sẽ không phạm sai lầm.
Bất quá, Thẩm Di Chu vẫn là nghiến răng nghiến lợi.
"Tôi đến từ đâu? Tôi không phải là nấm mọc ra từ lòng đất. Tôi chính là từ Thẩm lão gia bên kia tới." Cố Phi Dương nhướng mày đắc thắng, tuy rằng ngữ khí thực vô tội, nhưng vẻ mặt của hắn nửa điểm không phải vô tội, thậm chí còn bá đạo rất bá đạo: "Tôi chính là lôi kéo nữ nhân kia xoay vài, vẫn luôn cùng cùng em chào hỏi."
"Anh chào tôi khi nào hả! Anh. . . " Thẩm Di Chu còn chưa nói xong đã bị đánh gãy.
" Tôi đương nhiên là muốn cùng em chào hỏi, tôi định mời em khiêu vũ, Chính là, em ngay từ đầu đã không để ý tới ta." Cố Phi Dương càng nói càng có vẻ rất là , hắn thở dài nhìn Thẩm Di Chu nói: " Vừa rồi tôi cùng em đến đây để chào hỏi Thẩm tiên sinh, cũng là vì chuyện này, nhưng là em chính là không có trách nhiệm tâm trực tiếp liền đem tôi ném vào hang sói, còn chính minhg đứng bên kia trêu hoa ghẹo nguyệt .”
“Anh nói cái gì!” Thẩm Di Chu mở to hai mắt nhìn, cả giận nói: “Anh nói cái gì, tôi trêu hoa ghẹo nguyệt?!” Cô thở gấp, vừa muốn nổi giận, lại phát hiện đôi mắt đen nhánh mang theo vài phần bá đạo đắc ý của Cố Phi Dương, cơn tức giận sắp ập đến đột nhiên biến mất.
Cô thở ra một hơi rồi cười nói: "Tôi trêu hoa ghẹo nguyệt có gì sai ? Đó là bởi vì tôi có vốn có sức hút, hơn nữa ông nội của tôi thậm chí còn không nói gì tôi, anh tính thì là cọng hành gì!"
Thẩm Di Chu tuy rằng kìm nén lửa giận, nhưng cuối cùng vẫn là phun ra một hơi khói lửa, nam nhân này thật đúng không biết nói lời nào để hình dung!