Chương 50: Yến tiệc hoàng gia

Bữa tiệc tối nay là ngày đính hôn của Vương Hồng, con trai cả của Vương gia.

Nhà họ Vương cũng là một thế gia đã có hàng trăm năm ở nước C, tuy rằng gia tộc như vậy không cần liên hôn để phát triển thương nghiệp, nhưng thân phận của nhà gái cũng không quá thấp. Đây là trưởng nữ của bên nhà gái, rất được sủng ái. cha cô ta là giáo sư của một trường đại học nổi tiếng ở nước C, đạt được nhiều giải thưởng nghiên cứu khoa học trên thế giới, còn mẹ cô ta là một vũ công. Tuy rằng không phải xuất thân từ một thương nghiệp thế gia, nhưng cũng có thể coi là dòng dõi thư hương.

Liền tính không phải một lĩnh vực gì,nhưng cũng được xem như là môn đăng hậu đối.

Bất quá, nguyên nhân Thẩm Di Chu để ý cô dâu không phải vì điểm này, mà là, mặt khác một chút.

Cô dâu tên là Giang Tĩnh Xảo và cha của cô ta, Giáo sư Giang,tình cờ lại là thầy của Trịnh Khang Thành cha của Trịnh Tuyết Trân.

Nói cách khác, Trịnh Tuyết Trânchắc chắn sẽ xuất hiện trong bữa tiệc tối nay.

Tính thời gian, chân của Trịnh Tuyết Trân đã sớm lành hẳn, nhưng Thẩm Di Chu thực sự không hiểu tại sao cô ta không đến Thẩm gia để gây rắc rối, dù sao theo quan sát của cô, Trịnh Tuyết Trân vẫn rất được Tɧẩʍ ɖυyên sủng ái, mặc dù cô ta là cháu ngoại, trước đây cô ta đều muốn mọi thứ xếp trên cô, không có lý do gì cô ta chỉ im lặng sau khi tức giận với cô như vậy, đây không phải là phong cách của Trịnh Tuyết Trân.

sau một thời gian dài như vậy, cô ta đều không đến Thẩm gia quấy phá mình, như vậy, trong bữa tiệc tối hôm nay, sợ rằng cô ta sẽ có một số tiết mục hay đang chờ cô.

Thẩm Di Chu không sợ Trịnh Tuyết Trân, dù sao, trong mắt Thẩm Di Chu, Trịnh Tuyết Trân này quá yếu, nhưng là, cô không thể chịu được mấy tên đồng đội heo của Trịnh Tuyết Trân, xấu hổ.Mong rằng sẽ không có đồng đội heo nào tới.

Bất quá, cho dù như vậy, Thẩm Di Chu vẫn là không lo lắng chút nào, dù sao những người này sức chiến đấu ít như vậy, thực không xứng làm đối thủ của cô, nếu quá coi trọng bọn chúng, liền không khỏi quá hạ thấp chính mình tiêu chuẩn .

Tɧẩʍ ɖυyên nhìn thoáng qua Thẩm Di Chu ngồi bên cạnh, tối nay cô mặc một bộ váy dạ hội màu trắng trễ vai, trên bộ váy này có rất nhiều hình thêu màu xanh nhạt trải dài từ cổ áo đến chân váy, từ xa nhìn lại , rất giống như chồi non mọc ra từ tầng mây trung , thập phần tươi mát và quý giá. Mái tóc của cô cũng được búi lên gọn gàng, trên tai và cổ của cô có trang sức bằng ngọc lục bảo khảm ngọc bích màu xanh nhạt, , làm cho cô giống như một bức tranh vẽ, cô ấy đẹp như thiên tiên.

Từ góc độ của một người đàn ông mà nhìn, bộ âu phục hôm nay của Thẩm Di Chu thật là gãi đúng chỗ, vừa cao quý vừa quyến rũ, thậm chí còn lộ ra một ít thanh thuần,quyến rũ, hơn nữa còn có khí chất như yêu tinh của cô, làm người tag gặp qua là không thể quên được..

“Hôm nay thật rất đẹp.” Tɧẩʍ ɖυyên hài lòng gật đầu, tuy rằng lấy Thẩm gia thân phận, mặc đồ gì cũng đều là tiêu điểm của mọi người, nhưng Tɧẩʍ ɖυyên vẫn hy vọng Thẩm Di Châu có thể tỏa sáng hơn tất cả mọi người, ông muốn cho mọi người biết cháu gái Tɧẩʍ ɖυyên xuất sắc như thế nào .

“Ông nội hôm nay cũng rất đẹp trai.” Thẩm Di Chu vui vẻ cười nói.

Tɧẩʍ ɖυyên hôm nay ăn mặc rất lịch sự, tuy rằng vẫn luôn hợp với phong cách của ông, nhưng bởi vì trước khi ra ngoài Thẩm Di Chu thay ông một cái phỉ nơ thúy, khiến cho ông cháu rất xứng đôi.

“Già rồi.” Tɧẩʍ ɖυyên cười to một tiếng.

“Ai nói , đều nói đàn ông giống như rượu, càng để lâu càng ngon, ông nội người bây giờ mới quyến rũ nhất.” Thẩm Di Chu đùa giỡn nói, sau đó cô hơi bĩu môi: “Ông nội, ông không thể đội nón xanh cho bà nội đâu!"

Lần này Tɧẩʍ ɖυyên cười to hơn! Ông đưa tay gãi gãi cái mũi của Thẩm Di Chu: "Không lớn không nhỏ!"

Tài xế lúc này mới dừng lại, mở cửa, đối hai người nói: "lão gia, Chu tiểu thư, chúng ta tới rồi."