Chương 58: Kia là người phụ nữ của tôi

Mấy cô gái thì uống rượu, còn con trai thì ngồi thành một đống, nịnh nọt đưa đồ ăn bưng rượu lên cho Tô Duyệt Nhiên.

“Chị Nhiên của chúng ta chính là người lợi hại nhất!” Tửu lượng không lớn nhưng lại nâng chén uống rượu như uống nước lã, mấy người phụ nữ uống chút đầu óc đã trở nên mơ hồ, bắt đầu kéo nhau cãi lộn.

“Rượu đâu? Rượu đâu hết rồi!” Tô Duyệt Nhiên lắc chai rượu trong tay, dùng ánh mắt bất mãn nhìn những người xung quanh: “Rượu hết rồi đây này!"

“Chị Nhiên, chị say quá rồi, đừng uống nữa, sẽ tổn hại thân thể đấy, ăn chút gì được không?”

Cả một bàn đồ ăn nhưng lại không ăn được mấy miếng, mà dồn sức uống đến mấy thùng rượu như thế.

“Chị Nhiên, đúng rồi đó, chúng ta ăn chút gì đó, rồi đi ra nhảy nhé?” Một cô gái bên cạnh đã hơi tỉnh lại, nằm trên sô pha vẫy tay.

“Được rồi, được rồi, nể mặt em đấy!” Bất mãn than thở vài câu, Tô Duyệt Nhiên cầm lấy đôi đũa.

Rõ ràng đồ ăn ở ngay trước mặt nhưng đũa gắp thế nào cũng không gắp được đồ ăn.

“Chị Nhiên, để em, để em.”

“Đừng! Chị không ăn nữa! Hôm nay tâm trạng của chị đây không tốt nên chị không muốn ăn nữa!” Tô Duyệt Nhiên tức giận ném phăng đũa đi, kéo mấy cô gái loạng choạng đi lên sàn nhảy, uốn éo theo điệu nhạc.

“Chị Nhiên, chị đừng tức giận mà! Mấy thằng đó thật không hiểu chuyện!”

“Gì? Chị không nghe được!” Tô Duyệt Nhiên tập trung nhảy nhót, tiếng nhạc ồn ào gần như che mất giọng nói của bạn bè bên cạnh.

“Ơ! Nhìn người phụ nữ mặc váy màu vàng nhạt đó kìa! Rất xinh đẹp!”

Một người phụ nữ có vẻ ngoài ngây thơ nhưng hành động lại lả lơi như vậy, quả là hiếm gặp. Không ít đàn ông ở đây đã chú ý đến cô ta, du͙© vọиɠ trong mắt họ càng trở nên mãnh liệt hơn theo điệu nhạc cuồng nhiệt.

“Này! Em gái xinh đẹp kia ơi!” Trong đó, một người đàn ông cao gầy đeo gọng kính màu vàng, quần áo nhã nhặn lịch sự không che giấu được hơi thở lưu manh trên người của gã ta.

“Không tệ.” Một giọng nói trầm thấp vang lên từ phía sau lưng, người đàn ông cao gầy như nhận được mệnh lệnh gì đó, sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Các anh em, kia là người phụ nữ của đại ca chúng tôi đấy nhá! Mọi người đừng có giành với đại ca của chúng tôi nha!”

Nhìn theo ánh mắt của gã ta, một người đàn ông mặc vest có bụng bự đang nhìn chằm chằm vào Tô Duyệt Nhiên xinh đẹp mà lả lơi. Nhưng lại bị người đàn ông cao gầy chặn tầm nhìn, dáng vẻ của anh ta không rõ ràng lắm.

“Nghe đây, bọn nghèo hèn chúng mày, con nhỏ kia, tao chắc chắn phải có được!” Người đàn ông mập mạp lộ ra hàm răng ố vàng, cười lên làm thịt mỡ trên mặt chất đống lại, trông rất dọa người.

Những người xung quanh đưa mắt nhìn nhau, rõ ràng họ không biết người đàn ông này là ai, nhưng xét theo dáng vẻ của anh ta, không phải giàu có thì cũng là quyền quý.

Người có ý đồ thì lặng lẽ chôn chặt tâm tư trong đáy lòng, không dám lộ chút thích thú nào, dù sao người đàn ông ngồi đó trông không dễ trêu vào, huống chi bên cạnh còn có một tên đàn em.

Người đàn ông mập mạp đảo mắt nhìn sắc mặt của những người xung quanh, trong lòng âm thầm trào phúng một hồi, sau đó mở miệng nói: “Cảm ơn các anh em đã cho tôi một cơ hội!”

Di chuyển thân hình mập mạp đi thẳng tới sàn nhảy, người đàn ông cao gầy vội vàng đi trước mở đường.

“Nhường đường chút, các anh em nhường đường chút nhé, làm phiền né ra cho đại ca tôi có đường đi nào!”

“Người này là ai vậy? Thật là kiêu ngạo!” Giọng thì thào truyền đến tai hai người, nhưng bọn họ không quá để ý, tự mình đi tới.

Những người không biết chuyện thì im lặng nhường chỗ, những kẻ nhát gan lại không có quyền thế đều im lặng lùi về sau, tất cả mọi người đều không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cảnh tượng này đã đủ hù dọa họ rồi.