Đầu thu năm nay, Hạ lão thái thái lên tiếng bảo người trang tơ lụa mang nhiều vật liệu may mặc đưa tới, cấp người từ trên xuống dưới làm y phục. Hạ lão thái thái tự mình lấy đoàn hoa thâm tử sắc (màu tím sậm) làm, mấy vị phu nhân lấy thêu hoa màu đỏ thẫm làm trang phục, còn các cô nương tất cả đều là mày vàng nhạt hồng đào hoặc hồng mai, bọn nha đầu là màu trứng muối. Toàn bộ xiêm y tất cả đều là kiểu dáng đang thịnh hành nhất năm nay, cả phủ đều rất vui sướиɠ vui vẻ. Mọi người cười hi hi ha ha nói: “Bỗng chốc toàn bộ phủ chúng ta đều mặc đồ mới, người không biết, còn tưởng phủ chúng ta có việc vui đấy!”
“Ôi, không phải cũng sắp có việc vui sao?”
“Sao nói vậy?”
“Nghe đâu Thành thiếu gia sắp đính hôn, định chính là cô nương Nghiêm gia lần trước đến phủ chúng ta đấy.”
“Cô nương Nghiêm gia có hai người đến đây, định chính xác là người nào?”
“Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai đây?”
“Xì, ngươi là nha đầu hầu hạ bên người Thành thiếu gia, thế mà cũng không biết, vậy mà cũng đi bên cạnh Thành thiếu gia đấy.”
Khi bọn nha đầu cười đùa hi hi ha ha, Lý Thiên lại ở trong phòng chuẩn bị đổi thϊếp canh cùng Nghiêm gia, cần chính thức định cô nương Nghiêm gia làm nàng dâu. Hạ Thành có vài lần nói bóng nói gió, cũng không hỏi thăm được muốn định đích thực là Đại cô nương Nghiêm Kiều hay Nhị cô nương Nghiêm Dung, nhất thời gấp gáp không thôi. Hôm nay sau giữa trưa đến tìm Hạ Viên nói: “Viên muội muội ở phòng lão thái thái nhiều ngày nay, có nghe nói định đích thực là Kiều muội muội hay là Dung muội muội không?”
“Ơ, Thành ca ca không biết sao?” Hạ Viên giật mình ngẩn ra nói: “Hôm qua muội ở bên chỗ lão thái thái nghe nói đã lựa chọn ngày tốt đổi thϊếp canh rồi. Người lớn đều đang bận rộn, muội và Mẫn tỷ tỷ Ý tỷ tỷ thỉnh an xong liền ra ngoài, cũng không hỏi thăm được nhiều.”
Hạ Thành có chút uể oải nói: “Lần trước hợp bát tự, ta vốn cầu xin thái tổ phụ, ai biết mặc dù thái tổ phụ hợp một hổi, Nghiêm gia cũng cầm bái thϊếp thỉnh sư bác hợp một lúc. Vì Nghiêm gia đã thỉnh sư bác trong miếu hợp qua, nên thái tổ phụ tự nhiên không nói thêm gì nữa. Hiện giờ nghe đâu Kiều muội muội và Dung muội muội hai người đều hợp ra, cũng không biết sẽ định người nào? Tính tình nương ta là người rất thích đắn đo cân nhắc, chỉ cần ta ở trước mặt nương nói thẳng là thích Dung muội muội, chỉ sợ nàng dứt khoác liền định Kiều muội muội luôn, cũng không thay đổi được gì. Lúc này cần tìm cách cho nương thấy Dung muội muội tốt hơn Kiều muội muội, nhưng một chút ý nghĩ cũng không nghĩ ra.”
Bạn
đang
đọc truyện trên diễn đàn lêeeee quýyyyy
đônnn
Hôn nhân đại sự là một đời một kiếp, nhưng trước mặt người lớn, nhiều khi chỉ là một câu nói thôi, trách không được Hạ Thành lại sốt ruột như vậy. Hạ Viên thấy lúc này hắn thật đáng thương, hơi không đành lòng. Vòng vo hơn nửa buổi mới nói: “Thành ca ca, muội giúp huynh ở bên cạnh lão thái thái tìm hiểu một chút nhé!”
“Ta biết Viên muội muội sẽ chịu giúp ta mà!” Hạ Thành vừa mừng vừa sợ, ngừng một lúc nói: “Vốn nhờ Mẫn muội hỏi thăm một chút, có điều mặc dù tuổi tác nàng hơn muội một chút, tính tình lại khờ, nếu lỡ nàng nói lỡ lời, chiếm không được chỗ tốt của nương nữa. Lần trước nàng thêu không bằng muội và Ý muội, không thể ở trước mặt tư tú nữ quan chuẩn bị lấy tên đợi ba năm sau tham gia đại hội thêu phẩm nam bắc, lúc này, đã bị nương ta giam cầm, không cho phép ra khỏi phòng, vừa tức nàng ở bên cạnh tổ mẫu nói chuyện không nhạy bén bằng Anh tỷ tỷ, trở về phòng lại bị kể lể một lúc, bây giờ đang giận dỗi, cũng không có tâm tư. Ta nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có Viên muội có thể giúp ta thôi.”
Hạ Viên vươn tay vỗ tay Hạ Thành nói: “Thành ca ca, nếu kết quả tìm hiểu không giống ý huynh, ngươi sẽ làm sao?” Lệnh của phụ mẫu, lời nói mối mai, Hạ Thành có thể làm thế nào? Thời gian này Hạ Viên đang học quy củ, truỵện chỉ đăng duy nhất trên diễn:’ đàn “Lê ``Quý```Đôn”, thế mới biết phải định trưởng nữ nhà người ta là lệ bất thành văn, nếu muốn định thứ nữ nhà người ta, rối loạn thứ tự trưởng thứ, đối với hộ gia đình nhà người ta mà nói, là chuyện tối kỵ. Huống hồ Hạ Thành còn là trưởng tôn Hạ phủ, nếu không có chuyện bất ngờ gì xảy ra, tất nhiên nên vì hắn định Đại nữ nhi mới đủ mặt mũi. Nếu Đại nữ nhi Nghiêm gia chưa hứa cho người, lại hứa Nhị nữ nhi đi ra ngoài trước, chỉ sợ sẽ thành trò cười. Thêm nữa lúc này Sử Đình lại dẫn theo hai nữ nhi cùng tới Hạ phủ, khi hợp bát tự toàn bộ đều hợp lên, nếu Hạ phủ định Nhị cô nương Nghiêm Dung, không nói Đại cô nương Nghiêm Kiều bị mất mặt mũi, tương lai hứa cho người sợ bị người ta nói một tiếng là Hạ phủ chọn thừa lại. Nghiêm gia quyết sẽ không để chuyện này phát sinh. Hiện nay bàn đến bàn đi, chỉ có chuyện định Nghiêm Kiều, cũng không có chuyện định Nghiêm Dung.
Trong lòng Hạ Thành kỳ thực cũng rõ ràng, chỉ sợ lúc này định chính là Nghiêm Kiều, có điều một khi tin tức chưa được xác thực, vẫn còn ôm một tia hi vọng. Lúc này nghe được lời nói của Hạ Viên, giống như bị tạt chậu nước lên đầu, sau một lúc không lên tiếng, xoay mặt nói: “Ta còn có thể làm sao chứ?”
“Thành ca ca, huynh bất quá nhìn thấy một mặt của Kiều tỷ tỷ và Dung tỷ tỷ thôi, vì sao trong chốc lát đã kết luận mình thích thật sự là Dung tỷ tỷ? Thật ra khi ở chung, Kiều tỷ tỷ càng dịu dàng, là một người hiểu được lòng người.” Hạ Viên nhìn thấy bốn bề vắng lặng, lặng lẽ nói: “Ngày đó Hân cô cô nhìn mặt hai tỷ muội nàng, còn nói tướng mạo Kiều tỷ tỷ rất tốt, có tướng vượng phu ích tử. Mặc dù Dung tỷ tỷ cũng không tồi, sợ không bằng phúc trạch thâm hậu của Kiều tỷ tỷ.”
Hạ Thành biết Hạ Tử Hân xem tướng mạo được xem là trời phú, nếu nàng nói như thế, tất nhiên cũng có chút đạo lý, nhất thời lại trầm mặc.
Hạ Viên thấy Hạ Thành không nói chuyện, lại nói thêm: “Thành ca ca, khi Kiều tỷ tỷ theo chúng ta vào phòng nói chuyện, cũng nói cười như châu. Dung tỷ tỷ không tiếng động cười trước, cũng không biết cười rộ lên sẽ thế nào. Kiều tỷ tỷ ít cười, khi cười rộ lên lại say lòng người. Huynh không nhìn thấy nàng cười rộ lên như vậy, chậc chậc, như muốn say vậy. Ngày đó nàng cười trong phòng, lúm đồng tiền nho nhỏ mê người cũng hiện ra, ta kém chút nữa say bởi cái má lúm đồng tiền của nàng đấy.”
“Ha ha.” Hạ Thành sau khi nghe xong lời nói dí dỏm của Hạ Viên, không khỏi cười lên, sầu muộn cũng tan biến nhiều. Dù sao Hạ Thành cũng còn tâm tính thiếu niên, chỉ nhìn thấy một mặt của tỷ muội Nghiêm gia, nói thích Nghiêm Dung cũng chỉ là cảm giác nhất thời, cảm giác này lại không trải qua chung đυ.ng cùng Nghiêm Dung, dễ dàng bị dao động. Lúc này nghe Hạ Viên hình dung tư thái cười rộ lên của Nghiêm Kiều, bất giác trước mắt như hiện a hình dáng Nghiêm Kiều, sau đó cũng cảm thấy dường như nàng cũng không tồi.
Không bao lâu sau, Hạ Viên từ trong miệng người lớn biết chuyện Hạ Thành đã định ra, quả nhiên là Nghiêm Kiều. Tuy Hạ Thành có chút mất mác, nhưng vì Hạ Viên nói Nghiêm Kiều khi cười rộ lên làm người ta như si như say, không hề kém hơn Nghiêm Dung, cũng chấp nhận kết quả này.
Chiều ngày hôm nay, Quý Thư nghe nói Lý Thiện đang chuẩn bị định hôn cho Đại nhi tử Hạ Thành cùng Đại cô nương Nghiêm Kiều, lặng lẽ nói với Hạ Niên: “Đại phòng bên kia luôn cùng Nhị phòng đấu tranh gay gắt, lúc này lại muốn định nữ nhi Nghiêm gia, dường như có chút kỳ quái!”
“Thành nhi là trưởng tôn Đại phòng, đáng tiếc trong huyền học hắn không có nhiều sở học lắm, tương lai chức vị của tổ phụ cũng không đến phiên hắn, hơn phân nửa sẽ dừng trên người ta. Kể từ đó, Diễn” đàn “lê quý đôn”, Đại phòng tự nhiên tìm một vị trí tốt cho Thành nhi. Vài năm nay Nghiêm Phấn lên như diều gặp gió, theo vài năm nữa, không chừng sẽ nhậm một cái chức vị quan trọng
ở kinh thành cũng nên. Đại phòng bên kia muốn định cô nương nhà hắn, cũng là đang suy nghĩ đến tiền đồ Thành nhi.” Hạ Niên thấy trong phòng im ắng, lật người áp Quý Thư dưới thân, nhỏ giọng nói: “Chúng ta có ba con trai, lại chỉ có một nữ nhi, nỗ lực một chút, lại sinh thêm một nữ nhi nữa nhé?”
“Xì, chàng nghĩ ta và chàng là con heo sao? Sinh bốn đứa còn muốn sinh?” Quý Thư âm thầm bấm ngón tay tính ngày, lúc này cách ngày ấy còn có ba ngày, cũng là kỳ an toàn, tất nhiên không dễ mang thai. Sau khi sinh Hạ Cẩn, cũng lặng lẽ tìm Tôn Tiểu Tư lấy thuốc tránh thai, nhưng theo Tôn Tiểu Tư nói thuốc này uống có nhiều tác dụng phụ lắm, sẽ rụng tóc, còn có thể không ăn uống được, hơn nữa không dám chắc sẽ không mang thai. Không còn cách nào khác, sau này chỉ còn cách tính ngày sinh hoạt vợ chồng thôi. May mà mình cũng không mang thai.
Hai người quấn quýt một phen, Quý Thư lại âm thầm nói: “Thành nhi định thân rồi, tiếp theo sẽ đến phiên Bồi nhi, qua vài năm sau sẽ đến phiên Từ nhi nhà chúng ta. Nhìn cô nương mấy phủ, chỉ có cô nương Hàn Lâm đại nhân Trần Châu hồn nhiên hoạt bát lại đáng yêu nhất, lòng ta thích nhất. Lại nhìn vài năm, chúng ta ra tay trước chiếm lợi thế, định nàng cho Từ nhi.”
“Ha ha, nàng chớ quên Từ nhi lớn lên giống ta, hiện nay mặc dù mới tám tuổi, cũng có nhiều nha đầu lén nhìn hắn. Những cô nương phủ khác, cũng không chỉ có Trần Châu đối tốt với hắn, tiểu hài tử chơi cùng nhau, lúc này xem như chơi vui, tương lại không chắc đã thích đâu.” Hạ Niên duỗi cánh tay để Quý Thư gối lên, nói nhỏ vào tai nàng: “Nàng muốn lo lắng, thì hãy lo Viên nhi nhà chúng ta kìa.”
“Viên nhi thì sao?” Quý Thư chuyển đầu, kém chút đυ.ng phải môi Hạ Niên, không khỏi xì cho hắn một cái, sẳng giọng: “Nói chuyện đàng hoàng đi, sao lại móc ra chuyện này?”
Thấy Quý Thư hờn dỗi, Hạ Niên nhịn không được lại thân thiết một phen, thế này mới cười nói: “Thành nhi và Bồi nhi lặng lẽ nói với ta nói vài vị nhi tử nhà tướng quân đối Viên nhi không tầm thường, lại mơ hồ nghe được Tướng quân phu nhân rất yêu thích Viên nhi, đợi Viên nhi lớn hơn một chút, sẽ chính thức đến phủ cầu hôn. Năm ấy lúc Viên nhi mới hơn bốn tuổi, không phải Tướng quân phu nhân dẫn theo sáu nhi tử đến đây mai mối sao? Bạn đang đọc truyện được edit trên diễn.đàn.Lê…Quý…Đôn…. Sau này nhờ Trưởng công chúa đặt ra, có thể này mới được giải quyết. Đoán chắc không bao lâu sau Tướng quân phu nhân sẽ đến phủ cầu hôn. Viên nhi còn nhỏ, tất nhiên không thể hứa cho người nhanh như vậy, có điều nhà Tướng quân nhắc tới, cũng không tốt cự tuyệt. Nàng nên suy nghĩ biện pháp đối ứng mới đúng.”
“Nếu thật vẫn không được, nhiều nhất thì lại nhờ Trưởng công chúa tôn đại Phật đi ra trấn trụ là được.” Quý Thư trầm ngâm một lúc lại nói: “Chúng ta chỉ có Viên nhi là nữ nhi duy nhất, tất nhiên không muốn sớm hứa cho người. Huống hồ nữ hài nhi lập gia đình, chủ yếu phải gả cho người yêu thương nàng, cũng phải chính nàng thích, ngày qua ngày mới có màu sắc vui vẻ. Nếu không thích, dù có cao môn đại hộ, cũng nhạt như nước ốc mà thôi. Nếu như đã thích, dù có vấn đề nan giải cỡ nào, cũng có thể tìm cách giải quyết, ngày bất giác cũng không khổ sở.” Nói xong, lại thở dài.
"Trong Hạ phủ chỉ có thanh danh tốt, những thứ khác không đáng giá nhắc tới, nàng đi theo ta, tất nhiên không khoái hoạt bằng lúc trước ở nông thôn." Hạ Niên lại biết Quý Thư bỗng nổi lên cảm xúc, ôm chặt nàng nói: "Hạ gia nhiều người, lại thích thanh danh, bên ngoài lại thích duy trì mặt mũi, trở về phủ ngược lại chung đυ.ng không tốt. Trên nàng có bà bà, lại có thái bà bà, hiện nay lại mang theo bốn đứa nhỏ, tất nhiên là không dễ. Tương lai nếu muốn hứa Viên nhi cho người, thật nên hứa người giống người phủ tướng quân như vậy, trôi qua mới khoái hoạt. Người trong phủ tướng quân
ỷ là võ tướng, nên cũng lười cong cong quẹo quẹo, người ta vừa nói, bọn họ liền trực tiếp nói cái gì bọn họ chỉ biết ra trận gϊếŧ địch, không hiểu vẻ nho nhã
lễ tiết, ngày cũng trôi qua thống khoái. Lại thêm, người trong phủ bọn họ chỉ kết hôn với một phu nhân, rỗi rảnh liền dẫn theo phu nhân rêu rao khắp nơi, cũng không thích ôm giấu diếm, nhà người gả đến nhà bọn họ đường làm quan trôi qua cũng rộng mở. Nàng xem một chút tác phong tướng quân phu nhân kia, nếu không phải tướng quân ngầm đồng ý, dung túng, nàng cũng không dám quá mức."
Buổi nói chuyện cũng làm Quý Thư phân tích được gia sự nhà Tướng quân, sau một lúc lâu nói: "Nói như vậy, nhà tướng quân thật ra là một cửa hôn nhân tốt. Lần tới đi đến phủ tướng quân, cũng muốn tinh tế nhìn mấy vị nhi tử nhà họ, nhìn xem vị nào cùng Viên nhi hợp hơn."
"Nếu không phải Tương Hoa An và Viên nhi kém mười tuổi, ta thấy hắn rất không tồi." Hạ Niên cười dài, "Nếu không nữa thì, chọn người ít tuổi nhất Tương Hoa Cái cũng được."