Cô được nuông chiều từ bé, hơn mười năm không lo ăn mặc. Bây giờ lại nói mọi thứ vốn không thuộc về cô, thật là một sai lầm nực cười. Kiều Ngưng cảm giác như mình là một kẻ trộm, đã trộm đi cuộc sống của Tống Nhứ. Nhưng đối với việc tiếp nhận chuyện này, trong lòng cô lại tràn ngập do dự, mấy ngày qua sự bất an và sợ hãi về tương lai không xác định, sự không nỡ đối với cha mẹ Kiều, cảm giác tội lỗi đối với Tống Nhứ trộn lẫn vào nhau. Cuối cùng tại thời điểm này đã biến thành nỗi sợ hãi, nước mắt rơi xuống, cảm xúc vỡ òa.
Tống Nhứ chỉ có thể cứng đờ ôm cô vào lòng an ủi. Càng bối rối khi nghe thấy Kiều Ngưng khóc nói: "Xin lỗi." Cô ấy biết Kiều Ngưng tính tình mềm yếu, nói chuyện với cô ấy cũng dễ đỏ mặt. Nhưng lại không ngờ Kiều Ngưng sẽ khóc như thế này, cô ấy không có một chút kinh nghiệm nào trong việc dỗ dành người khác.
Kiều Ngưng khóc xong cảm thấy vô cùng xấu hổ, mặt càng đỏ hơn, nhưng sau khi được Tống Nhứ ôm an ủi, cô lại thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Sau khi nghe Kiều Ngưng nghẹn ngào nói mình không phải là tiểu thư nhà họ Kiều thật sự, Tống Nhứ không nhịn được, sờ trán cô, giọng điệu buồn bã hỏi: “Cậu bị lạnh tới ngốc à?”
Mười bảy năm trước một sự nhầm lẫn tại bệnh viện số 2 Ninh Thành đã khiến hai cô gái tráo đổi thân phận cho nhau. Một người là tiểu thư nổi tiếng, giàu có ở Ninh Thành, ăn mặc đẹp đẽ, lớn lên trong sự ngưỡng mộ của những người xung quanh; một người là thiếu nữ nông thôn, cha mẹ đã mất, phải tự mình cố gắng.
Mười bảy năm sau, cuộc sống của họ cuối cùng cũng được đổi lại, nàng công chúa bị lạc đã trở về lâu đài của mình.
Cha mẹ Kiều cảm nhận rõ ràng Tống Nhứ đối với bọn họ rất xa cách. Rõ ràng là người thân gặp nhau, lại xa lạ và xấu hổ như vậy.
Nhưng mà huyết thống thật sự rất kỳ diệu, ngay cả khi Tống Nhứ khéo léo từ chối gần gũi với họ, họ vẫn có thể cảm nhận được tình thân gia đình trên người cô ấy.
Khuôn mặt của cô ấy như phiên bản thời trẻ của họ. Sau khi kiểm tra ADN, việc Tống Nhứ là tiểu thư nhà họ Kiều là điều chắc chắn.
Tết năm nay như một trò hề. Vào ngày mùng 9 Tết Nguyên đán, cha mẹ Kiều biết được mọi chuyện từ chỗ Kiều Ngưng. Họ vội vã quay lại tìm Tống Nhứ, nhưng sau khi gặp lại không biết nói gì.
Tống Nhứ chắc chắn phải nhận về, nhưng họ cũng không muốn để Kiều Ngưng rời đi.