Chương 15

Khi đó trong lòng tràn đầy tức giận, không cảm thấy có gì bất thường. Bây giờ bình tĩnh lại, Tống Nhứ bắt đầu tự hỏi từ khi nào mà mình lại hăng hái làm việc nghĩa dữ vậy.

Đương nhiên là bởi vì Kiều Ngưng.

Đặt trường hợp là người khác, nếu cô ấy thấy rằng không có nguy hiểm đến tính mạng thì sẽ chỉ gọi cảnh sát. Việc mất bình tĩnh mà lao ra như vậy không phải là phong cách của cô ấy. Nhưng khi Kiều Ngưng lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, nghĩ đến cô gái ngoan ngoãn như vậy bị bắt nạt, lại nghĩ đến đôi mắt xinh đẹp đó tràn ngập nước mắt, Tống Nhứ liền không thể bình tĩnh được.

Tống Nhứ có chút kinh ngạc, không ngờ cô ấy lại coi trọng Kiều Ngưng như vậy.

Tình bạn sâu sắc? Đúng là cô ấy thấy rất thoải mái và vui vẻ khi ở bên Kiều Ngưng, nhưng tại sao lại cảm thấy động tâm khi nghe được từ “theo đuổi cậu”? Thậm chí còn không vui với ví dụ của Kiều Ngưng, cũng không hy vọng cô gái ấy sẽ theo đuổi người khác.

Cô ấy muốn độc chiếm tình cảm của Kiều Ngưng.

Chẳng lẽ cô ấy thích Kiều Ngưng giống như...thích giữa hai người yêu nhau?

*Là yêu đó, nói chung là yêu đó. ( ´ ▽ ` )Ôi, con của má đã trưởng thành rồi

Tống Nhứ bình tĩnh lại, càng phân tích càng cảm thấy có lý, trong lòng có chút không ổn. Luật pháp quốc gia đã cho phép hôn nhân đồng giới hơn 30 năm, nhưng vẫn có một số người phản đối. Dù cô không bài xích tình yêu đồng giới, nhưng sao cô lại có suy nghĩ như vậy đối với Kiều Ngưng...

Sau khi tự hỏi mình những câu hỏi mà người thường không thể trả lời được, Tống Nhứ đã thành công dẫn mình *xuống mương.

*Tự đưa mình vào ngõ cụt

Trong khi Tống Nhứ còn đang chật vật thì Kiều Ngưng đã âm thầm lên kế hoạch hai tháng nữa sẽ tặng quà sinh nhật cho Tống Nhứ. Tống Nhứ đã chủ động ôm cô vào lòng an ủi trong kỳ nghỉ đông, còn đưa cô ra ngoài đi dạo vì nghĩ cô sẽ buồn. Cô khi ở một mình sẽ tỏa sáng như mặt trời, nhưng khi ở riêng với Tống Nhứ, cô sẽ trở nên vô cùng dính người. Thỉnh thoảng, cô sẽ hôn Tống Nhứ một cái, sau đó cười ha hả mà xem khuôn mặt lạnh lùng của cô ấy đỏ bừng.

Sau khi về đến nhà, Kiều Ngưng lại lần nữa tận hưởng cái ôm chủ động hiếm có của Tống Nhứ, tất cả những gì cô có thể nghĩ đến là: Cô ấy ôm mình, Tống Tống thật là cao, cô ấy vừa thơm lại vừa mềm mại. Á á á, hôm nay tôi đã được nữ thần bảo vệ. Ôi trời, bạn trai của tôi đẹp trai quá đi mất!

Kiều Ngưng với gương mặt hồng hồng, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt rung động của Tống Nhứ, nữ thần của cô đã bắt đầu suy nghĩ kỹ càng về việc có nên dụ dỗ cô hay không.

Tác giả có lời muốn nói:

Tống Nhứ: Tôi tự bẻ cong chính mình :)

Kiều Ngưng: Xấu hổ quá?(??ω??)?

Lăn lộn la lối khóc lóc(?) cầu bình luận