Chương 42

Cô ho nhẹ khi nghe nhắc đến tiền công, sau đó mới nói: "Nếu chỉ là phong ấn bị phá vỡ thì cũng không có hậu quả nghiêm trọng như vậy. Vấn đề là A Kim đã bị nguyền rủa khiến cho cơ thể chuyển biến xấu hơn. Đối với ma quỷ, A Kim giống như một miếng bánh tỏa hương thơm vậy."

“Chuyện này… chuyện này thực sự rất nghiêm trọng, Nghê đại sư có cách nào không?" A Kim lập tức mở miệng.

"Lời nguyền này có thể hóa giải, nhưng anh phải đi tới nơi đã bị nguyền rủa để hóa giải, nếu như dùng vũ lực giải quyết sẽ tạo thành thương tổn không thể phục hồi đối với thân thể ." Nghệ Miểu nói.

"Nơi bị nguyền rủa sao? Chẳng lẽ là ngôi nhà ma đó sao?" A Kim nghe vậy khuôn mặt tái nhợt

"Có lẽ vậy, tôi phải đi xem mới biết được, nhưng hôm nay đã muộn chúng ta hẹn thứ bảy đi." "

“Từ nay đến thứ bảy còn mấy ngày nữa? Ngày mai đi luôn không được sao?" A Kim nhíu mày, có vẻ lo lắng hỏi.

Nghệ Miểu nghiêm túc lắc đầu: "Ngày mai tôi còn phải đi học, nhưng anh yên tâm, mấy ngày nay sẽ không sao đâu, tôi đã lưu lại trên người anh một thứ có thể tạm thời che chắn âm khí."

... Thật ra mọi thứ của cô đều ở trong sơn động, chẳng qua trên người A Kim còn có hơi thở của cô cho nên khoảng thời gian này nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì cả.

Mẹ của A Kim kinh ngạc mở to mắt, vừa nãy gió lớn quá nên bà không nghe rõ, vị Nghê đại sư này còn đang đi học?!

Xong khi tiễn hai người về, đến giờ bà vẫn không thể tin được.

Trước khi đi, nhà A Kim đã gửi tiền công cho cô, nghe mẹ của A Kim nói khi vấn đề của anh ta được giải quyết, sẽ có thêm một khoản tiền công lớn hơn nữa.

A Kỳ đưa Nghê Miểu về nhà, trên đường đi, cô mới biết mẹ của A Kỳ đã qua đời và còn ba anh ấy thì tái hôn, bà ta luôn nói xấu A Kỳ với ba anh, khiến ông ta ngày càng chán ghét, xa lánh A Kỳ ngược lại đối xử với đứa con trai nhỏ được mẹ kế mang đến ngày càng tốt hơn.

Trong cơn tức giận, A kỳ dọn ra ở riêng và tự nuôi bản thân.

Nghê Miểu lặng lẽ vỗ vai anh ấy tỏ ý an ủi.

Ở tầng dưới nhà Nghê Miểu, A Kỳ đã rút tiền tiết kiệm của mình để trả cho cô, nhưng Nghê Miểu từ chối.

“Là anh giới thiệu cho tôi vụ làm ăn với A Kim, cho nên cũng không cần trả công cho tôi.” Nghê Miểu vừa nghĩ đến thân phận của A Kim, đột nhiên có một ý tưởng xuất hiện trong đầu cô: “Sau này, nếu như anh giới thiệu vụ làm ăn khác cho tôi. Tôi sẽ chia cho anh 2 phần coi như phí giới thiệu.”