Phương Phương không muốn thấy Ninh Ninh như vậy nên mới để lại quần áo ở đây cho Ninh Ninh mặc.
Nghe những lời Phương Phương nói, Trương Ái Liên nghĩ rằng chắc chắn là Ninh Ninh rất khó hòa hợp.
Bề ngoài thì hòa thuận với họ, nhưng thật ra cô lại có vẻ lạnh nhạt. Nhưng Trương Ái Liên không ngờ mình lại có thể nghe được tiếng lòng của con gái út, mà dường như chỉ bà mới có thể nghe được.
Nhưng những tiếng lòng vui vẻ, hân hoan ấy, dường như không khớp với vẻ lạnh nhạt mà Ninh Ninh thể hiện.
Tuy rất kinh ngạc vì có thể nghe thấy tiếng lòng của con gái út, nhưng Trương Ái Liên nghĩ có khi đây là điều tốt.
Bà có thể dựa vào tiếng lòng của con gái út để đối xử tốt với Ninh Ninh hơn.
Nghĩ đến đây, Trương Ái Liên đột nhiên cảm thấy vui vẻ và phấn khởi.
Ninh Ninh bây giờ đã 15 tuổi, tuy mới vừa trở về bên họ, nhưng dù sao cũng là con gái ruột của bà, sao bà có thể không yêu thương.
Chỉ là trước đây những lời của Phương Phương đã khiến bà phải thận trọng hơn.
Bây giờ Trương Ái Liên lại nghĩ có lẽ bà không cần phải cẩn trọng như vậy nữa, cũng có thể dựa vào việc nghe được tiếng lòng của con gái để hòa hợp với Ninh Ninh.
Vì vậy, bà lại thử dò hỏi: “Ninh Ninh à, mẹ thấy quần áo của con có vẻ cũ rồi, trong phòng của con còn có quần áo Phương Phương để lại, đều không có vết vá, hay là con mặc tạm quần áo của Phương Phương trước đi, đợi mẹ tích đủ phiếu vải rồi sẽ may cho con một bộ quần áo mới.”
Hứa Phương Hoa ngồi bên cạnh nghe đến quần áo mới cũng muốn có, nhưng khi quay đầu nhìn quần áo của Hứa Cẩm Ninh đầy vết vá chằng chịt, chị ấy chỉ bĩu môi, không nói gì.
Hứa Cẩm Ninh đang uống canh gà, nghe vậy thì khựng lại một chút, trong đáy mắt thoáng qua vẻ mỉa mai.
Cô nói: “Không cần đâu, con vẫn quen mặc quần áo của con hơn.”
[Chẳng lẽ trong mắt mẹ ruột của mình, cô con gái ruột này chỉ đáng để mặc quần áo của Hứa Phương Phương thôi sao?]
[Sao mấy bộ quần áo này lại cũ và nhiều vết vá đến vậy à? Vì từ khi có ký ức, mình đã theo cha mẹ nuôi xuống nông thôn tỉnh Xuyên đến đội sản xuất Hồng Tinh, chỉ mới vài ngày trước mới về thành phố. Đội sản xuất Hồng Tinh còn khó khăn hơn cả đội sản xuất Thanh Hà, no bụng đã là vấn đề, nói gì đến quần áo, làm gì có quần áo mới, những bộ này không phải tự mình vá lại mà có, ngoài bộ này ra, bộ quần áo khác cũng đầy vết vá.]