"Ninh Ninh, ba..." Hứa Ái Quốc nhìn Hứa Cẩm Ninh, muốn nói gì đó, nhưng khi đối diện với khuôn mặt nhợt nhạt của con, ông phát hiện ra rằng dường như nói gì cũng trở nên vô nghĩa, chi bằng sau này bù đắp thật tốt.
"Thôi, ba dẫn con đi lấy thuốc, rồi chúng ta sẽ mua sữa mạch nha."
Hứa Cẩm Ninh khẽ đáp "Vâng". Không biết có phải cô nhìn nhầm không, nhưng khi Hứa Ái Quốc quay đầu đi, dường như cô thấy đôi mắt ông hơi đỏ.
Nhưng mà...
Hứa Cẩm Ninh nhìn vào bàn tay lớn đang nắm lấy tay mình, có lẽ vì đã làm nhiều công việc nặng nhọc, bàn tay này thô ráp, có vết chai.
Nhưng lại vô cùng ấm áp.
Sự ấm áp này dường như từ lòng bàn tay truyền đến tận đáy lòng cô, mang đến cho cô một cảm giác lạ lùng.
Cuối cùng Hứa Cẩm Ninh vẫn không rút tay mình ra.
Hứa Ái Quốc lấy 5 thang thuốc tại quầy của bệnh viện, sau đó dẫn Hứa Cẩm Ninh rời đi.
Hai cha con đến cung tiêu xã.
Cung tiêu xã rất đông người, Hứa Ái Quốc dẫn Hứa Cẩm Ninh chen qua đám đông, cuối cùng cũng đến được quầy hàng.
"Đồng chí, cho hỏi ở đây có sữa mạch nha không?" Hứa Ái Quốc hỏi.
Người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi ngồi sau quầy không có biểu cảm gì, nói: "Sữa mạch nha hiệu Thượng Hải, một hộp 3 đồng, có mua không?"
"Có, cho tôi 4 hộp."
Người phụ nữ hơi nhướng mày, có hơi ngạc nhiên vì Hứa Ái Quốc lại mua nhiều sữa mạch nha đắt tiền như vậy, nhưng khi nhìn thấy bộ đồ công nhân mà ông đang mặc, bà ta cũng hiểu ra.
Thời buổi này, sữa mạch nha không phải là thứ ai cũng có thể mua được.
Hứa Ái Quốc lấy ra một tờ đại đoàn kết, rồi thêm hai tờ một đồng, đưa qua.
Tiền của nhà họ Hứa đều nằm trong tay Trương Ái Liên, mỗi tháng Hứa Ái Quốc lãnh lương xong cũng đều đưa cho vợ.
Lần này ra ngoài, Trương Ái Liên đã đưa ông không ít tiền để lo thuốc thang và mua sữa mạch nha cho Hứa Cẩm Ninh.
Sữa mạch nha thời đó là loại thực phẩm dinh dưỡng mà chỉ có số ít người mới có thể mua được.
Những người xung quanh khi thấy Hứa Ái Quốc không do dự mà mua sữa mạch nha thì đều nhìn ông với vẻ ngưỡng mộ.
Đó là 12 đồng đấy, gần bằng lương của một công nhân trong nửa tháng.
Có những gia đình cả năm ăn uống tiết kiệm cũng chưa chắc đã dành dụm được 12 đồng.
Họ có biết sữa mạch nha là thứ tốt không?
Chắc chắn là biết, nhưng tiếc rằng không đủ tiền mua.
Hứa Cẩm Ninh cũng ngẩn người khi thấy Hứa Ái Quốc không do dự mà mua sữa mạch nha.