Chương 25: Lần này Hứa Hướng Đông có thay đổi không?

Vì trong nguyên tác, Hứa Hướng Đông được thiết lập như một simp chúa của Tôn Mỹ Văn.

Bất kể Tôn Mỹ Văn làm gì, anh ấy cũng không quan tâm, không có cảm xúc, lúc nào cũng tha thứ và mù quáng theo đuổi.

Trong truyện, Hứa Hướng Đông là người rất dễ bị Tôn Mỹ Văn lợi dụng.

Khi đọc đến đoạn về Hứa Hướng Đông, cô thật sự rất tức giận.

Sau đó cô mới biết rằng, Hứa Hướng Đông chỉ là một nhân vật bia đỡ đạn do tác giả thiết lập, thậm chí còn không đáng kể bằng một nữ phụ độc ác như Tôn Mỹ Văn.

Những nhân vật bia đỡ đạn phải đi theo cốt truyện mà tác giả đã thiết lập, không xứng đáng có suy nghĩ và cảm xúc riêng.

Nhưng bây giờ…

Hứa Cẩm Ninh cảm thấy Hứa Hướng Đông không còn giống như một NPC máy móc nữa mà giống như một người sống có tư tưởng, cảm xúc và cảm giác thật sự.

Vậy nên lần này Hứa Hướng Đông có thay đổi không?

Anh ấy sẽ tránh xa Tôn Mỹ Văn chứ?

Hứa Cẩm Ninh thầm suy nghĩ, cũng thầm mong đợi.

Nếu Hứa Hướng Đông có thể thay đổi thì có lẽ những bia đỡ đạn khác cũng có thể thay đổi chăng?

Thật ra điều Hứa Cẩm Ninh không biết là ngay từ khoảnh khắc cô trở thành Hứa Cẩm Ninh của thập niên 80, mọi thứ đã bắt đầu thay đổi rồi.

Thế giới này dù vẫn là một thế giới do tác giả thiết lập nhưng những bia đỡ đạn từng tiếp xúc với cô đều sẽ thức tỉnh ý thức của riêng mình, họ sẽ sống theo ý muốn và cảm xúc của mình, không còn là những NPC chỉ biết tuân theo cốt truyện nữa.

Nhưng bây giờ Hứa Cẩm Ninh vẫn chưa biết điều này.

Lúc này, cô vẫn đang vui vẻ ăn đùi gà, trong lòng rất hạnh phúc.

Ăn xong đùi gà, Hứa Cẩm Ninh lại nằm xuống nghỉ ngơi.

Tâm trạng của cô rất tốt, không hề cảm thấy tức giận hay oán hận về việc bị chị kế ám sát trước khi xuyên không, cũng không lo sợ hoảng hốt về việc đột ngột xuyên không, càng không lo lắng về việc cốt truyện không thể thay đổi của thế giới này.

Dù sao thì Hứa Cẩm Ninh cũng là người có tâm lý tốt.

Có thể gọi là kiểu người sống Phật hệ, lạc quan, tất nhiên cũng có thể nói là cá mặn và sống an phận.

Dù sao Hứa Cẩm Ninh cũng không lo lắng về những chuyện chưa xảy ra, dù ba năm sau nếu số phận đã định là chết thì cô cũng tuyệt đối sẽ không chết vì trầm cảm như nguyên chủ.

Hơn nữa, nếu đã định là ba năm sau dù thế nào cũng sẽ chết thì vui vẻ một ngày là một ngày, không vui vẻ cũng là một ngày, vậy tại sao không sống lạc quan, Phật hệ và hưởng thụ từng ngày một cách tốt nhất.