Dư Mặc Uyển lạnh lùng nói: "Đuổi hết mấy người này và ba mẹ của họ ra ngoài!"
Bùi Thịnh cũng nhẹ nhàng ra lệnh cho trợ lý vừa đến bên cạnh: "Đi kiểm tra xem công ty của chúng ta có hợp tác gì với nhà mấy người này không, nếu có thì hủy hết."
Nghe thấy thế, sắc mặt của Tằng Mị và các chị em trở nên trắng bệch.
Nếu ba mẹ họ biết rằng vì mấy lời nói ngu ngốc của mình mà gây thiệt hại cho doanh nghiệp gia đình, chắc chắn họ sẽ không thể nào chịu nổi!
Họ chỉ còn cách khóc lóc cầu xin.
"Tổng giám đốc Bùi, Bùi phu nhân, chúng tôi biết lỗi rồi! Chúng tôi không nên mở miệng chọc giận Bùi Ảnh, xin hãy tha thứ cho chúng tôi!"
"Đúng vậy, tổng giám đốc Bùi! Chúng tôi hứa sẽ không làm như vậy nữa!"
"Tất cả là tại Tằng Mị! Là cô ta nói rằng bây giờ Bùi Ảnh đã thất thế, bày ra cách này để chúng tôi chế giễu cô ấy!"
"Đúng vậy, tất cả đều là lỗi của cô ta! Bùi phu nhân, chúng tôi chỉ bị cô ta lôi kéo thôi!"
Tằng Mị kinh ngạc, không tin vào những gì mình nghe, trong lòng đầy sợ hãi, bật khóc: "Các người đang nói gì vậy? Ý tưởng này rõ ràng là của các người mà!"
Dư Mặc Uyển không còn hứng thú xem họ cắn xé lẫn nhau, liền phất tay ra hiệu cho quản gia. Quản gia lập tức dẫn bảo vệ đến kéo đám người đó ra ngoài, rồi mời cha mẹ của họ rời khỏi buổi tiệc.
Sau khi những người đó bị đuổi đi, Bùi Thịnh nhìn quanh, nghiêm giọng nói: "Tôi đã nói rồi, Bùi Ảnh vẫn là con gái của tôi! Nếu tôi còn nghe thấy ai dám xúc phạm con gái tôi, đừng trách tôi không nể tình!"
Ở kiếp trước, từ khi có ý thức, Bùi Ảnh chưa từng nhận được tình yêu thương từ ba mẹ, thậm chí cô không biết cảm giác được bảo vệ vô điều kiện là như thế nào.
Sau khi đến thế giới này, đầu tiên cô được Bùi Diệc Chanh che chở, những ngày gần đây lại liên tục cảm nhận được tình yêu thương không giấu giếm từ ba mẹ nhà họ Bùi.
Ban đầu cô ở lại nhà họ Bùi chỉ để hoàn thành nhiệm vụ, định sau khi làm nhiệm vụ xong sẽ rời đi. Nhưng bây giờ, ý định rời khỏi nhà họ Bùi của cô bất chợt trở nên dao động.
————
Thật ra, buổi tiệc này là để Dư Mặc Uyển giới thiệu Bùi Diệc Chanh với giới thượng lưu.
Sau khi Bùi Ảnh nhấn mạnh rằng mình không sao, cuối cùng cũng khiến Bùi Thịnh và Dư Mặc Uyển đang lo lắng yên tâm.
Chỉ là, dù thế nào đi nữa, Bùi Diệc Chanh cũng không chịu rời khỏi cô để tiếp tục đi xã giao với Dư Mặc Uyển.
Sau khi vợ chồng nhà họ Bùi rời đi, nước mắt nhanh chóng tràn đầy trong mắt Bùi Diệc Chanh, "Xin lỗi chị, tất cả là vì em..."
Bùi Ảnh kéo Bùi Diệc Chanh đến một góc rồi ngồi xuống, sau đó lấy một tờ giấy trên bàn trà trước mặt, nhẫn nại giúp cô ấy lau nước mắt.
"Đừng khóc nữa, chuyện này không liên quan đến em."
Bùi Diệc Chanh không thể kiểm soát được cảm xúc của mình, nước mắt vẫn tuôn rơi không ngừng.
【Hệ thống mỉa mai đưa ra nhiệm vụ (3/100): Người chơi cần phải châm chọc mục tiêu Bùi Diệc Chanh trong vòng một phút. Nếu nhiệm vụ thất bại, kết cục bi thảm của người chơi sẽ không thể thay đổi.】
【Hệ thống Tiêu Tiền đưa ra nhiệm vụ: Thân ái cần phải tiêu hết số tiền từ 50 triệu đến 60 triệu cho Bùi Diệc Chanh trong vòng 12 giờ. Nếu thất bại, kết cục bi thảm của cô sẽ không thể thay đổi đâu nhé! Đồng hồ đếm ngược bắt đầu...】
Động tác lau nước mắt của Bùi Ảnh khựng lại, cô liền nói một cách gay gắt, "Em có biết bộ dạng của em khi trang điểm bị lem trông xấu thế nào không?"
"Em đã quên rằng em là một người của công chúng à? Em nhất định phải để những kẻ không ưa em chụp lại bộ dạng xấu xí khi trang điểm bị lem, rồi đăng lên mạng cho mọi người cùng xem à?"
Những lời này chỉ là để dọa Bùi Diệc Chanh thôi. Càng đừng nói trong bữa tiệc của nhà họ Bùi ai dám chụp lén bức ảnh xấu xí của cô ấy rồi đăng lên mạng.