Chương 211: Cô ta trộm vòng cổ của tôi trước, đáng bị mắng

Cuối cùng, vẫn là phó đạo diễn đã giúp giải quyết ổn thỏa mọi việc cho hai vị giám khảo và yêu cầu người dẫn chương trình công bố kết quả cuối cùng.

Vị trí đầu tiên trong tổng điểm tất nhiên là Tần Diểu.

Toàn hiện trường hò reo cổ vũ.

Có mười vị trí ra mắt, hai mươi người trong trận chung kết.

Mục Tử Nguyệt xếp thứ mười một, kém vị trí thứ mười một điểm.

Mục Tử Nguyệt nhìn kết quả cuối cùng, dù có cố gắng quản lý biểu cảm thế nào cũng không thể nhịn được nữa, móng tay cắm sâu vào da thịt.

Nếu không phải Tần Diểu dẫn dắt đội nhảy hạng mười giành chiến thắng trong cuộc thi, nếu không phải Tần Diểu dẫm lên chân cô ta trên sân khấu khiến cô ta hỗn loạn, nếu không phải Tần Diểu biểu diễn tiết mục trên không thì làm sao cô ta lại không được ra mắt?

Sau đêm thành lập nhóm, Thiếu Nữ Con Đường Hoa chính thức tổ chức một bữa tiệc tối, mời hai mươi thí sinh lọt vào vòng chung kết đến dự bữa tối chia tay, người thân và bạn bè của họ cũng có thể đến tham gia.

Thời Linh và Lạc Diên vui vẻ được Tần Diểu dẫn theo.

Trong khách sạn, các loại đồ ăn thức uống được trưng bày đẹp mắt, các thành viên ra mắt vui sướиɠ chúc mừng nhau, các thí sinh thất bại thì ôm nhau khóc thút thít. Những âm thanh ăn mừng, những tiếng an ủi, những câu nói miễn cưỡng chia tay hòa quyện với ánh đèn và những chén rượu.

Thời Linh và Lạc Diên đều không uống rượu, hai người chỉ uống nước cam.

"Tần Diểu, cậu uống ít thôi." Thời Linh bất đắc dĩ khuyên.

Tần Diểu lại rót cho mình một ly whiskey, mặt đỏ bừng, nụ cười càng tươi hơn: "Không sao đâu, tớ vui lắm."

Cô ấy ghé sát vào tai Thời Linh, liếc nhìn Mục Tử Nguyệt nói: "Chậc, cô ta tức giận đến mức chiếc mũi giả gần như cong vẹo luôn rồi, tớ đã cố ý giẫm phải chân cô ta trên sân khấu đấy, cậu có thấy không?"

Thời Linh: "Không thấy nhưng dẫm hay lắm!"

Tần Diểu cụng ly với cô. Hai người nhìn nhau, mỉm cười đắc ý vênh váo như vai phản diện.

Lạc Diên im lặng đỡ trán: “Thà đắc tội quân tử còn hơn đắc tội tiểu nhân, đừng chọc đến mức chó cùng rứt giậu.”

Tần đại tiểu thư lắc ly rượu, không thèm quan tâm: "Sợ cái gì? Cô ta không thích tôi, dù sao cũng không thể gϊếŧ tôi. Tôi đích thân ra trận báo thù, không để cho nhà tôi trực tiếp phong sát cô ta đã là khách khí lắm rồi.”

Bên kia, Mục Tử Nguyệt oán hận nhìn chằm chằm Tần Diểu một hồi lâu, đợi đến khi Tần Diểu đi vệ sinh một mình, sau đó nhân lúc mọi người không chú ý liền đi theo cô ấy ra ngoài.

Một chiếc đèn trong toilet khách sạn bị hỏng, nhấp nháy rồi tắt khiến cho toilet hơi tối.

Tần Diểu uống rất nhiều rượu nên hơi say, cô ấy mở vòi nước, hứng một ít nước lạnh tạt lên mặt, rửa sạch mặt một chút.

Vừa mở mắt ra, cô ấy chợt nhìn thấy bóng người phía sau phản chiếu trong tấm gương trước mặt.

Không biết từ lúc nào mà Mục Tử Nguyệt đã đi đến cửa toilet, đứng bất động ở đó, ánh đèn trong toilet nhấp nháy, trời còn tối nên khiến cô ấy giật mình.

“Cô bị điên à?” Tần Diểu quay đầu nhìn cô ta.

“Tần Diểu, sao cô cứ phải đối nghịch với tôi như vậy? Lúc trước tôi cũng chỉ khiến cô bị cư dân mạng mắng thôi mà, chẳng phải không ảnh hưởng gì đến cô hay sao? Nếu cô muốn ra mắt, gia đình cô có nhiều tiền như vậy, nhất định sẽ nâng đỡ cô, tại sao cô nhất định phải cướp chỗ của tôi hả?" Mục Tử Nguyệt oán hận nhìn cô ấy, trực tiếp hất ly rượu trong tay lên mặt cô ấy.

Tần Diểu bị tạt rượu, tóc và quần áo đều ướt đẫm.

Cô ấy không có dụng cụ nào để ném lại, dùng tay tát cô ta một cái: “Cô bảo chỉ là mắng mấy câu thôi sao? Cô muốn lăng xê bản thân thì thôi đi, còn giẫm đạp lên tôi và Thời Linh, để chúng tôi bị bạo lực mạng? Nếu chúng tôi không có chống lưng, có phải hiện tại sẽ giống như Diệp Chi Chi bị fan của cô bạo lực mạng đến mức bỏ cuộc thi rồi tự sát hay không?”

Khi nghe đến cái tên "Diệp Chi Chi", Mục Tử Nguyệt đột nhiên cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.

"Cô đang nói nhảm cái gì vậy? Diệp Chi Chi trộm vòng cổ của tôi trước, còn đang livestream thì bị bắt được. Cô ta là kẻ trộm mà không bị mắng thì ai sẽ bị mắng hả?" Mục Tử Nguyệt sờ chiếc vòng ngọc trên cổ nói.

“Cô ta không chịu nổi rồi bỏ cuộc thi thì có liên quan gì đến tôi?”