Chương 1: Tiểu sư tổ, chúng con tới đón người về nhà

“Buổi lễ đính hôn của hôm nay bị hủy bỏ!”

“Lạc Diên mới là con gái ruột của chúng tôi, Thời Linh chỉ là kẻ giả mạo, cút khỏi đây ngay!”

Mảnh sành vỡ vụn dưới chân Thời Linh, cô đứng trên sân khấu, vừa luống cuống vừa bất lực.

Cha mẹ vây quanh cô gái được chồng sắp cưới của cô dẫn đến, hỏi han lo lắng, bọn họ còn ném đồ đạc về phía cô, la hét bảo cô cút ra ngoài.

Chỉ mấy phút trước, cô vẫn là công chúa nhỏ của nhà họ Thời. Đáng lẽ hôm nay là tiệc đính hôn giữa cô và thiếu chủ Tịch Cẩn của nhà họ Tịch. Tất cả thiên kim danh viện* ở Vân Thành đều ghen tị với cô.

(*) Con gái của những gia tộc giàu có, quyền lực và nổi tiếng.

Nhưng từ khi Tịch Cẩn xuất hiện cùng Lạc Diên thì mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn.

Tịch Cẩn đưa ra báo cáo xét nghiệm ADN, chứng minh Lạc Diên mới là thiên kim của nhà họ Thời, còn cô thì chẳng có một chút quan hệ huyết thống nào với nhà họ Thời.

Tịch Cẩn còn điều tra ra rằng có một người bí ẩn nào đó đã hối lộ y tá, đánh tráo với Lạc Diên, để cô trở thành thiên kim của nhà họ Thời, sau đó ném Lạc Diên vào thùng rác, mặc cho cô ấy tự sinh tự diệt.

Chắc kẻ bí ẩn đó là cha mẹ ruột của cô.

Mẹ Thời ôm Lạc Diên vào lòng, tựa như nổi điên mà chỉ vào Thời Linh rồi hét lớn: "Cút! Tôi không muốn nhìn thấy cô! Bảo vệ, đuổi nó ra ngoài cho tôi!"

Cha Thời tuyên bố ngay tại chỗ: “Từ nay trở đi, Thời Linh không còn bất cứ liên quan gì đến nhà họ Thời của chúng tôi!”

Thời Linh bị bảo vệ xô đẩy, chợt tỉnh táo lại, cô vẫn còn ôm một chút hi vọng nhìn về phía Tịch Cẩn: "Vậy hôn ước..."

Tịch Cẩn trưng ra thái độ thờ ơ: “Chuyện hôn ước này không còn liên quan gì đến cô nữa!”

Thời Linh nhìn thấy con rắn độc thò đầu ra khỏi ống tay áo vest của anh ta, khuôn mặt nhỏ lập tức tái nhợt, vội lùi về sau: “Ok, tôi đi ngay nè.”

Nếu biết việc hủy bỏ hôn ước dễ dàng như vậy thì cô đã bức vài cọng tóc của cha Thời và mẹ Thời để đi xét nghiệm ADN rồi!

Mặc dù cô bị bệnh tâm thần nhưng cô cũng không thể chấp nhận được Tịch Cẩn - Một thằng hôn phu biếи ŧɦái thích nuôi rắn độc để gϊếŧ người!

Nhưng nhà họ Thời vì muốn liên hôn cùng với nhà họ Tịch mà không thèm quan tâm đến sự sống chết của cô, thậm chí còn đe dọa sẽ đưa cô trở lại bệnh viện tâm thần nếu như cô không ngoan ngoãn liên hôn.

Thời Linh cất bước đi nhanh như muốn chạy trốn, khiến cho Tịch Cẩn hơi choáng váng khó hiểu.

Hình như Thời Linh rất sợ hắn thì phải?

Anh ta vô thức chạm vào đầu rắn vừa lú ra từ ống tay áo nhưng sau đó lại lắc đầu. Thời Linh chỉ là một người bình thường, không thể nào nhìn thấy Liễu tiên của anh ta được.

Lạc Diên cũng có hơi ngạc nhiên. Thời Linh rời đi dễ dàng như thế ư? Người nhà họ Thời cưng chiều cô ấy như vậy, cô ấy không cảm thấy lưu luyến một chút nào à?

Nhìn bóng dáng Thời Linh rời đi, trong nháy mắt, dường như Lạc Diên đã thấy được bóng dáng của bạch nguyệt quang trên người cô.

Đúng là gặp quỷ mà, rõ ràng Tịch Cẩn - người có tín vật Bồ Đề mới chính là bạch nguyệt quang của cô ấy.

Các khách mời nhìn thấy Thời Linh bị đuổi ra khỏi phòng tiệc thì bắt đầu bàn tán xôn xao.

“Tôi đã nói rồi, cái cô tên là Thời Linh kia đi du học hơn mười mấy năm, lúc về nước tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học thôi mà cũng không đậu, như thế làm sao mà xứng với cậu Tịch được chứ? Hóa ra cô ta là thiên kim giả, vậy thì tất cả điều dễ hiểu rồi, dù sao thì gà rừng cũng không thể biến thành phượng hoàng được!"

“Lạc Diên thì khác. Cô ấy là một blogger học tập nổi tiếng trên internet, những câu chuyện tràn đầy cảm hứng của cô ấy đã được phổ biến khắp các trang mạng rồi.”

"Đúng vậy, nhìn Lạc Diên - thiên kim thật xuất sắc đến mức nào. Dù được đạo sĩ nuôi dưỡng nhưng cô ấy lại là một cô gái thiên tài. Chẳng trách cô ấy có thể quen biết với cậu Tịch ở trận chung kết của cuộc thi toán học đế quốc."

“Để tôi nói cho các cô nghe, cô Thời Linh kia còn là một đứa bị bệnh tâm thần, sau khi về nước thì cứ điên điên khùng khùng, thậm chí khoảng thời gian trước nhà họ Thời còn tống cô ta vô bệnh viện tâm thần kia kìa.”

Đám tiểu thư từng nịnh bợ Thời Linh cũng bắt đầu thêm mắm dặm muối lúc người gặp nạn.

Những người nhìn Thời Linh không vừa mắt lại càng hả hê: “Thời Linh chẳng có tài cán gì ngoài một gương mặt tốt. Để tôi xem, nếu không có nhà họ Thời thì cô ta sẽ sống như thế nào đây?”

Đúng lúc này, một chiếc xe Rolls-Royce dán một dàn hoa của Đông Bắc dừng lại trước mặt Thời Linh.

Các âm thanh mỉa mai trào cô phúng thoáng dừng lại một chốc.

Thời Linh cũng bối rối trước chiếc xe sang trọng sặc sỡ trước mặt mình, nó chẳng có một xí gì gọi là phong cách cả, chỉ có khí chất siêu xe hài hước làm cho người khác tưởng như mình đang nằm mơ giữa ban ngày.

Cửa xe mở ra, một người đàn ông tóc vàng khoác áo đuôi tôm màu hồng cao cấp, trang điểm tinh tế, vẻ ngoài tuấn tú như idol bước đến trước mặt Thời Linh. sau đó cúi người chào cô.

Chàng trai dẫn đầu nhìn cô bằng ánh mắt vừa ôn nhu vừa thành khẩn: “Tiểu sư tổ, chúng con tới đón người về nhà.”