Chương 58: Tìm ma ở chỗ nào

"Bô tiểu......" Bạn nhỏ Thâm Thâm lộ ra vẻ mặt suy ngẫm, "Chẳng lẽ hoa bảo vệ của Vạn Tuế là hoa bô tiểu, mỗi lần mời một bạn nhỏ tới nhà dùng bô tiểu sẽ có một lá con mọc ra à?"

"Hoa bô tiểu?" bạn nhỏ Hugo tự động căn cứ vào cái tên của bông hoa này mà tưởng tượng ra hình dạng của nó, “Vậy chẳng lẽ chờ tới khi hoa bảo vệ này trưởng thành, có phải đại ca sẽ giống như Cừu Lười Biếng không?"

Vạn Tuế tưởng tượng thấy mình trở nên giống như Cừu Lười Biếng, lắc lắc đầu nhỏ: "Thế nhưng tớ còn mời Điềm Điềm, còn có bạn quỷ quỷ hóa thân Lục Lục Lục tới nhà của tớ dùng bô tiểu nữa mà, nếu mời một người liền mọc một lá con, thì hẳn là trên đầu tớ đây hiện tại phải có ba cái lá con chứ, nhưng trên đầu tớ chỉ có một cái lá cây thôi."

Vạn Vạn Tuế vừa nói vừa vươn ngón tay múp míp, minh họa cho mấy con số mình vừa nhắc tới.

Vốn dĩ Hugo rất giỏi đếm số, nhưng nhìn thấy ngón tay của Vạn Vạn Tuế cứ giơ tới giơ lui, đột nhiên cậu lại không biết đếm nữa, cũng bẻ ngón tay của mình ra tính, kết quả càng tính càng ngơ người, hơn nữa cậu còn có một vấn đề: "Ai là bạn nhỏ quỷ quỷ thế? Vì sao em lại không quen biết cậu ta?"

Thâm Thâm cũng nhìn về phía Vạn Vạn Tuế đầy nghi hoặc, tỏ vẻ cậu cũng chưa từng nghe về bạn nhỏ quỷ quỷ.

Vạn Vạn Tuế nói cho bọn họ nghe chuyện xảy ra ở viện bảo tàng một lần.

"Wow!" Làm một con ma phương tây, Hugo cực kỳ tò mò về ma phương đông, nghe thấy Vạn Vạn Tuế nói cô bé làm massage cho ma biến hình, hâm mộ không chịu nổi, liên tục cảm thán, "Ma phương đông thật là lợi hại quá, có thể biến thành người, xen lẫn trong chúng ta, Hugo cũng chưa từng phát hiện ra Lục Lục Lục là ma giả thành đấy! Đại ca, lần sau anh lại massage cho ma, nhất định phải kêu em! Em cũng muốn massage cho bạn nhỏ quỷ quỷ!"

Ở viện bảo tàng xa xa, bởi vì không đánh lại ma ảo cảnh, cho nên ma biến hình chỉ được nhận một viên kẹo sữa hung hăng hắt xì một cái, hắn trừng mắt nhìn ma ảo cảnh tranh được hai viên kẹo sữa, ở trong lòng hùng hùng hổ hổ, khẳng định là tên kia nói thầm hắn trong lòng.

Lúc này Hugo đang hưng phấn, mặt mày hớn hở lén tránh ở trong túi hắn, cùng hắn tham quan viện bảo tàng, còn khiến Ceasar, kẻ đang nghiêm túc ghi bút kí sợ hãi run bần bật, dùng cánh kéo lỗ tai nhòn nhọn xuống dưới.

Ma cà rồng mạnh mẽ và đáng sợ trong tất cả những ma cà rồng ngoài kia, nhưng Đại điện hạ ma cà rồng lại ghét nhất chính là chuyện ma.

"Tớ cảm thấy, thế giới này không có ma." Vạn Vạn Tuế vẫn tin tưởng vững chắc lý luận không ma, tuy rằng cô bé không biết ma biến hình rốt cuộc là sinh vật gì nhưng cô bé cảm thấy hắn không phải ma, chẳng qua vì ma biến hình kiên trì bắt cô gọi hắn là ma, bằng không sẽ khóc cho cô xem, cho nên cô bé mới gọi hắn là bạn nhỏ quỷ quỷ.

"Đại ca, Hugo chính là ma này!" Hugo lộ ra cặp răng nanh dính kẹo bông gòn, ngây ngốc nhếch môi với Vạn Vạn Tuế, "Chẳng qua Hugo là ma sống, không giống với những con ma phương đông là do người chết đi rồi biến thành, từ khi sinh ra Hugo đã là ma rồi."

Tiểu đội trồng hay từ đây chính thức thay tên thành tiểu đội mời ma về nhà, ba túi sữa nhỏ nghiêm túc kết thúc hội nghị, vô cùng vui vẻ bắt đầu pạt ti chúc mừng khánh thành tiểu đội.

Bọn Vạn Vạn Tuế vui vẻ nói cười, con dơi trong túi áo Hugo - Ceasar lại muốn khóc ra tiếng, hai cánh dùng sức lay muốn bò đi ra ngoài, nhưng mỗi lần đều bởi vì mềm chân mà trượt xuống dưới, cuối cùng nó chỉ có thể dùng cánh ôm chặt cơ thể nhỏ yếu bất lực của mình.

Tìm ma về đến nhà?

Có phải ba con ma nhỏ này điên rồi hay không?

Không biết ma là một loại sinh vật thực đáng sợ sao?

NÓ dùng cánh đánh vào mặt mình, tự mắng, yên ổn ngốc ở trong nhà, uống uống nước cà chua ướp lạnh., thêm chút ớt bột không phải cũng rất hạnh phúc sao?

Vì sao lại phải chạy tới đây ẩn núp, thế nào cũng phải thèm máu hơi cay của người ta, kết quả bây giờ thì hay rồi?

Vạn Vạn Tuế massage cho ma, chuyện xưa của ma đáng sợ cỡ nào? Nghe xong khẳng định buổi tối ngủ không ngon.

Ceasar dự cảm được tối nay không ngủ được, để lại giọt nước mắt ân hận.

Hu hu hu, xem ra đêm nay nó vẫn phải trộm bay đến phòng ngủ của em trai, lặng lẽ ngủ cùng cậu thôi.

Pạt ti đã mở xong, ba túi sữa nhỏ lại bắt đầu mở họp, chủ đề hội nghị lần này là đi nơi nào để tìm sau bạn nhỏ quỷ quỷ còn lại.

Hugo dùng ngữ điệu đặc biệt tiếc nuối nói:" Tớ cảm thấy ma phương đông rất khó gặp, tớ cũng chưa bao giờ được gặp cả. "

"Tớ cũng vậy. " Bạn nhỏ Thâm Thâm ngày thường vô dục vô cầu, căn bản không chú ý tới việc bên người có ma hay không, cũng không thể nghĩ ra phải đi chỗ nào để tìm ma.

Vạn Vạn Tuế tin tưởng vững chắc vào lập luận vô ma chính là bởi vì trước nay chưa thấy ma, cho nên mới không tin là có ma, cho nên cô bé cũng không biết.

Thật ra bọn họ có thể trở lại viện bảo tàng đi tìm ma biến hình hỏi xem có con ma nào khác không, nhưng lúc bọn họ đi tìm cô Hoa để hỏi xem có thể đi tới viện bảo tàng nữa không, lại nghe được cô Hoa đang nói chuyện với thầy An An, sau khi bọn họ kết thúc chuyến tham quan, một vật triển lãm trong viện bảo tàng đột nhiên biến mất, nhân viên công tác trong viện bảo tàng đều lo lắng, viện bảo tàng cũng phải đóng cửa một thời gian.

Vật triển lãm trong viện bảo tàng biến mất, đây chính là đại sự, ba túi sữa nhỏ đều là những túi sữa nhỏ hiểu chuyện, biết rằng vào thời điểm này bọn họ làm bạn nhỏ, không nên gây thêm phiền phức.

Cho nên tạm thời không thể đi tìm ma biến hình hỏi thăm chuyện của ma khác, chỉ có thể tự mình bọn họ đi tìm con ma khác mà thôi.

Ba bạn nhỏ vì không tìm thấy ma mà thất vọng đồng loạt nhất trí mà thở dài.

Chỉ có Ceasar trong túi áo của Hugo bởi vì sống sót sau tai nạn mà nín khóc mỉm cười.

Cuối cùng ba túi sữa nhỏ quyết định, tìm người quen hỏi thăm một chút xem nơi nào có ma.

Người thứ nhất Vạn Vạn Tuế hỏi chính là Điềm Điềm, nhưng chữ ma cô bé còn chưa nói xong, Điềm Điềm đã sợ tới mức kêu lên:" Vạn Tuế, đừng nói cái chữ kia! Anh trai tớ nói, nói cái chữ kia ra thì nó sẽ tìm tới cậu! "

Nói chữ ma, buổi tối ma có thể tới tìm bọn họ sao? Vạn Vạn Tuế đã get được một biện pháp, lập tức chia sẻ với túi sữa nhỏ còn lại, sau đó ba túi sữa nhỏ ngồi ở một góc, cùng nhau mặc niệm:" Ma ma ma...... "

Ma nhắc mãi chưa tới, Ceasar trong túi áo của Hugo đã sắp ngất đi rồi.

"Dường như như thế này cũng không được." Thâm Thâm chậm rãi lắc lắc đầu nhỏ, ba túi sữa nhỏ lại lần nữa dấn thân vào sự nghiệp đi tìm ma.

Vạn Vạn Tuế hỏi rất nhiều bạn nhỏ, có bé thực sợ hãi, có bé cũng không tin giống cô, nhưng mọi người đều không biết có thể tìm được ma ở đâu.

Ngay vào lúc Vạn Tuế rất thất vọng, đại tiểu thư Hạ Vị Vãn nâng cằm kiêu ngạo bước tới, cô bé cũng không nói lời nào, cứ ở bên cạnh Vạn Vạn Tuế bày ra đủ kiểu tạo dáng lồi lõm.

Vạn Tuế không biết cô bé đang làm cái gì, chỉ nghiêm túc tự hỏi tiếp theo cái nên tìm ai để hỏi.

Thấy mình đã chủ động đưa tới cửa nhưng Vạn Vạn Tuế vẫn không có chút ý gì có vẻ là muốn hỏi mình, cuối cùng đại tiểu thư Hạ Vị Vãn nổi giận:" Vạn Tuế, vì sao cậu lại không hỏi tớ có biết tìm ma ở chỗ nào không "

Vạn Vạn Tuế nhìn về phía bạn nhỏ Hạ Vị Vãn đang tức giận, nghiêm túc mà trả lời:" Bởi vì Thâm Thâm nói cậu ấy tới hỏi cậu, cho nên tớ không hỏi nữa. "

"Vì sao lại đem tớ giao cho người khác? " Quả thật Thâm Thâm đã hỏi qua đại tiểu thư Hạ Vị Vãn một lần, nhưng cô bé không trả lời, bởi vì cô bé rất tức giận, bực mình vì Vạn Vạn Tuế thế mà lại để Thâm Thâm tới hỏi chứ không phải tự mình tới hỏi.

Mệt cho cô bé còn xem cô là một đối thủ mạnh mẽ, cô cứ thế mà đối xử với cô bé sao!

Đại tiểu thư Hạ Vị Vãn dùng ánh mắt nhìn tra nam để nhìn Vạn Vạn Tuế.