Chương 8: Tôi sẽ nghỉ ngơi một thời gian



Đợi sau khi giải thích vị trí của công tắc che kính trên nóc nhà để tránh ánh sáng lọt vào, Cố Vận mới rời đi, "Con nên nghỉ ngơi đi. Cơm tối mẹ sẽ bảo dì lên gọi con ăn.”

"Vâng."

Sau khi đóng cửa lại, Bạch Hiện mở vali, lấy ra chiếu quần ngắn thay rồi ngả lưng trên chiếc giường rộng hai mét, lấy ra bức ảnh bọc trong vải bông.

Từng lớp một được bóc ra, sau đó cô đi vòng quanh phòng, rồi đem chiếc đèn ngủ ở bàn cạnh giường ngủ ra đặt ra chỗ khác, tiếp đó mới đặt di ảnh thay thế vào.

“Ông nội, trước khi còn sống ông không muốn, sau khi ông qua đời còn không phải vẫn cùng cháu sống trong căn phòng lớn.”

Bạch Hiện nhẹ nhàng phủi đi sợi vải bông dính trên khung ảnh, khóe môi hơi cong.

Ông lão trong ảnh nhìn cô mỉm cười, giữa hai lông mày lộ ra sự dịu dàng.

Hai phút sau, Bạch Hiện cầm quần áo sạch, ngâm nga một bài hát rồi đi vào phòng tắm.

Mở vòi và chẳng bao lâu nước nóng chảy ra. Tiếp đó, cô chải mái tóc rối của mình, sau đó cô gội đầu hai lần bằng dầu gội mới ngừng lại.

Sau đó đến cổ, xương quai xanh, bụng dưới, chân và mắt cá chân.

Khoảng một giờ sau, cuối cùng cô cũng quấn khăn tắm bước ra ngoài.

Bởi vì nhiệt khí nóng bức, đôi má vốn trắng nõn của Bạch Hiện lúc này đã đỏ bừng, giống như những cánh hoa hồng vô tình dính nước, khiến người ta muốn liếʍ sạch từng tấc.

Lấy laptop ra đặt lên bàn, Bạch Hiện mở phần mềm xã hội nước ngoài, sau đó chọn một người liên hệ và gửi yêu cầu video.

Chỉ trong một giây, video đã được kết nối.

Đối diện với hình ảnh người đẹp quấn khăn tắm là người đàn ông cao ráo, đẹp trai với đôi mắt màu xanh, mũi cao đang dí sát mặt mình vào màn hình giống như muốn hôn cô: “Trời ơi, tôi đã đợi nửa tháng rồi. Cuối cùng cô cũng xuất hiện."

"Đừng nói nhảm nữa, tôi sẽ gửi đồ cho cậu ngay bây giờ." Bạch Hiện mở máy thư mục, xác định không có vấn đề gì mới bấm gửi.

Người đàn ông này muốn chính là đồ vật này.

Nghe những lời này của cô, người đàn ông nín thở một lúc. Phải đến khi chắc chắn rằng mọi chuyện đã ổn, tinh thần người đàn ông mới dần thoải mái hơn.

Tuy nhiên, tâm trạng vui vẻ của hắn còn chưa kéo dài được một phút, một giây sau, toàn thân bị dội một chậu nước lạnh.

“Tôi sẽ nghỉ ngơi một thời gian, chưa xác định được ngày nào sẽ quay trở lại làm việc.” Bạch Hiện xoay người trở lại phòng tắm, lấy khăn lau đi mái tóc ẩm ướt đang nhỏ từng giọt nước xuống sàn.

"Nghỉ ngơi?" Người đàn ông choáng váng, trong giây lát chưa thể lấy lại được bình tĩnh.

Nhìn thấy dáng vẻ ủ rũ của hắn, Bạch Hiện tức giận nói: "Tôi không phải người máy, đương nhiên phải nghỉ ngơi.”

"Cô đang đi du lịch à?" Người đàn ông nhướng mày khi nhìn thấy căn phòng lộng lẫy ở trong video.

“Không phải.” Sau khi phủ nhận, Bạch Hiện cũng không có giải thích thêm.

"Ok." Người đàn ông gật đầu hiểu rõ, sau đó dường như nhớ ra điều gì đó, nói tiếp: "Phải rồi. Lợi nhuận quý trước đã được kết toán. Lợi nhuận đó cô muốn tôi chuyển tới ngân hàng nào? Bên này, hay là ở Hoa Hạ?”

"Hoa Hạ." Bạch Hiện suy nghĩ một chút rồi nói.

"À đúng rồi. Bên cạnh anh có phải có gián điệp thương mại không? Danh tính của tôi ở bên này đã bị bại lộ.”

"Cái gì?!" Người đàn ông giật mình, sau đó khuôn mặt trở nên lo lắng, mở miệng hỏi: "Cô có đáp ứng ai không?”

Đây là một cái cây biết rụng tiền, không thể để bất cứ sai lầm nào được xuất hiện!

“Không có.” Bạch Hiện lắc đầu, thấy người đàn ông này vẫn không tin, cô bĩu môi nói: “Làm việc cho người khác sao thoải mái bằng được bản thân tự làm chủ, anh nói có đúng không? "

Cũng đúng.

Người đàn ông rất đồng ý với lời Bạch Hiện nói.

Sau một tháng làm việc và nghỉ ngơi bị không đúng giờ, mỗi ngày chỉ ngủ chưa đầy năm tiếng, Bạch Hiện không chịu nổi nữa nên không rảnh cùng đối phương tiếp tục nói chuyện, liền kết thúc cuộc gọi.

Sau khi sấy tóc và thoa một ít sữa bảo dưỡng thân thể, cô ngả lưng xuống giường, chưa tới năm phút đã chìm trong giấc mộng đẹp.