Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Kiếp Y Sinh

Chương 59: Đối tượng thí nghiệm

« Chương TrướcChương Tiếp »


"Mời vào" linh thức Văn Đào trực tiếp phóng thích, tra một chút phát hiện chỉ có La Vân ở ngoài cửa.

La Vân xem ra chỉ có bốn lăm, bốn sáu tuổi cẩn thận đi đến, La Chấn Phong ngồi ở một bên liền lấy làm kỳ lạ, phụ thân trở nên như vậy từ khi nào. Nếu là trước đây, khẳng định chuyện đầu tiên khi tiến vào chính là răn dạy mình, phụ thân đúng là người trước mặt dạy con, sau lưng thì… bị vợ dạy (DG: Ôi khổ thay một kiếp người…hehe)

"Chấn Phong, ngươi đi ra bên ngoài trước chờ ta, ta có một số việc phải cùng văn. . . Y Sinh luận đàm" La Vân nói, cẩn thận nhìn thoáng qua Văn Đào, chỉ sợ hắn mất hứng.

"Phụ thân. . . Ta..."

La Chấn Phong còn muốn nói điều gì đó, bất quá ánh mắt La Vân liếc qua, La Chấn Phong hướng về phía Văn Đào đang tỏ vẻ:” ta cũng bó tay”, đành lủi thủi đi ra. Bất quá nghi hoặc trong lòng lại là tăng thêm, cảm giác phụ thân hôm nay rất bất bình thường, người muốn cùng văn Y Sinh nói chuyện gì đây?

Đuổi La Chấn Phong ra ngoài xong, La Vân lập tức phất tay bố trí vài cái trận pháp cấm chế, mặc dù Thục Sơn Kiếm Phái lấy công kích phi kiếm làm nên danh tiếng, bất quá loại này Tiểu Trận pháp lại cũng không phải là không biết gì.

Theo sau La Vân cung kính quỳ xuống: "La Vân bái kiến Văn tiên sinh , vừa rồi bởi sợ tiểu nhi nhìn thấy, cho nên không có lập tức khấu bái, thỉnh Văn tiên sinh thứ tội. "

Từ sau khi Văn Đào trợ giúp Cổ Hàn Độ Kiếp, địa vị Văn Đào tại Thục Sơn Kiếm Phái tiếp tục tăng lên, mặc dù La Vân vọt bọn họ cũng không biết vì sao, bất quá Thục Sơn Kiếm Phái hạ mệnh lệnh, về sau gặp Văn Đào đều phải hành lễ đệ tử. Điều kiện tiên quyết là, nếu như không phải có mệnh lệnh cao nhất từ Thục Sơn Kiếm Phái hoặc Văn tiên sinh có phân phó gì thì tuyệt đối không cho phép quấy rầy Văn tiên sinh , nếu không ấn theo quy của của bổn phái mà xử trí.

"Đứng lên mà nói đi! " Văn Đào biết, cho dù là tại bên trong trần thế, Tu Chân giả cùng người thường cũng hoàn toàn không giống nhau. Bọn họ rất coi trọng lễ tiết, hiện giờ Văn Đào cũng không muốn cùng họ nói nhiều về sự việc này.

"Vâng" La Vân cẩn thận, đứng ở một bên.

Nhi tử tại dưới tình huống loạn như vậy, không mang lấy thủ hạ liền một thân một mình chạy ra ngoài, La Vân cũng đã tìm kiếm khắp nơi, không nghĩ tới lại được Văn tiên sinh cứu . Làm bản thân đều không thể không đến gặp Văn tiên sinh, nếu bên trên biết chuyện, không biết có hay không tính là phạm quy củ.

Lúc này Văn Đào trong đầu đang suy tư hiệu ứng hồ điệp vừa rồi, sau khi nói La Vân đứng dậy thì cũng im lặng, ước chừng có mấy phút trôi qua mới có phản ứng.

"Văn tiên sinh . . ." La Vân lo lắng chuyện của nhi tử cùng với mệnh lệnh của bề trên, nhịn không được nhỏ giọng nói: "Chấn Phong cũng không biết thân phận Văn tiên sinh, như có nói chuyện gì không phải, mong Văn tiên sinh bỏ qua cho, trở về ta nhất định quản giáo thật nghiêm. "

Đang mãi suy nghĩ nên khi nghe La Vân lên tiếng Văn Đào mới sực tỉnh, ảm đạm cười.

Ban đầu là do Cổ Hàn sư phó để bảo hộ Văn Đào, đã định ra các quy định,làm cho Văn Đào cùng Thục Sơn Kiếm Phái có vô vàn liên hệ, lại bảo trì khoảng cách nhất định tạo sự thần bí. Tránh cho bí mật của Văn Đào bị người khác phát hiện, đưa tới nhiều tai hại. La Vân cố ý nói như vậy, chính là muốn thay nhi tử giải quyết sự tình, sợ có điểm sai trái.

Văn Đào trực tiếp nói : "Ta cùng hắn là trùng hợp, vừa hay nhận được tin tức từ thông tấn linh thạch mới xuất thủ cứu giúp, cùng ngươi không quan hệ. "

La Vân vọt vừa nghe rất là cảm kích: "Tạ ơn Văn tiên sinh đã cứu tiểu nhi Chấn Phong"

"Ừ...! " Văn Đào hỏi: "Vừa rồi ta nghe nhi tử ngươi nói, hiện tại Hạc Sơn Phái cùng hải ngoại Tán Tu đang chiến đấu dữ dội, làm cho hải ngoại Tán Tu thường xuyên tính kế công kích người các đại môn phái, hắn cũng là bởi vậy mà bị thương? "

La Vân là người thông minh, vừa nghe Văn Đào nhắc tới chuyện này, hắn lập tức đem toàn bộ sự kiên kể lại cho Văn Đào nghe. Hắn nói tiếp tự nhiên không giống La Chấn Phong nói Đông một khối Tây một khối, bất quá cũng cơ bản không sai biệt lắm.

Chỉ là khi Văn Đào hỏi về chuyện các môn phái lớn đều mặc kê không quản sự tình, La Vân cẩn thận giải thích.

Nguyên lai hải ngoại Tán Tu cùng Thục Sơn môn phái từ trước giờ đều là không hợp gì nhau, mà Thục Sơn thế lớn, hải ngoại Tán Tu thế yếu vẫn đang chịu ở hạ phong. Bình thường đánh lớn đánh nhỏ cũng là thường có, lần này đánh nhau cũng không phải là hiếm thấy.

Tương đối mà nói, quy mô cũng không phải quá lớn, La Chấn Phong nói quy mô cực lớn đều là do hắn tự nghĩ ra, đối với khắp cả Tu Chân Giới cho đến Thục Sơn, thậm chí đối với hải ngoại tán tu mà nói, cũng chỉ là cục diện chiến đấu nhỏ mà thôi. Dù sao các đại môn phái cũng chưa ra tay, về phần Hạc Sơn Phái, bọn họ mặc dù âm hiểm đê tiện lại cũng chưa từng lưu lại nhược điểm, hơn nữa bọn họ gϊếŧ người cướp bóc sau lưng còn có Nga Mi đệ tử chống đỡ.

Bởi vì Hạc Sơn Phái chưởng môn cùng Nga Mi nhất trưởng lão chi nữ bây giờ là song tu đạo lữ, về phần gϊếŧ người hải ngoại Tán Tu, cũng chỉ là mấy người ... không phải là diệt cả môn phái

La Vân nói sự tình mạch lạc, rõ ràng, về phần La Chấn Phong nói cái gọi là mấy đại môn phái điều hòa, cũng chỉ là vài người phụ trách thế tục giới ra mặt giải quyết, còn chưa phải là đại chuyện của mấy môn phái.

Theo như lời La Vân, nếu La Chấn Phong không phải một mình chạy đến giúp vui, mà hắn mang theo bảo hộ người của hắn, mang theo Thục Sơn Kiếm Phái dấu hiệu, cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.

Thế tục giới bình thường không có chuyện gì, một cao thủ đã ngoài Nguyên Anh kỳ sẽ không ở lại lâu dài, bởi vì Nguyên Anh kỳ về sau tại trần thế sẽ không hề tiến bộ, căn bản là không có biện pháp tiếp tục tăng lực lượng. Trừ phi có sự tình cần làm, hoặc là đuổi gϊếŧ địch nhân thì mới có thể đến thế tục giới.

Một người chỉ cần trở thành Tu Chân giả Nguyên Anh kỳ, đều đã an bài chuyện tình thế tục giới thỏa đáng, đi vào Thục Sơn. Nếu như là người không môn không phái, liền phải cẩn thận, có một ít người đi ra biển tìm kiếm địa phương linh khí mà tiềm tu, dần dần hình thành hải ngoại Tán Tu.

Kỳ thật vừa rồi La Chấn Phong nói chuyện của Hạc Sơn Phái cùng hải ngoại Tán Tu thì Văn Đào cũng có chút động tâm, có suy nghĩ nhất thời muốn tham dự vào. Bất quá sau khi cùng La Vân tán gẫu một hồi, vừa cẩn thận nghĩ lại liền lập tức tỉnh táo.

Bây giờ còn chưa phải thời điểm mình tham dự vào sự tình Tu Chân Giới, ẩn nhẫn chính là việc hiện tại mình cần phải làm.

Huống chi, dùng vừa rồi theo lời La Vân, La Chấn Phong là chưa hiểu rõ hết mọi chuyện, hơn nữa cũng chưa trải qua lần nào đại chiến, mới cảm giác chuyện hiện tại thực nghiêm trọng. Trên thực tế, chuyện này tại Thục Sơn đều chỉ là tam lưu sự kiện, cũng chỉ là một phen tranh đấu của một nhị lưu môn phái phụ thuộc vào Nga Mi. Ngay cả La Vân đều cũng không thèm quản bọn họ là vì cái gì mà đánh nhau, coi như là ngồi xem tiểu hài tử đánh giặc vậy.

La Vân nghĩ Văn Đào là bởi vì muốn biết chân tướng thương thế của La Chấn Phong nên mới hỏi những chuyện như vậy, La Vân coi như là lần đầu tiên nhìn thấy Văn Đào. Hắn mặc dù đã sớm gặp qua Văn Đào, cũng đã an bài qua rất nhiều chuyện, nhưng vẫn chưa lần nào mặt đối mặt gặp qua Văn Đào.

Vị này Văn tiên sinh cũng không phải Tu Chân giả, vì cái gì mà bên trên đối với hắn coi trọng như vậy. Do Y thuật có thể cứu trị thương thế Tu Chân giả chăng? Như vậy cũng có thể là thần kỳ, chỉ cần một câu nói liền có thể có rất nhiều tiền tài, nhưng bây giờ tại đây lại mở cái phòng khám nhỏ bé này??Sự tình trên người Văn Đào làm cho La Vân có rất nhiều thắc mắc.Chỉ là hắn cùng La Chấn Phong không giống giau, không thể mở miệng hỏi, chỉ có thể ẩn dấu ở trong lòng.

"Chuyện lần này ngươi có thể đối với bên trên nói thẳng, ta cứu La Chấn Phong thuận tiện gọi ngươi lại đây hỏi qua chuyện này, hiện tại không có gì, ngươi có thể trở về đi. " Văn Đào biết La Vân trong lòng còn lo lắng, cũng biết hắn trở về là muốn hướng phía trên báo cáo, nói một câu giải quyết tất cả các vấn đề của hắn.

"Tạ ơn Văn tiên sinh " La Vân khom người bái biệt, lui về phía sau muốn đi ra ngoài.

Văn Đào đột nhiên nhớ tới, bản thân lúc trước sử dụng Ngưng Thần Châm đối với La Chấn Phong hiệu quả phi thường tốt, La Chấn Phong là người Thục Sơn Kiếm Phái, lại là nhi tử La Vân. Cùng với nhu cầu của bản thân không phải là đang thiếu một Tu Chân giả làm đối tượng thí nghiệm sao “Được, nên làm như thế…”

"La Vân..."

La Vân vừa nghe, vội vàng dừng lại, cung kính nói: "Văn tiên sinh còn có gì phân phó? "

"La Chấn Phong hiện tại làm những gì? "

Nhắc đến nhi tử, La Vân có chút bất đắc dĩ nói: "Chấn Phong, đứa nhỏ này cũng có chút thông minh, tu chân tiến độ so với ta năm đó cũng mau hơn rất nhiều, chỉ là hắn ham chơi quá độ, không thể tĩnh tâm tu luyện được. Bây giờ hiện đang còn ở cùng với người bình thường xen lẫn một chỗ, thường xuyên. . . đem lại cho ta không ít phiền toái, lần này trở về ta tính toán bắt hắn đóng cửa hai mươi năm hảo hảo tu luyện, có giáo huấn lần này, hén có thể nghe lời hơn một chút "

Văn Đào nói : "Chỗ này của ta gần đây cũng tương đối bận rộn, không bằng để hắn ở chỗ này của ta giúp một đoạn thời gia, thuận tiện ta có một vài nghiên cứu, muốn cùng hắn thảo luận. Trước tiên ta hỏi ngươi ý kiến ngươi, sau đó lại trưng cầu một chút ý kiến của hắn. "

... La Vân ngây ra một lúc, sau đó lập tức vui vẻ nói: "Tiểu nhi có thể có cơ hội bên cạnh Văn tiên sinh lắng nghe lời dạy dỗ chính là phúc phận của hắn. Hắn chỉ cần có thể không cho hắn bế quan tu luyện thì nhất định sẽ đồng ý."
« Chương TrướcChương Tiếp »