Quần áo vẫn là của ngày hôm qua, khuôn mặt vẫn là người ngày hôm qua, nhưng Lý Hồng Hạo có thể cảm giác rõ ràng, vị khách quý số 99 hôm nay so sánh với lúc tiến vào ngày hôm qua tinh thần có vẻ biến đổi. Nhất là ánh mắt của hắn, Hồng Hạo nhìn thoáng qua cảm giác như gặp phải một loại người nguy hiểm, vội vàng không dám nhìn trực tiếp.
Ánh mắt của hắn không phải bình thản thuần phác như lúc trước, mà là một loại ánh mắt rất lợi hại, phảng phất có thể nhìn thấu hết thảy, để cho Lý Hồng Hạo phải hạ tầm mắt.
Một loại áp lực vô hình, khiến cho Hồng Hạo đột nhiên có ý nghĩ lui về phía sau, cảm giác như vậy... Hồng Hạo ở Hoàng Đình đã lâu, cũng chỉ cảm thụ quá mấy lần. Nhớ tới mấy lần kia, Hồng Hạo tâm lại càng run lên, mấy lần đó những người nọ đều là đứng đầu một phương, ngay cả lão bản của mình cũng không dám đắc tội họ, chẳng lẽ hắn ...
Đột phá, rốt cục đột phá bình chướng đầu tiên của Tiên Thiên cấp một, đạt đến võ giả Tiên Thiên cấp một trung kỳ. Văn Đào sớm đã cảm giác được, mình đạt tới giai đoạn đột phá. Nhưng nửa bước sau không tiến được, tuyệt đối không bình thường, hắn rèn luyện điên cuồng cũng cực kỳ khó khăn nâng cao nửa bước này.
Nên hắn từng nghi vấn, giống như tìm không được bờ bên kia, không có mục tiêu, chả lẽ sẽ thất bại.
Nếu như hắn cứ nghĩ vậy, buông thả mọi thứ, cả đời hắn chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới đầu tiên của Tiên Thiên cấp một, nhưng Văn Đào cho tới bây giờ đều không buông thả. Hắn đổi chỗ ở, hoàn thành một ít chuyện mình thích khác trừ việc thể tu, tỷ như y thuật, mở phòng khám, đến thành phố lớn đi dạo.
Giống như con người cần thay đổi không khí, chỉ là tâm của hắn luôn cố định, nghị lực kiên cường, sau lúc nghỉ ngơi ngắn ngủi, buông lỏng đổi với cuộc sống, hắn lại tiếp tục rèn luyện.
Không nghĩ tới lần này chỉ cần chút ít thời gian, lần đầu tiên rèn luyện trở lại sau khi giải tỏa, thế nhưng bỗng nhiên đột phá.
Lúc này cả người Văn Đào lực lượng dư thừa, tâm tình sáng sủa, bước lên thêm một bậc thang, hơn nữa còn là một bậc thang mấu chốt, làm sao không vui vẻ chứ.
Sự đột phá lần này khiến cho hắn hiểu được một đạo lý, mình đạt tới cảnh giới võ giả Tiên Thiên cấp một, hai năm qua vẫn dừng lại không tăng, thời gian tu luyện so sánh với trước kia càng thêm khắc khổ, càng thêm dài, là nửa bước khó khăn tiến qua. Ngược lại trải qua đoạn thời gian hành trình tìm hiểu thành thị, tu chỉnh tư tưởng, buông lỏng đầu óc, lực lượng rốt cục có sự đột phá.
Ngoài chuyện lượng tích lũy biến đổi thành chất, trọng yếu hơn là để cho Văn Đào nhớ lại một câu nói của Cổ Hàn sư phụ: “tâm tình.”
Bất luận trong khi tu luyện nội gia tâm pháp hay tu chân tâm pháp, nếu như quá lo tăng trưởng sức mạnh, lực lượng tiến cảnh vượt qua tâm tình quá nhiều, sẽ sinh ra tâm ma, dẫn đến tẩu hỏa nhập ma. Tâm tình đề cao cùng lực lượng tăng lên phải có tỷ lệ nhất định, cho nên nếu chỉ chuyên tâm tăng trưởng lực lượng, sẽ tự lâm vào sai lầm.
Nguyên nhân luôn như thế, đa số người tu luyện cũng cần có ngộ tính, cái gọi là ngộ tính không phải chú ý khắc khổ tu luyện, mà là đối với tâm tình đề cao năng lực lý giải.
Trước kia Văn Đào vẫn cho rằng mình đi con đường thể tu không cần những thứ đó, chỉ cần không ngừng tăng cường sức mạnh, khai phá tiềm năng vô hạn của thân thể mình, nhưng trải qua hôm nay hắn mới phát hiện, hoàn toàn không phải như thế.
Lúc tiến vào hậu thiên cảnh giới, dựa theo ngoại công tu luyện thể tu, quả thật không nhắc đến tâm cảnh. Nhưng lên đến Tiên Thiên cảnh giới lại khác biệt, đơn thuần tu luyện lực lượng, rõ ràng là không tiến triển, cần tâm cảnh cùng lực lượng đồng thời tăng lên.
Chẳng qua Văn Đào còn không hoàn toàn hiểu hết giới Tu Chân, tâm cảnh tu luyện phải là không ngừng hiểu được nguồn gốc thiên địa vũ trụ, mà hắn hiện tại?
Lần này do hắn tùy tâm sở dục, mới có thể đột phá, nhưng lần sau khi lực lượng lên tới trình độ nhất định, làm thế nào mới có thể tiến hành đột phá nữa đây? Văn Đào đang đi trên con đường mà người khác cho tới bây giờ chưa bước qua, tất cả đều phải dựa vào chính mình, nhất là tu luyện tâm cảnh.
Loại chuyện này hắn dĩ nhiên không thể nào liền nghĩ ra được, sau khi chấm dứt, bởi vì lực lượng mới đột phá, tu luyện cường độ cao cùng thống khổ đều triệt tiêu rất nhiều.
Nhìn thời gian, thế nhưng đã buổi sáng rồi, hoàn hảo, vẫn kịp chạy về phòng khám bệnh.
Từ lúc bên trong đi ra Văn Đào vẫn nghĩ đến chuyện tu luyện tâm cảnh, cho nên chưa thu liễm toàn bộ hơi thở của mình, nhất là mới thăng tới Tiên Thiên cấp một võ giả trung kỳ, phong mang càng hơn trước. Nên mới khiến Lý Hồng Hạo ngay cả nhìn thẳng một cái liền run rẩy. Vừa nhìn vẻ mặt Hồng Hạo, Văn Đào lập tức tỉnh ngộ lại. Vội vàng thu liễm khí thế, nếu cứ thế đi ra ngoài không thu hút người chú ý mới kỳ quái.
Tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt, Hồng Hạo tuy bị khí thế của Văn Đào chấn nhϊếp, nhưng thâm tâm vẫn muốn liếc nhìn, lại phát hiện Văn Đào vẫn chỉ giống như bình thường. Chẳng lẽ mình nhìn lầm rồi? ?
Nhìn ánh mắt Hồng Hạo, trong lòng Văn Đào nhàn nhạt cười cười, nhưng ngoài mặt thờ ơ nói: "Hồng quản lý, chuẩn bị cho tôi một bữa ăn sáng, đơn giản một chút là được."
"Được, ta liền đi phân phó bọn họ chuẩn bị, mời ngài sang bên này." Hồng Hạo dẫn Văn Đào đi tới phòng ăn. Làm quản lý câu lạc bộ tập thể hình Hoàng Đình, hắn không cần hỏi khách nhân thích ăn cái gì, nếu như khách nhân nói cụ thể sẽ đi an bài, nói đơn giản sẽ đơn giản, nếu như khách nhân không thích, bọn họ tùy thời có thể bày biện mười mấy loại thậm chí trên trăm loại, luôn có phương án ứng biến.
Phòng ăn phân ra ba bộ phận, có kiểu Trung Quốc, kiểu Mỹ cách thức tiêu chuẩn, kiểu Trung Quốc trang trọng trang nhã, kiểu Mỹ hiện đại xa hoa, cách thức tiêu chuẩn lãng mạn ấm áp.
Văn Đào đi tới phòng ăn kiểu Trung Quốc, nơi này là tầng mười lăm, ghế ngồi ở cạnh bên cửa sổ, từ bên trên có thể thấy đường phố phía dưới đã bắt đầu đông đúc. Văn Đào nhẩm tính thời gian, khoảng cách từ đây tới phòng khám bệnh cũng không xa, chẳng qua nếu như kẹt xe thì phiền toái, bất quá ngẫm lại mình có thể cố định giờ giấc, coi như không thành vấn đề.
Văn Đào đối với tất cả tuyến đường giao thông thuộc nằm lòng. Quản lý Hồng Hạo đứng bên cạnh hắn nếu như biết lúc này vị khách VIP hiệu số 99 đang suy nghĩ cái gì, không biết sẽ có cảm tưởng như thế nào.
Nói đơn giản, cũng quả thật rất đơn giản, một chén cháo vi cá loãng, bốn món rau làm thức ăn , hai chiếc cao lương, hai chiếc bánh bao nhỏ tinh xảo.
"Trong nhà ăn chúng tôi có món ăn Quảng Đông, Sơn Đông, món cay Tứ Xuyên, Hoài Dương và tứ đại từ điển món ăn khác nhau cùng hơn mười vị đầu bếp, có thể tùy thời vì ngài phục vụ."
Văn Đào bình thường ăn cơm cũng không nhiều, bất quá sau khi tập luyện thể tu cường độ cao cần đại lượng lương thực bổ sung. Cũng may hắn không hoàn toàn dựa vào ăn nhiều cơm để bổ sung lực lượng, nếu không hiện tại lấy độ tiêu hao sức lực của hắn, căn bản bổ sung không kịp, chủ yếu là tụ linh quần áo tụ tập linh khí cùng với các loại linh dược đan dược bổ dưỡng. Dù vậy, những thứ này vẫn không đủ.
Văn Đào ăn cơm không nhanh không chậm, vừa ăn vừa nói: "Nhờ ngươi chuẩn bị chút, tới một phần súp, hai phần bánh bao hấp, thêm ba cái bánh quẩy cùng một chén sữa đậu nành là được, lượng vận động lớn như vậy, ăn hết những thứ này không thể đủ được. Ừm, cháo vi cá loãng không tệ, có thể thêm một chén, bất quá cơm rau dưa vẫn tốt hơn cho người mới vận động."
... Nếu là có người bình thường nói những điều này, Hoàng Đình sẽ nói không có, mỗi loại hội viên chỉ có thể hưởng thụ cố định một ít đồ vật. Tuy nhiên với hội viên cấp kim cương, nhất là vị tiên sinh khách VIP số hiệu 99 này nói liền không giống với bình thường, Hồng Hạo lập tức phân phó người đi làm.
"A..." Văn Đào mới vừa nói xong, bên cạnh cách đó không xa truyền đến khẽ tiếng cười thanh.
Văn Đào đặt bát cháo xuống, quay đầu lại nhìn thoáng qua, hai cô gái xinh đẹp thân cao tầm một thước bảy trở lên, ăn mặc nổi bật vóc người mỹ nữ cũng đang nhìn lại. Chỗ bọn họ ngồi cùng chỗ Văn Đào đều là khu vực khách quý, phân biệt có một khoảng cách, xem ra, hiển nhiên là nghe được Văn Đào vừa rồi gọi món, mới phát ra tiếng cười.
Hồng Hạo mới vừa phân phó, thấy Văn Đào nhìn sang bên kia, vô cùng thức thời nói :
"Hai cô gái kia là huấn luyện viên đứng đầu câu lạc bộ hình thể của chúng tôi, cũng là huấn luyện viên hình thể nổi danh nhất cả nước, tiết mục của bọn họ đã phát sóng suốt mấy năm, hiệu quả cũng không tệ, nếu như ngài có cái gì cần hỏi, tùy thời có thể mời các cô tới giải đáp cho ngài."
Hồng Hạ ovừa nhìn hình thể Văn Đào tự nghĩ, hắn tuyệt đối không phải là người luyện cơ bắp, cho dù tập thể hình, có lẽ đơn giản chỉ rèn luyện thân thể, nếu luyện tập thể hình cũng không sao.
Thể hình, Văn Đào rất ít đem thân thể của mình bộc lộ, nếu như hiện tại có thể tìm một cái thể hình tốt hơn đem đi so với hắn thì có lẽ chỉ có quỷ. Cho dù đem mấy người Tu Chân Giới tính cả vào đó, đều không thể đem đi so với hắn được.
Văn Đào đang ăn cơm, cũng không có suy nghĩ nhiều, tâm tình đột phá không tệ nên rất thành thực thuận miệng nói cho Hồng Hạo một câu: "Ta dạy các nàng còn không sai biệt lắm!"
"A... Phải.. Phải.." Hồng Hạo cười làm lành nói, trong lòng đang cấp tốc suy nghĩ, vị này không phải là nhìn đại tràng diện quen rồi, thì là có vấn đề. Bởi có rất ít người ở Hoàng Đình ăn uống đạm mạc như thế, thêm nữa không biết có bao nhiêu người tới Hoàng Đình chỉ vì muốn thân cận hai cô nàng kia.
Thanh âm Văn Đào tuy không lớn, nhưng cũng không nhỏ, nên trong hai cô gái liền có một người đứng dậy đi lại.
Hiển nhiên là mới vừa vận động xong, tóc dài đen nhánh xõa xuống, thanh trang nhàn nhạt, lông mày lá liễu, dáng người như ma quỷ thật khiến cánh đàn ông tâm động: "Ta muốn hỏi vị tiên sinh này, không biết có cái gì có thể dạy ta."
Hồng Hạo vừa nhìn, trong lòng lộp bộ vội trầm xuống, hỏng bét! ! !
Chú giải: (không biết có chính xác hay không >”