Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Kiếp Y Sinh

Chương 23: Nói điều kiện

« Chương TrướcChương Tiếp »


Lại nhìn xuống bên dưới, dĩ nhiên là một con hồ ly, tam vĩ thiên hồ (hồ ly ba đuôi). Không đúng, Văn Đào có thể thấy rõ ràng ở nơi này ngoại trừ ba cái đuôi màu vàng ra còn lại đều là máu tươi. Máu tươi chảy đầy đất, nếu không phải trời đang mưa to không ngừng tẩy rửa chỉ sợ nơi đây đã là một mảnh huyết thủy rồi.

Sáu miệng vết thương còn có ba cái đuôi… cửu vĩ thiên hồ. Cổ Hàn sư phụ từng nói qua ở sâu bên trong Thục Sơn có mấy yêu tộc hung hãn, trong đó có cửu vĩ thiên hồ nhất tộc, bọn là một trong số ít yêu tộc có sơ hội độ qua thiên kiếp.

Yêu tộc tiên thiên cũng không bằng người, nhưng ở bên trong Thục Sơn số lượng lại khổng lồ ngay cả so với tu chân giả cũng không sai biệt lắm. Cho nên cũng có thế lực rất lớn, chẳng qua tỉ lệ độ qua thiên kiếp so với loài người còn thấp hơn nhiều.

Không nghĩ nhiều như vậy, hắn nhớ Cổ Hàn sư phụ từng nói qua khi cửu vĩ thiên hồ tu luyện ra tam vĩ (ba cái đuôi) thực lực cũng ngang với kim đan kỳ cao thủ loài người, vượt qua tiểu thiên kiếp liền có tứ vĩ (bốn cái đuôi) có thể đạt tới nguyên anh kỳ cao thủ có thể chân chính biến hóa thành hình người.

Chỉ là chuyện vừa xảy ra thật giống như chín cái đuôi cị cắt mất sáu còn dư lại ba cái, hiện tại lại muốn độ tiểu thiên kiếp, kỳ quái.

Nhưng vào lúc này chỉ thấy tam vĩ thiên hồ từ từ đứng dậy, chỉ khác với cửu vĩ thiên hồ về độ cao, bản thể cũng có cái đuôi khổng lồ.

Đột nhiên tam không phải nói là cửu vĩ thiên hồ đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Văn Đào, thân thể đột nhiên động …

Không tốt, Văn Đào xoay người tung mình sang chỗ khác, động tác của hắn nhanh nhưng tốc độ của cửu vĩ thiên hồ còn nhanh hơn, thân thể đang ở trên không trung bỗng đổi hướng tiến về phía trước mặt cách Văn Đào một thước rơi xuống.

Biết là xem náo nhiệt là điều không tốt, đã rước lấy phiền phức, thân thể khổng lồ của cửu vĩ thiên hồ đứng thẳng uy thế kinh người.

Chỉ tiếc là Văn Đào đã quen nhìn tràng diện thế này, đối với một con cửu vĩ thiên hồ chỉ còn lại tam vĩ đang muốn độ tiểu thiên kiếp vẫn thản nhiên.

“Thật sự xin lỗi, chẳng qua tại hạ đi ngang qua thuận tiện xem một chút, quấy rầy” Văn Đào chắp tay cười cũng không sợ hãi chút nào.

Vốn trong mắt đang tỏa ra lửa giận, móng vuốt đã giơ lên tỏa ra sát sơ, nhưng khi thấy bộ dáng của Văn Đào cửu vĩ thiên hồ ngây ngẩn cả người. Người này chỉ là một người bình thường nhìn thấy mình cũng chẳng có vẻ gì là giật mình, còn có thể trấn định như thế.

“Ngươi nói là ngươi đi ngang qua, lời nói gạt người này ngươi tưởng ta sẽ tin sao, nói, ngươi là ai?” Một thanh âm kiều mị vô cùng làm xương cốt người nghe muốn mềm nhũn vang lên.

Văn Đào liền cảm thấy đầu óc mình trở nên mê muội, trong nháy mắt giống như rơi vào sợ ôn nhu vô hạn, cái thanh âm kia mang theo vẻ mị hoặc không thể chống cự, nhất thời các loại ảo tưởng xuất hiện. Văn Đào vừa muốn há mồm nói chuyện, đột nhiên trong lòng cảnh giác, không đúng… Đây là ảo tưởng, theo tinh thần của hắn cảnh giác thân thể cấp tốc vận chuyển khởi động tụ linh quần áo, một cỗ linh khí từ trên người Văn Đào phát tán ra.

“Phá …” Mộng ảo giống như bị đâm một nhát, trong nháy mắt Văn Đào tỉnh lại.

Cả người run lên, biết mình chút nữa thì bị mê hoặc, quả nhiên là chủng tộc trời sinh đã có thể mê hoặc lòng người, chỉ là một câu nói bình thường mà lại có uy lực lớn đến như vậy.

“A…” Thấy Văn Đào thế nhưng thoát được mị hoặc của mình cửu vĩ thiên hồ cũng rất là ngạc nhiên.

“Hừ” nụ cười trên miệng Văn Đào biến mất, hừ lạnh một tiếng nhìn cửu vĩ thiên hồ nói : “Không nói ngươi mới vừa rồi động sát cơ đối với ta, hiện tại lại dùng mị hoặc chi âm muốn mê hoặc ta, cửu vĩ thiên hồ, bất qua hiện tại ngươi chỉ là kim đan hậu kỳ, sẽ phải dẫn phát tiểu thiên kiếp, còn dám làm như thế, ta xem ngươi thật là không muốn sống nữa”

Cửu vĩ thiên hồ thất kinh, không nghĩ tới người bình thường này lại biết tên nàng còn có thể kháng cự được mị hoặc chi âm. Mặc dù hiện tại thực lực mình giảm xuống nghiêm trọng nhưng hắn cũng chỉ là người bình thường a !!!!

“Ta vô ý quấy rầy nhưng cũng là quấy rầy đến ngươi, mới vừa rồi chuyện động sát cơ và mị hoặc cho qua. Một mình ngươi hảo hảo độ kiếp, xem thương thế của ngươi nghiêm trọng như vậy tuy uy lực của tiểu thiên kiếp không quá lớn nhưng ngươi cũng chưa chắc vượt qua được, một mình ngươi tự giải quyết cho tốt đi” Văn Đào cũng không muốn cùng nàng dây dưa, xoay người muốn rời đi.

“Chậm đã … phanh …” Văn Đào vừa động cái đuôi của cửu vĩ thiên hồ đã nện ở phía trước Văn Đào làm trước mặt hắn xuất hiện một cái hố to.

Thân hình Văn Đào dừng lại dần dần bắt đầu tập trung tất cả các lực lượng chậm rãi xoay người lại một lần nữa đối mặt với cửu vĩ thiên hồ. Thật sự muốn chiến, Văn Đào chưa bao giờ sợ.

Cửu vĩ thiên hồ cẩn thận đề phòng nhìn Văn Đào : “Ngươi không phải là người bình thường, nói, là ai phái ngươi đến?”

Văn Đào ngạo nghễ nói : “Ta muốn tới liền tới muốn đi thì đi không cần người khác sai phái”

“Nếu hôm nay ngươi không nói thật ta liền đánh chết ngươi, ngươi đã biết nhiều như vậy thì nên biết ta gϊếŧ ngươi căn bản không cần phí sức” cửu vĩ thiên hồ bắt đầu uy hϊếp.

“Ha hả…” Văn Đào cũng không e ngại nở nụ cười nhẹ : “Đánh chết ta, hiện tại ta có thể ung dung đứng ở chỗ này ngươi cho là ta không có khả năng tự vệ sao, quan trọng nhất là …”

Văn Đào dùng một ngón tay chỉ lên bầu trời u ám, lôi điện mơ hồ thoáng xuất hiện, tiểu thiên kiếp sắp đánh xuống : “Thiên kiếp sẽ rất nhanh giáng xuống, lấy thương thế hiện tại của ngươi nói cửu tử nhất sinh quả thật còn hơi an ủi, đúng ra là thập tử vô sinh, gϊếŧ ta, ngươi thúc dục chân nguyên càng làm cho thiên kiếp đến nhanh hơn, làm cho mình chết nhanh hơn”

Những lời Văn Đào nói ra cửu vĩ thiên hồ cũng không thể bác bỏ.

“Sinh tử của ta không cần phải một tên nhân loại bình thường hèn mọn đánh giá, cho dù chết ta cũng có thể dễ dàng đánh chết ngươi”

Lời nói tàn nhẫn nhưng không kiên quyết, đối mặt với tử vong ai cũng chột dạ, trong lòng Văn Đào cười thầm. Ở khoảng cách gần như vậy nhất là đối với tiểu thiên kiếp, cảm giác của Văn Đào so với cửu vĩ thiên hồ lại càng thêm nhạy cảm, thiên kiếp đã nổi lên, trong lúc nói chuyện sẽ đánh xuống. Mặc dù cuối cùng bảo giáp hộ thân của mình sợ rằng cũng bị thiên hồ đánh nát, nhưng lúc cần thiết bảo vệ tính mạng cũng không cần thiết phải giữ lại.

Còn muốn chạy sợ rằng không có khả năng, còn nếu như lưu lại sẽ làm cho cửu vĩ thiên hồ chiếm đại tiện nghi, Văn Đào nghĩ làm sao để cho mình nhận được càng nhiều càng tốt. Hiện tại lực hấp dẫn của tiểu thiên kiếp đối với Văn Đào phi thường to lớn, bởi vì cảm giác này làm cho hắn căn bản không muốn đi.

Trước kia tiếp xúc đều là đại thiên kiếp lần này là lần đầu tiên gặp tiểu thiên kiếp, độ qua đại thiên kiếp một lát liền phi thăng, quy tắc của tiểu thiên kiếp lại bất đồng. Lúc này Văn Đào nhớ đến lời Cổ Hàn sư phụ đánh giá về cửu vĩ thiên hồ, bọn họ trời sinh có khả năng mị hoặc lòng người, đối với các loại bảo vật dược vật cũng có năng lực nhạy cảm cực kỳ.

“Đó là ngươi tự cho là đúng, nếu như ngươi dám đối với ta động thủ, ta có thể nói cho ngươi biết có thể ngươi sẽ chết so với chết dưới tiểu thiên kiếp còn thống khổ gấp vạn lần”

Tự nhiên là Văn Đào hù dọa, so sánh với nàng hắn còn hung hăng hơn nói xong ngay cả cơ hội phản bác cũng không cho nàng nói :

“Tiểu thiên kiếp sắp phủ xuống, không còn thời gian để nói nhảm, làm một bác sĩ ta sẽ giúp ngươi độ qua thiên kiếp, nhưng nói trước cho ngươi biết, không có cái gì là tiện nghi cho không”

“Ngươi có thể giúp ta độ thiên kiếp?” Một người đang trôi dưới dòng nước cho dù là bắt được một cây rơm cây rạ cũng không buông tha, huống chi cửu vĩ thiên hồ tu luyện gần hai nghìn năm, mặc dù trong lòng không tin người bình thường này có thể giúp mình vượt qua thiên kiếp, nhưng ánh mắt mong chờ đã bại lộ không thể nghi ngờ.

Thiên lôi đã sắp thành hình, Văn Đào quát lên : “Hiện tại ngươi chỉ có 30s thời gian, lấy ra chi phí khiến cho ta hài lòng ta sẽ giúp ngươi độ qua thiên kiếp, nếu không ngươi chuẩn bị mà đón tử vong đi”

Tuyệt xử phùng sanh (rơi vào đường cùng) lúc người ta tuyệt vọng nhất, bình thường là chuyện không tưởng nhưng lúc này tuyệt đối cũng sẽ nguyện tin tưởng.

Chẳng qua cửu vĩ thiên hồ cũng thật khó khăn nói : “Lúc trước vì độ qua thiên kiếp ta đem của cải tích góp ngàn năm tiêu hết sạch, sau đó lại gặp địch nhân đánh cho trọng thương ngay cả trữ vật giới chỉ cũng bị phá hủy”

Thật ra thì không cần nàng nói Văn Đào cũng nhìn ra hình dạng của nàng, đoán chừng muốn ngay lập tức có thứ tốt là không có khả năng. Chẳng qua nghe nàng nói sử dụng của cải tích cóp ngàn năm để độ thiên kiếp Văn Đào cũng có chút đau lòng, rất đáng tiếc, rất lãng phí a.

Chẳng qua là thời gian không đợi người, đầu óc Văn Đào vận chuyển nhanh chóng nói : “Mặc dù hiện tại ngươi không có gì cả bất quá ta cũng không giống các y sinh/bác sĩ có lòng dạ hiểm độc khác đem ngươi bỏ rơi, chẳng qua chi phí không thể không tính, còn phương pháp có thể linh hoạt một chút, tỷ như dùng thân mình ngươi …”

“Oanh …” cửu vĩ thiên hồ tức giận ba cái đuôi lớn đồng thời quét trên mặt đất phát ra tiếng oanh minh khổng lồ, cũng may Văn Đào đem đến cho nàng hi vọng nàng cũng không công kích ngay lập tức, tức giận nói : “Loài người, ta là cửu vĩ thiên hồ nhất tộc há có thể giống như các loại yêu tộc khác muốn cho ta làm linh thú của ngươi, cho dù chết cũng không thể”

Linh thú, tu chân giả thu một số yêu thú làm công cụ hoặc là cu li thông qua linh hồn thệ ước, hoàn toàn thu phục để mình sử dụng.

Cửu vĩ thiên hồ nhất tộc số lượng không tính là quá ít nhưng có thể đạt tới cảnh giới cửu vĩ thì cũng phải là huyết mạch thượng cổ thuần khiết, nếu là huyết mạch hoàng tộc cửu vĩ thiên hồ so sánh với long phượng cũng không kém phần trân quý, chẳng qua mục đích của Văn Đào cũng không phải như vậy. Hơn nữa cũng không còn thời gian nói quá nhiều.

“Ta có nói muốn thu ngươi làm linh thú sao” Thật ra thì Văn Đào cũng biết cho dù hiện tại chính nàng đồng ý mình cũng không có biện pháp thu, không có chân nguyên lực không biết sử dụng linh hồn thệ ước. Cho nên Văn Đào lại càng hào phóng nói :

“Mặc dù ngươi là cửu vĩ thiên hồ lợi hại nhưng trong mắt ta cũng không cần, nếu như hiện tai ngươi bị thương ta xem ngươi như bệnh nhân, ta là y sinh/bác sĩ không thể không quản, cho dù ngươi cầu xin làm linh thú cho ta ta cũng lười nhác. Trực tiếp một chút, ta giúp ngươi vượt qua tiểu thiên kiếp ngươi phục vụ cho ta trong vòng một trăm năm, một trăm năm sau ngươi khôi phục tự do, trong một trăm năm này chủ yếu là ngươi đi vào tu chân giới giúp ta hái một ít dược vật, những thứ này cũng là thứ mà cửu vĩ thiên hồ nhất tộc ngươi am hiểu nhất, dùng cái này làm chi phí cứu một mạng của ngươi”

Ta post phụ kím ít xu quánh bạc :83::83:.
« Chương TrướcChương Tiếp »