Chương 8: Tuyên Chiến

Ma Lang Bộ, bá chủ vùng Cửu Lê Thảo Nguyên. Vốn trước đây, chủ nhân của Cửu Lê Thảo Nguyên là Hùng Miêu Bộ, Hùng Miêu Bộ tộc chủ cùng với Độc Mãng Đại Thần là bằng hữu, nhưng về sau Ma Lang Bộ tộc chủ, Ma Lang Đại Thần quật khỏi, đem Hùng Miêu Đại Thần gϊếŧ chết, trở thành chúa tể duy nhất của vùng thảo nguyên màu mỡ kia.

Lúc trước, Độc Mãng Đại Thần từng đại chiến với Ma Lang Đại Thần để trả thù cho bạn thân, có điều ngoài sức tưởng tượng, Ma Lang Đại Thần tuy còn trẻ tuổi, thế nhưng thực lực siêu phàm, Độc Mãng Đại Thần không những không đánh bại được hắn, thậm chí kém chút bị phản sát.

Rốt cuộc đành phải rút lui về lại Độc Mãng Sơn Nguyên.

Ma Lang Đại Thần dã tâm không nhỏ, mấy chục năm gần đây bắt đầu bành trướng thế lực, liên tục gây hấn đánh chiếm những bộ tộc nhỏ lân cận, ai không phục liền trực tiếp gϊếŧ chết, phải nói hành động vô cùng tàn ác.

Độc Mãng Sơn Nguyên là một trong những mảnh đất màu mỡ nhất nằm gần Cửu Lê Thảo Nguyên, từ lâu Ma Lang Đại Thần đã thèm chảy nước miếng, gần như đã thôn tính toàn bộ những bộ tộc nhỏ, Ma Lang Đại Thần đã bắt đầu rục rịch muốn đại chiến với Độc Mãng Bộ.

Phía bên dưới là mấy vị Thượng Thần, tộc trưởng các bộ tộc nhỏ chịu sự che chở của Độc Mãng Bộ.

Bọn hắn vừa cách đây mấy ngày bị Ma Lang Bộ tấn công, Ma Lang Bộ thủ đoạn tàn nhẫn, gặp phải chống đối lập tức gϊếŧ không tha. Rất nhiều tộc nhân của những bộ tộc nhỏ này bị Ma Lang Bộ đồ sát, gϊếŧ chóc một cách tàn nhẫn.

Hiện tại những vị tộc trưởng các bộ tộc này chạy đến đây, hy vọng Độc Mãng Đại Thần giúp bọn họ trả thù, duy trì công đạo.

“Độc Mãng Đại Thần, xin hãy giúp chúng ta trả thù!” Các vị tộc trưởng quỳ bên dưới cầu xin.

“Hừ, Ma Lang thằng oắt con thật cho rằng Độc Mãng Bộ không có người?” Độc Mãng Đại Thần đứng dậy, thần khu cao lớn phát ra uy thế vô song. “Truyền lệnh của bổn tọa, các chiến sĩ trong tộc chuẩn bị đại chiến với Ma Lang Bộ, đem những con sói này một kẻ cũng không tha.”

“Đa tạ Đại Thần!” Nhìn thấy Độc Mãng Đại Thần rốt cuộc tỏ thái độ, những tộc trưởng các bộ tộc nhỏ kia mừng rỡ cảm tạ, thậm chí còn bị cảm động chảy nước mắt.

“Đại ca, chúng ta bây giờ đại chiến với Ma Lang Bộ, liệu có phải quá gấp hay không?”

Sau khi mấy tên tộc trưởng kia đi đến, Huyết Việt Thần mới nói.

“Hiện tại không đánh, chẳng lẽ đợi Ma Lang thằng oắt kia đến tận đây nhục mạ?” Độc Mãng Đại Thần hừ lạnh một tiếng. “Mặc dù so với chúng ta, Ma Lang Bộ chiến lực nhỉnh hơn một chút, nhưng tin rằng Ma Lang Bộ sẽ không dám toàn lực đại chiến với chúng ta, lần này chỉ để thị uy, dù sao nếu dốc toàn sức đại chiến, cái giá phải trả sẽ cực kỳ đắt. Đến lúc đó, dù Ma Lang Bộ hay Độc Mãng Bộ giành chiến thắng vì vẫn sẽ trở thành con mồi cho những Thần Tộc xung quanh.”

“Ngươi đi chuẩn bị, ba ngày nữa tập hợp toàn bộ chiến sĩ trong tộc.” Độc Mãng Đại Thần ra lệnh.

Huyết Việt Thần tuân lệnh, trong lúc Độc Mãng Đại Thần không chú ý, Huyết Việt Thần khóe miệng cong lên một vệt âm trầm.

*********

Cửu Lê Thảo Nguyên, Ma Lang Bộ.

Ma Lang Đại Thần dáng dấp so với Độc Mãng Đại Thần nhỏ bé hơn một chút, chỉ cao khoảng bảy mét, nửa thân trên là người, nửa thân dưới là sói, trên ngực có một vết sẹo dài và lớn, đây chính là kết quả của trận chiến trăm năm trước với chủ nhân tiền nhiệm Cửu Lê Thảo Nguyên – Hùng Miêu Đại Thần.

“Lão đại, có tin tức truyền về, Độc Mãng Bộ đang tập hợp chiến sĩ trong tộc, chuẩn bị đại chiến với Ma Lang Bộ chúng ta.”

Ma Lang Bộ một vị Thượng Thần ở bên ngoài tiến vào. Kẻ này dáng dấp đường nét trên mặt có vài phần giống với Ma Lang Đại Thần, hắn gọi là Bộ Viên Triều, là tiểu đệ Ma Lang Đại Thần. Giống như Ma Lang Đại Thần, Bộ Viên Triều có thiên tư Đại Thần, am hiểu hai loại thần lực, khoảng cách ngưng tụ thần cách chỉ còn kém một chút.

“Lão nhị, gã Huyết Việt kia, chúng ta tin hắn được sao?” Ma Lang Bộ Thượng Thần mở miệng, thực lực so với Bộ Viên Triều không chênh lệch, một trong số những thủ hạ cực kỳ được Ma Lang Đại Thần tín nhiệm – Tam Nhãn Lang.

“Huyết Việt dã tâm rất lớn, từ lâu đã thèm khát trở thành Độc Mãng Bộ tộc chủ. Có điều, một ngày Độc Mãng Đại Thần còn đó, hắn mơ tưởng này còn lâu mới thực hiện được.” Bộ Viên Triều nhếch miệng cười. “Đương nhiên, quyết định cuối cùng vẫn là lão đại.”

Mọi ánh mắt nhìn về phía Ma Lang Đại Thần.

“Truyền lệnh của bổn tọa, toàn bộ chiến sĩ trong tộc tập hợp. Lần này quyết đem Độc Mãng Sơn Nguyên trở thành lãnh địa của chúng ta.”

*********

Độc Mãng Bộ, ba ngày kể từ lúc Độc Mãng Đại Thần truyền lệnh quyết chiến với Ma Lang Bộ.

Ngoại trừ người quá cao tuổi và trẻ con ra, toàn bộ các chiến sĩ đã được thừa nhận, Thần Vị và Thượng Thần đều có mặt đầy đủ, một người cũng không thiếu.

Đứng ở vị trí cao nhất, không ai khác chính là Độc Mãng Đại Thần. Hôm nay Độc Mãng Đại Thần trông vô cùng có khí thế. Phía bên phải Độc Mãng Đại Thần là mười bảy vị Thượng Thần do Huyết Việt Thần dẫn đầu. Còn bên trái là sáu mươi tám cường giả Thần Vị, Thiên và Huyết Khôi đều đứng trong hàng ngũ này.

Vẫn còn một nhóm Thượng Thần cùng Thần Vị khác đứng ở phía bên dưới một chút, những người này là tiểu tộc phụ thuộc Ma Lang Bộ, thế nên thân phận kém hơn một chút.

Độc Mãng Đại Thần đôi mắt quét nhìn các chiến sĩ đang bừng bừng khí thế bên dưới.

“Các chiến sĩ của bổn tọa, các ngươi đều đã biết Ma Lang Bộ - kẻ thống trị Cửu Lê Thảo Nguyên gần đây liên tục khıêυ khí©h Độc Mãng Bộ chúng ta. Đây chính là không đặt Độc Mãng Bộ chúng ta vào mắt!”

“Ma Lang Bộ đáng chết!”

“Ma Lang Bộ khinh người quá đáng, ta muốn chặt đầu chúng, ăn tươi nuốt sống bọn chúng.”

“…”

Độc Mãng Bộ chiến sĩ giơ vũ khí lên gào thét, sát khí lăng lệ vô cùng.

“Phải, Ma Lang Bộ đáng chết. Các chiến sĩ, hãy để chúng biết, Độc Mãng Bộ chiến sĩ hùng mạnh như thế nào.”

“Cùng bổn tọa chiến đấu với bọn chúng, đem những con Ma Lang này gϊếŧ sạch, một đứa cũng không chừa. Lương thực, phụ nữ, và Nguyên Tinh Thạch, những chiến lợi phẩm này đang chờ đợi các ngươi giành lấy!”

“Chiến! Chiến! Chiến!”

“Gϊếŧ! Gϊếŧ! Gϊếŧ!”

Tiếng hò hét khuấy động cả trời xanh, kẻ này kẻ nấy nhìn rất cuồng dã, hệt như hận không thể cùng với Ma Lang Bộ quyết chiến một trận ngay lập tức.

“Dâng rượu!”

Huyết Việt Thần miệng nói.

Những bát rượu lớn được mang ra, nhìn màu sắc đỏ thẫm như màu máu vậy. Rượu này gọi là Huyết Sát Tửu, dùng máu của cường giả Thần Vị, Thượng Thần đã bị Độc Mãng Đại Thần gϊếŧ chết ủ thành.

Một bát Huyết Sát Tửu cực kỳ có giá trị, chỉ khi Độc Mãng Bộ chuẩn bị tổ chức một trận đại chiến thật lớn mới mang nó ra sử dụng.

“Các chiến sĩ của bổn tọa, hãy cho tất cả chống mắt nhìn thấy Độc Mãng Bộ chiến sĩ bất khả chiến bại đi!”

“Hô…”

Ngửa đầu uống cạn Huyết Sát Tửu, sau đó đem bát rượu ném xuống đất, âm thanh “leng keng” sắc bén đinh tai nhức óc.

“Lên đường!”

Độc Mãng Đại Thần quát lớn ra lệnh. Mặc dù trận chiến này mục đích chỉ để thị uy, không để cho Ma Lang Bộ làm việc quá mức phô trương, nhưng tuyệt đối không được xem thường kẻ địch.

Độc Mãng Đại Thần, Huyết Việt Thần… những cường giả mạnh nhất Độc Mãng Bộ nhảy lên trên lưng Bạo Long Thú khổng lồ và chuẩn bị khởi hành.

Thiên cũng nhảy lên tọa kỵ của mình – một đầu Xích Huyết Chiến Mã cao hơn ba mét, hắn thần sắc ngưng trọng, bởi vì hắn biết, lần này đại chiến với Ma Lang Bộ hoàn toàn khác biệt với những cuộc chinh phạt trước đây của Độc Mãng Bộ.

Đúng lúc đó, từ phía sau vang đến âm thanh.

“Thiên, đợi ta!” Giọng nói êm tai quen thuộc, Thiên quay lại nhìn, chỉ thấy Độc Cơ cưỡi trên lưng Thiết Giáp Ngưu chạy đến, nàng trên người mặc chiến giáp, tay cầm một ngọn giáo, phản phất muốn tham gia trận chiến này.

Thiên nhíu mày lại. “Độc Cơ, ngươi tính làm gì vậy?”

“Đương nhiên là muốn cùng phụ thân và ngươi chiến đấu với Ma Lang Tộc. Nhìn xem, trông ta uy vũ chứ?” Độc Cơ cười cười.

“Bộ điên rồi à? Ngươi mà gặp Ma Lang Bộ Thần Vị cường giả, ngoại trừ đưa mặt ra cho họ đấm thì còn làm được gì khác? Mau trở về đi!” Thiên ngay thẳng mà nói.

Nói đấm là còn nhẹ, sợ là vừa mới lâm trận đã bị xiên cho mấy phát thủng người.