Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Kiếp

Chương 10: Ta Là Thiên!

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Bặc…”

Hoàng kim lôi điện chớp lóe, trong sát na Thiên thân ảnh hiện ra, tay cầm lấy cáng Huyết Mâu, không chút nào nhân từ khoan nhượng mà xoáy một cái, đem cổ họng của tên Ma Lang Bộ Thần Vị cường giả kia đánh nát.

“Rắc rắc…” tiếng xương cổ vỡ nát vang lên ghê rợn, Thiên vận kình lực, tức khắc khiến cho đối phương đầu người hai nơi.

“Ngươi là ai?”

Xung quanh Ma Lang Bộ Thần Vị cường giả giật mình, Thiên chẳng những tốc độ siêu phàm, mà chiến lực thập phần kinh khủng.

Tuy nói tên Thần Vị cường giả vừa rồi thực lực tại trong số Ma Lang Bộ Thần Vị không tính quá mạnh, thế nhưng muốn gϊếŧ chết một cách đơn giả như vậy, tuyệt đối phải có chiến lực áp đảo mới làm được.

“Ta là Thiên, kẻ thống nhất Thời Đại Chư Thần trong tương lai.”

Vừa nói, Thiên vừa quét ngang Huyết Mâu, bên trong kình lực cùng Vạn Tượng Thần Lực dung hợp bạo phát ra lôi điện chi mâu quét khắp tứ phương bát hướng. Sức mạnh hủy diệt của lôi điện là không thể xem thường, độ tàn phá của nó, trong số các loại thần lực được mệnh danh là kinh khủng nhất.

Thiên chiến lực đã khiến cho không ít Ma Lang Bộ Thần Vị cường giả chấn động, làm sao dám xem thường hắn được.

“Hừ, thống nhất Thời Đại Chư Thần? Một kẻ điên ngông cuồng!”

“Để Diêu Tư Đạo ta xem thử ngươi có bao nhiêu thực lực mà cuồng vọng như vậy!”

Diêu Tư Đạo, một trong số những Ma Lang Bộ Thần Vị chiến lực rất mạnh. Diêu Tư Đạo giác tỉnh Kim Cang Thần Lực và Âm Minh Thần Lực, có được Đại Thần thiên tư. Bất quá, có thiên tư là một chuyện, cân bằng được hay không lại là một loại chuyện khác, không phải ai cũng đủ kiên nhẫn và đảm lực để làm chuyện này.

Diêu Tư Đạo sớm đã ý thức được việc này, vậy nên hắn chỉ chủ tu Kim Cang Thần Lực, về phần Âm Minh Thần Lực chỉ tìm hiểu cho biết. Trong Thần Tộc có rất nhiều dạng người giống Diêu Tư Đạo, mặc dù không thể trở thành Đại Thần, thế nhưng thành tựu Thượng Thần chí cao vẫn được vô số người hướng đến.

Khoảng cách đạt đến ngưng tụ thần cách của Diêu Tư Đạo không còn xa, ước chừng khoảng hai mươi năm nữa nhất định sẽ thành công.

“Xem một quyền của ta đi.”

“Kim Cang Thần Lực.”

Trong cơ thể Diêu Tư Đạo vang lên tiếng nổ đùng đùng, cơ bắp cương cứng lên, vừa rắn chắc vừa tràn ngập lực lượng. Đôi lang trảo sắc bén có thể xé rách bất kỳ thân thể của bất kỳ tôn hung thú nào.

Dưới chân dậm mạnh lên mặt đất tạo ra một cái lỗ thủng thật lớn, trong sát na Diêu Tư Đạo gia tốc thân thể, tốc độ so với Huyết Khôi trước đây bạo phát cơ hồ nhanh hơn phân nửa, đôi lang trảo hướng về phía thân thể của Thiên mà vồ đến.

“Đến hay lắm!”

Thiên sớm đã cảnh giác Diêu Tư Đạo thực lực không tầm thường, so với Huyết Khôi mạnh hơn không ít.

Đồng dạng, Thiên vận chuyển Kim Cang Thần Lực, tử trong thân thể bùng nổ thần khu lực lượng, đem Huyết Mâu đâm thẳng về phía trước, hướng về phía đỉnh đầu Diêu Tư Đạo mà đâm, nhất kích tất sát.

“Quá chậm!”

Diêu Tư Đạo cười lạnh, bỗng nhiên lần nữa gia tốc thân thể, đầu hơn cúi xuống tránh né được mũi mâu bén nhọn.

“Rầm…”

Lang quyền đấm thẳng vào l*иg ngực của Thiên. Một trận đau đớn kịch liệt truyền vào đại não, Thiên thân thể liên tục gặp phản chấn, cuối cùng va đập thẳng vào một tòa núi nhỏ.

Chỉ thấy tòa núi kia xuất hiện rất nhiều vết nứt, cuối cùng băng diệt thành vô số mảnh nhỏ đổ dồn xuống.

“Diêu Tư Đạo vô địch! Diêu Tư Đạo vô địch!”

Ma Lang Bộ chiến sĩ thấy vậy sĩ khí liền tăng lên, không ngừng hô hoán tên của Diêu Tư Đạo.

“Thiên!”

Thiết Bố Y đang đại chiến với một vị Ma Lang Bộ Thần Vị gọi là Cao Diệp, chiến lực so với hắn không chênh lệch quá nhiều. Lúc này nhìn thấy Thiên bị Diêu Tư Đạo đánh bay, đấu chí có chút bị phân tâm.

Cao thủ chiến đấu, phân tâm một khắc liền trả giá rất đắt.

“Hừ, chiến đấu với ta còn muốn lo chuyện bao đồng?”

Cao Diệp ngữ điệu lạnh lùng, trong tay thần khí cốt đao sáng rực lên hung quang, đó là một ngọn lửa màu xanh lục, Cao Diệp này tự nhiên thức tỉnh chính là Ngũ Hành Thần Lực, giác ngộ thuộc tính hỏa thần lực.

Cốt đao vung ra mấy chục đạo đao khí, bên trong đao khí bùng cháy lên ngọn lửa màu xanh lực xé rách không gian.

“Không tốt!”

Thiết Bố Y biến sắc, vội vàng vận chuyển Kim Cang Thần Lực, hai tay đặt thành hình chữ “X” chéo phía trước người phòng thủ.

“Xẹt xẹt…”

Hỏa hình đao khí chém đến, liên tục trùng kích lên người Thiết Bố Y. Dù rằng Thiết Bố Y tu luyện Kim Cang Thần Lực không tầm thường, nhưng đối phương cũng chẳng phải tay mơ, rất nhiều vết đao chém xuất hiện trên người hắn, huyết dịch màu xanh lục theo vết thương phun ra.

“Con mẹ nó, bổn đại gia thấy đau rồi đấy!”

Thiết Bố Y dưới chân lui liên tục năm sáu chục bước mới có thể ổn trụ lại thân thể, gương mặt ngẩn lên, tóc đen dài sau gáy bay phần phật, đôi đồng tử rực cháy lên sát lục hung lệ.

Cũng chính lúc đó, từ phía ngọn núi sụp đổ hoang tàn kia bỗng nhiên nổ tung khiến cho khói bụi bay mịt mù, một bóng người từ dưới đó nhảy lên. Nhìn thấy thân ảnh kia, Thiết Bố Y nhếch miệng cười để lộ ra những chiếc răng nanh nhọn hoắc đáng sợ.

“Ha ha… Thiên, bổn đại gia biết ngươi sẽ không chết mà!”

“Mới làm nóng người mà thôi.” Thiên trừng mắt đáp trả.

“Ha ha ha, phải phải, chỉ mới hâm nóng một chút thôi.”

Thiết Bố Y há miệng cười lớn, tay thò vào túi da nhỏ mang bên hông lấy ra một đôi bao tay sắt đeo vào. Bao tay này màu đen ánh bạc, ở mu bao tay đính lên mấy chiếc gai nhọn dài khoảng sáu bảy phân. Đừng nhìn những chiếc gai nhọn này mà xem thường, cho rằng chỉ là vật trang trí, kỳ thực nó chính là răng nanh của một đầu hung xà từng bị Thiết Bố Y gϊếŧ chết. Răng nanh ẩn chứa chất kịch độc, Thiết Bố Y cảm thấy không đủ, lại thường xuyên ngâm vào rất nhiều loại chất độc ác, một khi bị nó đâm thủng, cho dù là Thần Vị cũng muốn chết ngay lập tức.

“Ngươi coi là Cao Diệp đúng không? Tốt, hiện tại cho ngươi thấy bản lĩnh thực sự của bổn đại gia!”

“Khoắc lác không biết ngượng mồm. Đến đây, để ta chém xuống đầu chó của ngươi!” Cao Diệp miệng văng tục.

“Ha ha ha, đến liền đến.”

Dứt lời, Thiết Bố Y lần nữa đạp đất xông lên, tốc độ so với trước đó càng nhanh, bao tay nanh độc đã được đeo lên, quyền kình siết lại vung ra một đấm.

Nơi khác, nhìn thấy Thiên thế nhưng bình yên vô sự sau khi ăn trọn một quyền, Diêu Tư Đạo nội tâm giật mình.

“Ngươi thế nhưng giác ngộ được Kim Cang Thần Lực? Thậm chí còn song tu cả hai? Ngươi là Đại Thần hạt giống được Độc Mãng Đại Thần bồi dưỡng?” Diêu Tư Đạo bật thốt.

Trước đó, Thiên vận dụng Vạn Tượng Thần Lực lôi điện chi lực, vì vậy Diêu Tư Đạo không hề chú ý đến thần khu của Thiên vậy mà đạt đến trình độ cực kỳ rắn chắc mà lang trảo của hắn vô pháp phá vỡ.

“Nói nhiều như vậy làm gì? Tiếp ta một quyền đi.”

Thiên ngữ điệu lạnh lùng, kỳ thực vừa rồi Diêu Tư Đạo đã làm hắn trọng thương, nhưng Thiên am hiểu cả Sinh Mệnh Thần Lực rất sâu, vì vậy nên thương thế khôi phục nhanh hơn nhiều lần so với bình thường.

Một quyền này, là Kim Cang Thần Lực cùng Vạn Tượng Thần Lực – lôi đình chi lực lẫn nhau dung hợp, tạo ra một cỗ lực lượng công phạt vô cùng kinh khủng.

“Hự…”

Thần quyền oanh ra, không gian thổi ra một cỗ áp suất không khí trắng bọt, Diêu Tư Đạo chỉ cảm thấy toàn thân bị một cỗ lực lượng kinh khủng tàn phá.

“Tên này là quái vật sao? Kim Cang Thần Lực kình uy của hắn, vậy mà xuyên qua được cả thần khu của ta!” Diêu Tư Đạo khϊếp sợ.

“Giúp ta đối phó hắn, cùng nhau liên thủ, tên này không thể xem… thường…”

Nhưng Diêu Tư Đạo còn chưa kịp nói hết câu, bỗng nhiên Thiên mấy ngón tay khép lại, xung quanh phong chi lực lượng cuồn cuộn quán nhập biến thành một thanh phong đao, Diêu Tư Đạo không hề kịp phản ứng, rốt cuộc thành ra chậm một nhịp. Thiên vung tay chém ra một cái đem phong đao chặt ngăn gân cổ của đối phương, từ bên trong máu tươi phun ra như suối văng lên cả mặt của Thiên.

“Tên này… Vạn Tượng Thần Lực không chỉ giác ngộ được thuộc tính lôi điện, mà hắn còn điều khiển được gió nữa!!!” Diêu Tư Đạo đương nhiên vẫn chưa chết, trong lòng khϊếp hãi không thôi.

Máu dính trên mặt, nhìn Thiên càng trở nên lăng lệ cuồng dã.

“Chết!”

Thiên cánh tay giơ lên trời, lôi điện bùng nổ, Huyết Mâu vốn cắm trên mặt đất cách đó rất xa nghe được chủ nhân triệu hóa, chỉ trong sát na liền đã nằm trên tay của Thiên, và hắn nhắm vào l*иg ngực Diêu Tư Đạo dứt khoát mà đâm, đem Diêu Tư Đạo gϊếŧ chết.

Diêu Tư Đạo đã trọng thương, hoàn toàn mất đi lợi thế, Thiên quá đỗi hung hăng thiết huyết, lại có thần khí Huyết Mâu cực kỳ linh tính, thật chẳng khác gì hổ mọc thêm cánh. Diêu Tư Đạo lúc này hối hận đã quá muộn, từ trên cao bị Thiên đâm thẳng xuống đất, kình uy cùng lôi điện đem thần khu phá toái cháy đen.

Diêu Tư Đạo chết ngay tức khắc, không hề phản kháng được dù chỉ một chút.

“Đến lượt các ngươi!” Thiên trừng mắt nhìn lên, long nhãn co ra rút vào bắn ra hung uy chấn nhϊếp kẻ địch, trông hắn bây giờ chẳng khác gì một đầu hung long xuất thế để cho người ta chỉ biết toàn thân run lẩy bẩy.
« Chương TrướcChương Tiếp »