“ Buông nàng ra! Trước lúc ta chưa động thủ, ngươi vẫn còn cơ hội.
“ Vậy sao? Ngươi không ngại tới thử một cái, cho lão phu xem xe bản lĩnh của ngươi rốt cuộc như thế nào.”
“ Ngươi đừng nên lặp đi lặp lại nhiều lần ép ta, nhẫn nại của ta là có giới hạn!”
“ Ha ha ha ha! Đánh qua trước nói sau vậy!”
Thân ảnh của Lâm Phong trong nháy mắt biến mất ở chỗ cũ, một trăm lẻ tám tôn phân thân của Lâm Phong với mắt thường khó mà thấy được tốc đô bay nhanh công kích lão già thần bí, mà lão già thần bí chỉ là sơ sài dùng một tay liền hóa giải Phong Vân Động của Lâm Phong.
Lâm Phong vứt đâm ra Thiên Hồng thương trong tay, với lực Hỗn Nguyên tinh diệu khống chế quỹ đạo công kích của Thiên Hồng thương, thương ảnh nguy nga chớp động như pháo hoa vậy, lão già thần bí thần thái tự nhiên trong lúc khe hở vơi đi công kích của Thiên Hồng thương, giống như sớm biết trước được công kích của Lâm Phong vậy.
Sau khi nhìn thấy của chính mình không có hiệu quả, Lâm Phong dùng hết toàn thân mười hai phần lực Hỗn Nguyên đưa vào trong Thiên Hồng thương, thi triển tốc độ di chuyển và tốc độ công kích của Phong Ảnh Quyết, huyễn ra vô số đạo tàn ảnh.
Lờ mờ tiếng phong lôi vang lên, một kích phải gϊếŧ của Lâm Phong ầm ầm nổ vang lên, đâm ở trên người lão già thần bí.
Lâm Phong khác thường tán loạn thở hổn hển ngụm lớn, thân thể bởi vì quá độ**mà lung lay sắp đổ, nhưng lực ý chí bền gan vững chí cuối cùng chống đỡ Lâm Phong tiếp tục kiên trì xuống.
Mà kết quả thường thường là ngoài dự đoán của mọi người, Lâm Phong dùng hết sức một kích phải gϊếŧ cũng không có hiệu quả, lúc nhìn ánh mắt của lão già thần bí dùng một bộ biểu tình cười nhạo nhìn bản thân. Lâm Phong liền ý thức được công kích của bản thân không chút tác dụng.
Cảm giác thất bại mãnh liệt khiến tâm thần Lâm Phong hoảng hốt, tốc độ tu luyện từ trước đến nay thuận buồn xuôi gió đã từng khiến Lâm Phong tự hào, thực lực tự thân bay nhanh tăng lên. Từ bắt đầu đến cuối cùng, Lâm Phong cũng không có cảm giác được chỗ không đủ của bản thân, hiện giờ người yêu của chính mình Mộ Dung Nhược Tuyết bị cường địch bắt đi, và bản thân lại không có sức cứu viện.
Giờ phút này đáy lòng Lâm Phong một mảnh buồn bả. Giữa bản thân với kẻ mạnh chính thức vẫn có khoảng cách rất lớn.
“ Lâm Phong, bây giờ thế nào? Ngươi vẫn kiên trì ý nguyện vốn có của ngươi sao? Lão phu hỏi thêm ngươi một lần nữa, ngươi có chịu giúp đỡ lão phu?” Lão già thần bí giương giọng nói.
Cánh tay trái của Lâm Phong giơ lên cao. Thiên Hồng thương xuất hiện trong tay, nhìn lấy Mộ Dung Nhược Tuyết trong mắt chảy ra nước mắt thương tình, Lâm Phong cúi đầu:” Ngươi nói đi! Ta nguyện ý giúp ngươi làm.”
“ Ha ha ha ha! Như thế rất tốt! Lão phu muốn ngươi đi giúp ta thu gom đầy đủ ma tất cả tàn kiện Ma Thần Khí Dã Mâu Đao, đem nó dung hợp phục hồi nguyên trạng. Tốt nhất đem Dã Mâu Đao giao cho ta, đến lúc đó lão phu liền thả tiểu nha đầu này. Nguoi không có đường sống lựa chọn, chỉ cần nghe theo lời nói của lão phu đi làm là được rồi!” Lão già thần bí trầm giọng nói.
Lâm Phong dù thế nào cũng không nghĩ tới, lão già thần bí trước mắt lại biết chuyện của Ma Thần Khí, với lại còn một lời nói ra chỗ mấu chốt của Ma Thần Khí, lão già thần bí này rốt cuộc là người gì chứ?
Lúc trước Ma Thần Khảm Phổ bị đánh lén, có phải là lão già thần bí này gây nên? Hiện giờ Mộ Dung Nhược Tuyết ở trên tay hắn, bản thân không có lực đem cứu ra, hiện giờ đầu óc của Lâm Phong rất hỗn đoạn.
“ Được, ta đáp ứng ngươi, nhưng ngươi phải đảm bảo an toàn của Nhược Tuyết với ta!” Lâm Phong bất đắc dĩ nói.
Chuyện cho tới giờ đây, Lâm Phong không có biện pháp càng tốt hơn, chỉ có thể thỏa hiêp với lão già thần bí.
“ Ngươi yên tâm. Lão phu sẽ tuân thủ lời hứa, lão phu không có cần thiết gϊếŧ tiểu nha đầu này, chỉ cần người làm theo lời nói của ta, tiểu nha đầu thì sẽ rất an toàn.” Lão già thần bí thấp giọng nói.
“ Nếu như ta tìm được các tàn kiện Ma Thần Khí khác, sau khi dung hợp phục hồi nguyên trạng của Ma Thần Khí Mâu Đao, nên đến nơi nào tìm ngươi?” Lâm Phong nghi vấn hỏi.
Lão già thần bí lạnh nhạt nói:” Đến lúc đó lão phu tự nhiên sẽ đi tìm ngươi, ngươi chỉ cần lẳng lặng chờ đợi là được, cái khác ngươi không cần hỏi nhiều.”
Nói xong, lão già thần bí liền trong nháy mắt biến mất ở trước mắt Lâm Phong. Lâm Phong vừa mới muốn tiếp tục chất vấn, lão già thần bí đã biến mất không thấy bóng dáng, Lâm Phong liền vội vàng ra sức mau chóng đuổi đi.
Nhưng mà sau khi một hồi lung tung không có đầu mối bay vụt, Lâm Phong dừng lại một cái, sau khi nhẹ nhàng bay xuống, trong lòng Lâm Phong ảm đảm nói:” Nhược Tuyết, vẫn còn trong tay lão già thần bí kia, hiện giờ ta chỉ có thể tìm lời nói của hắn đi làm, không biết Ma Thần Khảm Phổ có biết chi tiết về lão già thần bí này.”
Nghĩ tới đây. Lâm Phong đánh thức ý thức Ma Thần Khảm Phổ trong cơ thể. Vội vàng hỏi:” Ma Thần Khảm Phổ! Tại sao có người tu chân khác biết bí mật của ngươi? Có phải ngươi có gì giấu diếm với ta , mau nói cho ta biết!”
“ Ngươi như thế là sao? Ta làm gì có giấu diếm đối với ngươi chứ? Không có giúp đỡ của ngươi ta nên như thế nào phục hồi chân thân? Lâm Phong ngươi gặp chuyện gì?” Ma Thần Khảm Phổ kỳ dị nói.
“ Ngươi còn hỏi ta. Ta đang muốn hỏi ngươi đây? Vừa rồi sua khi ngươi ngủ say, có một người tu chân vô cùng lợi hại đến Mộ Dung gia, với một mình sức của bản thân hắn liền dễ dàng gϊếŧ chết tất cả đệ tử Mộ Dung gia. Mà còn đem Nhược Tuyết bắt đi, uy hϊếp ta giúp đỡ hắn tìm kiếm Ma Thần Khí tàn kiện, chỉ là phục hồi nguyên trạng Ma Thần Khí Mâu Đao giao hắn, hắn mới thả Nhược Tuyết, ta làm sao không vội vả?” Lâm Phong hấp tấp nói.
Ma Thần Khảm Phổ trầm mặc thật lâu, đến lúc Lâm Phong mở miệng hối thúc mới chậm rãi nói:” Không nghĩ tới lại không mất hi vọng đối với ta, lão già thần bí kia chính là người hai vạn năm trước đánh lén ta, hắn muốn dựa vào lực lượng của Mâu Đao đem ta hoàn toàn gϊếŧ chết, một ngày ta không chết, hắn sẽ vĩnh viễn không yên bình.”
“ Rốt cuộc ngươi nói cái gì? Ta một câu cũng nghe không hiểu! Ngươi giải thích rõ ràng một chút, rốt cuộc người thần bí là ai?” Lâm Phong lớn tiếng nói.
Ma Thần Khảm Phổ thấp giong nói:” Người thần bí kia tên là Đoan Mộc Khuất Sùng, đã từng là kẻ địch của ta trên Thiến giới, sau khi hắn biết ta lấy trộm Vô Tự Thiên Thư liền giựt giây Ma giới bá chủ Chích Ma Quân phái người đến cướp đoạt, cái này dẫn tới trận Tiên Ma đại chiến hai vạn năm trước. Cuối cùng ta bởi vì một lúc không cảnh giác bị hắn đánh lén được, nhưng Vô Tự Thiên Thư lại không biết ở nơi nào, thật ta là ta đem Vô Tư Thiên Thư dùng Thiên Ma nghịch chuyển pháp cho phong ấn ở trong Ma Thần Khí Mâu Đao.”
“ Sở dĩ ta cho ngươi đi tìm các Ma Thần Khí tàn kiện khác, chính là bởi vì liên quan đến Vô Tự Thiên Thư, Ma Thần Khí Mâu Đao chính là sau khi ta có được Vô Tự Thiên Thư. Sử dụng phép ghi chép trong sách luyện chết ra. Cả Tiên Ma Yêu giới, có thể có được Ma Thần Khí thì chỉ có một mình ta mà thôi, và số lượng Tiên Thần khí đồng dạng cũng là cực kì ít ỏi.
Lâm Phong đại khái hiểu rõ một chút vấn đề chỗ mấu chốt, liền tiếp tục hỏi:” Đoan Mộc Khuất Sùng kia là tu vị gì, tại sao lại lợi hại như vậy?”
“ Đoan Mộc Khuất Sùng là một trong thủ hạ tài ba của Ma giới bá chủ Chích Ma Quân, là một vị Ma vương Cửu Chuyển Tu La. Tương đương với một vị Cửu Chuyển Đại La Kim Tiên của Tiên giới, là một cao thủ rất là lợi hại. Cho dù là thời kỳ toàn thịnh ta quyết đấu với hắn, muốn đánh bại hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng.” Ma Thần Khảm Phổ nói.
Tiếp theo Ma Thần Khảm Phổ lại đem cảnh giới tu vị sau khi phi thăng nói chi tiết giải thích cho Lâm Phong một phen. Lâm Phong cũng là đối với Tiên Ma Yêu cao cao tại thượng có hiểu rõ sâu thêm một tầng.
Thì ta cho dù là tu Tiên, hay là tu Ma hoặc là người tu Yêu, sau khi ở phi thăng đều sẽ đi hướng tới tu chân không gian một tầng càng cao- - -Tiên Ma Yêu giới.
Ở trong Tiên Ma Yêu giới, người tu Tiên phân vì Thiên Tiên, Đại La Kim Tiên và Hỗn Độn Tiên Đế; và người tu Ma lại phân vì Ma vương, Tu La Ma vương với Chí Tôn Ma Đế; người tu Yêu phân vì Yêu vương, Hỗn Thế Yêu vương và Cực Lạc Yêu Đế.
Mỗi cái cảnh giới tu luyện đều phân vì cửu chuyển, thấp nhất là một chuyển, cao nhất là cửu chuyển.
Lâm Phong ngạc nhiên nói:” Vậy chẳng phải ngươi nói là ở trên cả Vô Cực Tinh. Không có ai là đối thủ của Đoan Mộc Khuất Sùng kia?”
“ Trên sự thật là như thế, nhưng nếu như Lâm Phong ngươi có thể đem Ma Thần Khí tàn kiện tìm đủ, giúp ta phục hồi chân thân, ta có thể giúp ngươi đem Đoan Mộc Khuất Sùng diệt trừ.”
“ Ngươi nói phải rất là đơn giản, Đoan Mộc Khuất Sung kia thế nào ngu như vậy, cho ta giúp ngươi thuận lợi phục hồi chân thân chứ?”
“ Bây giờ Đoan Mộc Khuất Sùng tuyệt đối sẽ không biết ý thức của ta đang ẩn dấu trong Nguyên Anh của ngươi, chỉ cần Lâm Phong ngươi thành công phục hồi Ma Thần Khí Mâu Đao. Ta dám bảo đảm Đoan Mộc Khuất Sùng sẽ không chút do dự sau khi đoạt bảo sẽ gϊếŧ ngươi. Hắn sẽ không nói đạo lý với ngươi, tiểu nha đầu Mộ Dung kia hắn cũng sẽ không buông thả.”
Lâm Phong vừa nghe được Ma Thần Khảm Phổ nói Mộ Dung Nhược Tuyết, liền lập tức liên tưởng tới tình cảnh nguy hiển lúc này của nàng, liền tức giận nói:” Nếu như Đoan Mộc Khuất Sùng kia cả gan làm tổn thương Nhược Tuyết, ta không chỉ sẽ không đem Mâu Đao đưa cho hắn, và sẽ gấp mười lần trả lại cho hắn!”
Ma Thần Khảm Phổ nói:” Hiện giờ việc người phải làm chính là, toàn lực nhanh chóng tìm được tất cả tàn kiện Ma Thần Khí, sau đó giúp ta phục hồi chân thân, như vậy ta mới có thể chính thức trên ý nghĩa có thể giúp ngươi cứu người. Nếu không, mọi thừ đều sẽ là nói linh tinh!”
Lâm Phong nặng nề gật gật đầu, ánh mắt trong nháy mắt sắc bén lên, hối hả hướng bay về phía Lâm gia, ở lúc trước khi đi, Lâm Phong nhất định cần phải cáo biệt với sư phụ Lâm Diệp của chính mình. Dẫu sao bản thân làm ra họa lớn như thế, không giải thích rõ ràng với Lâm Diệp mà đi, trong lòng Lâm Phong khó mà yên ổn.
Đoan Mộc Khuất Sùng mang theo Mộ Dung Nhược Tuyết một đường hướng về phía nam bay nhanh, khi lúc bay đến một nơi đỉnh núi cao nhất. Đoan Mộc Khuất Sùng bay xuống. Đôi tay tùy ý thi triển thủ thế kỳ dị. Bày ra mấy đạo cấm chế, liền đem Mộ Dung Nhược Tuyết né đến trong cầm chế trận pháp.
“ Tiểu nha đầu! Ngươi ở đó hiền lành nán lại. Lão phu còn có việc phải ời khỏi nơi này một khoảng thời gian, ngươi đừng có vọng tưởng có thể trốn thoát cấm chế trận pháp của lão phu. Trừ khi ngươi có thể ở nơi này tu luyện đến Độ Kiếp phi thăng, nếu không ở Vô Cực Tinh không có một người nào có thực lực cứu ngươi ra khỏi.” Đoan Mộc Khuất Sùng thấp giọng nói.
Mộ Dung Nhược Tuyết như hoàn toàn không có nghe thấy lời của Đoan Mộc Khuất Sùng, ánh mắt thẫn thờ nhìn về phía xa, không biết trong lòng nghĩ cái gì.
Sau khi Đoan Mộc Khuất Sùng nhìn thấy bộ dáng của Mộ Dung Nhược Tuyết, cười lạnh một tiếng, vọt người bay đi.
“ Lâm Phong, ngươi ngàn lần đừng nên có việc gì, ta sẽ luôn chờ ngươi.” Mộ Dung Nhược Tuyết thấp giọng thì thào nói, trải qua đả kích lớn như thế, ở trong lòng Mộ Dung Nhược Tuyết nghĩ đến người đầu tiên vẫn là Lâm Phong, có thể thấy nàng dùng tình sâu nặng với Lâm Phong.
Đa tình từ xưa trống không hận, mối hận này liên tục không ngày tháng. Có lẽ ông trời cũng đang ghen ghét với người thương yêu lẫn nhau này, phải dùng một số ngăn trở khó khăn, đến thử nghiệm đôi tình nhân này có phải là tình kiên trì hơn so với vàn không!
Gia tộc bị diệt, bản thân cũng bị người thần bí kia nhốt trong cấm chế trận pháp, Mộ Dung Nhược Tuyết cũng không có bỏ cuộc như vậy, sau khi hơn mười lần công kích cấm chế trận pháp không chút phản ứng, Mộ Dung Nhược Tuyết ngồi xếp chân, vứt khỏi tất cả tạp niệm trong đáy lòng, lặng lẽ tu luyện lên. Trước lúc không nghĩ tới biện pháp khác, tu luyên là sách lược ứng phó tốt nhất.
[/AN]
Thiên Hồng Ma Đạo
Tác Giả: Tiểu Tiểu Vũ
Quyển 2 - Vô Cực Lĩnh Vực
Chương 84 - Tinh Thần Chán Nản
Dịch và biên tập : Janice_Chan
Nguồn:https://forum.buddy.vn
[AN="."]
“ Buông nàng ra! Trước lúc ta chưa động thủ, ngươi vẫn còn cơ hội. Chuyển tải từ”
“ Vậy sao? Ngươi không ngại tới thử một cái, cho lão phu xem xe bản lĩnh của ngươi rốt cuộc như thế nào.”
“ Ngươi đừng nên lặp đi lặp lại nhiều lần ép ta, nhẫn nại của ta là có giới hạn!”
“ Ha ha ha ha! Đánh qua trước nói sau vậy!”
Thân ảnh của Lâm Phong trong nháy mắt biến mất ở chỗ cũ, một trăm lẻ tám tôn phân thân của Lâm Phong với mắt thường khó mà thấy được tốc đô bay nhanh công kích lão già thần bí, mà lão già thần bí chỉ là sơ sài dùng một tay liền hóa giải Phong Vân Động của Lâm Phong.
Lâm Phong vứt đâm ra Thiên Hồng thương trong tay, với lực Hỗn Nguyên tinh diệu khống chế quỹ đạo công kích của Thiên Hồng thương, thương ảnh nguy nga chớp động như pháo hoa vậy, lão già thần bí thần thái tự nhiên trong lúc khe hở vơi đi công kích của Thiên Hồng thương, giống như sớm biết trước được công kích của Lâm Phong vậy.
Sau khi nhìn thấy của chính mình không có hiệu quả, Lâm Phong dùng hết toàn thân mười hai phần lực Hỗn Nguyên đưa vào trong Thiên Hồng thương, thi triển tốc độ di chuyển và tốc độ công kích của Phong Ảnh Quyết, huyễn ra vô số đạo tàn ảnh.
Lờ mờ tiếng phong lôi vang lên, một kích phải gϊếŧ của Lâm Phong ầm ầm nổ vang lên, đâm ở trên người lão già thần bí.
Lâm Phong khác thường tán loạn thở hổn hển ngụm lớn, thân thể bởi vì quá độ**mà lung lay sắp đổ, nhưng lực ý chí bền gan vững chí cuối cùng chống đỡ Lâm Phong tiếp tục kiên trì xuống.
Mà kết quả thường thường là ngoài dự đoán của mọi người, Lâm Phong dùng hết sức một kích phải gϊếŧ cũng không có hiệu quả, lúc nhìn ánh mắt của lão già thần bí dùng một bộ biểu tình cười nhạo nhìn bản thân. Lâm Phong liền ý thức được công kích của bản thân không chút tác dụng.
Cảm giác thất bại mãnh liệt khiến tâm thần Lâm Phong hoảng hốt, tốc độ tu luyện từ trước đến nay thuận buồn xuôi gió đã từng khiến Lâm Phong tự hào, thực lực tự thân bay nhanh tăng lên. Từ bắt đầu đến cuối cùng, Lâm Phong cũng không có cảm giác được chỗ không đủ của bản thân, hiện giờ người yêu của chính mình Mộ Dung Nhược Tuyết bị cường địch bắt đi, và bản thân lại không có sức cứu viện.
Giờ phút này đáy lòng Lâm Phong một mảnh buồn bả. Giữa bản thân với kẻ mạnh chính thức vẫn có khoảng cách rất lớn.
“ Lâm Phong, bây giờ thế nào? Ngươi vẫn kiên trì ý nguyện vốn có của ngươi sao? Lão phu hỏi thêm ngươi một lần nữa, ngươi có chịu giúp đỡ lão phu?” Lão già thần bí giương giọng nói.
Cánh tay trái của Lâm Phong giơ lên cao. Thiên Hồng thương xuất hiện trong tay, nhìn lấy Mộ Dung Nhược Tuyết trong mắt chảy ra nước mắt thương tình, Lâm Phong cúi đầu:” Ngươi nói đi! Ta nguyện ý giúp ngươi làm.”
“ Ha ha ha ha! Như thế rất tốt! Lão phu muốn ngươi đi giúp ta thu gom đầy đủ ma tất cả tàn kiện Ma Thần Khí Dã Mâu Đao, đem nó dung hợp phục hồi nguyên trạng. Tốt nhất đem Dã Mâu Đao giao cho ta, đến lúc đó lão phu liền thả tiểu nha đầu này. Nguoi không có đường sống lựa chọn, chỉ cần nghe theo lời nói của lão phu đi làm là được rồi!” Lão già thần bí trầm giọng nói.
Lâm Phong dù thế nào cũng không nghĩ tới, lão già thần bí trước mắt lại biết chuyện của Ma Thần Khí, với lại còn một lời nói ra chỗ mấu chốt của Ma Thần Khí, lão già thần bí này rốt cuộc là người gì chứ?
Lúc trước Ma Thần Khảm Phổ bị đánh lén, có phải là lão già thần bí này gây nên? Hiện giờ Mộ Dung Nhược Tuyết ở trên tay hắn, bản thân không có lực đem cứu ra, hiện giờ đầu óc của Lâm Phong rất hỗn đoạn.
“ Được, ta đáp ứng ngươi, nhưng ngươi phải đảm bảo an toàn của Nhược Tuyết với ta!” Lâm Phong bất đắc dĩ nói.
Chuyện cho tới giờ đây, Lâm Phong không có biện pháp càng tốt hơn, chỉ có thể thỏa hiêp với lão già thần bí.
“ Ngươi yên tâm. Lão phu sẽ tuân thủ lời hứa, lão phu không có cần thiết gϊếŧ tiểu nha đầu này, chỉ cần người làm theo lời nói của ta, tiểu nha đầu thì sẽ rất an toàn.” Lão già thần bí thấp giọng nói.
“ Nếu như ta tìm được các tàn kiện Ma Thần Khí khác, sau khi dung hợp phục hồi nguyên trạng của Ma Thần Khí Mâu Đao, nên đến nơi nào tìm ngươi?” Lâm Phong nghi vấn hỏi.
Lão già thần bí lạnh nhạt nói:” Đến lúc đó lão phu tự nhiên sẽ đi tìm ngươi, ngươi chỉ cần lẳng lặng chờ đợi là được, cái khác ngươi không cần hỏi nhiều.”
Nói xong, lão già thần bí liền trong nháy mắt biến mất ở trước mắt Lâm Phong. Lâm Phong vừa mới muốn tiếp tục chất vấn, lão già thần bí đã biến mất không thấy bóng dáng, Lâm Phong liền vội vàng ra sức mau chóng đuổi đi.
Nhưng mà sau khi một hồi lung tung không có đầu mối bay vụt, Lâm Phong dừng lại một cái, sau khi nhẹ nhàng bay xuống, trong lòng Lâm Phong ảm đảm nói:” Nhược Tuyết, vẫn còn trong tay lão già thần bí kia, hiện giờ ta chỉ có thể tìm lời nói của hắn đi làm, không biết Ma Thần Khảm Phổ có biết chi tiết về lão già thần bí này.”
Nghĩ tới đây. Lâm Phong đánh thức ý thức Ma Thần Khảm Phổ trong cơ thể. Vội vàng hỏi:” Ma Thần Khảm Phổ! Tại sao có người tu chân khác biết bí mật của ngươi? Có phải ngươi có gì giấu diếm với ta , mau nói cho ta biết!”
“ Ngươi như thế là sao? Ta làm gì có giấu diếm đối với ngươi chứ? Không có giúp đỡ của ngươi ta nên như thế nào phục hồi chân thân? Lâm Phong ngươi gặp chuyện gì?” Ma Thần Khảm Phổ kỳ dị nói.
“ Ngươi còn hỏi ta. Ta đang muốn hỏi ngươi đây? Vừa rồi sua khi ngươi ngủ say, có một người tu chân vô cùng lợi hại đến Mộ Dung gia, với một mình sức của bản thân hắn liền dễ dàng gϊếŧ chết tất cả đệ tử Mộ Dung gia. Mà còn đem Nhược Tuyết bắt đi, uy hϊếp ta giúp đỡ hắn tìm kiếm Ma Thần Khí tàn kiện, chỉ là phục hồi nguyên trạng Ma Thần Khí Mâu Đao giao hắn, hắn mới thả Nhược Tuyết, ta làm sao không vội vả?” Lâm Phong hấp tấp nói.
Ma Thần Khảm Phổ trầm mặc thật lâu, đến lúc Lâm Phong mở miệng hối thúc mới chậm rãi nói:” Không nghĩ tới lại không mất hi vọng đối với ta, lão già thần bí kia chính là người hai vạn năm trước đánh lén ta, hắn muốn dựa vào lực lượng của Mâu Đao đem ta hoàn toàn gϊếŧ chết, một ngày ta không chết, hắn sẽ vĩnh viễn không yên bình.”
“ Rốt cuộc ngươi nói cái gì? Ta một câu cũng nghe không hiểu! Ngươi giải thích rõ ràng một chút, rốt cuộc người thần bí là ai?” Lâm Phong lớn tiếng nói.
Ma Thần Khảm Phổ thấp giong nói:” Người thần bí kia tên là Đoan Mộc Khuất Sùng, đã từng là kẻ địch của ta trên Thiến giới, sau khi hắn biết ta lấy trộm Vô Tự Thiên Thư liền giựt giây Ma giới bá chủ Chích Ma Quân phái người đến cướp đoạt, cái này dẫn tới trận Tiên Ma đại chiến hai vạn năm trước. Cuối cùng ta bởi vì một lúc không cảnh giác bị hắn đánh lén được, nhưng Vô Tự Thiên Thư lại không biết ở nơi nào, thật ta là ta đem Vô Tư Thiên Thư dùng Thiên Ma nghịch chuyển pháp cho phong ấn ở trong Ma Thần Khí Mâu Đao.”
“ Sở dĩ ta cho ngươi đi tìm các Ma Thần Khí tàn kiện khác, chính là bởi vì liên quan đến Vô Tự Thiên Thư, Ma Thần Khí Mâu Đao chính là sau khi ta có được Vô Tự Thiên Thư. Sử dụng phép ghi chép trong sách luyện chết ra. Cả Tiên Ma Yêu giới, có thể có được Ma Thần Khí thì chỉ có một mình ta mà thôi, và số lượng Tiên Thần khí đồng dạng cũng là cực kì ít ỏi.
Lâm Phong đại khái hiểu rõ một chút vấn đề chỗ mấu chốt, liền tiếp tục hỏi:” Đoan Mộc Khuất Sùng kia là tu vị gì, tại sao lại lợi hại như vậy?”
“ Đoan Mộc Khuất Sùng là một trong thủ hạ tài ba của Ma giới bá chủ Chích Ma Quân, là một vị Ma vương Cửu Chuyển Tu La. Tương đương với một vị Cửu Chuyển Đại La Kim Tiên của Tiên giới, là một cao thủ rất là lợi hại. Cho dù là thời kỳ toàn thịnh ta quyết đấu với hắn, muốn đánh bại hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng.” Ma Thần Khảm Phổ nói.
Tiếp theo Ma Thần Khảm Phổ lại đem cảnh giới tu vị sau khi phi thăng nói chi tiết giải thích cho Lâm Phong một phen. Lâm Phong cũng là đối với Tiên Ma Yêu cao cao tại thượng có hiểu rõ sâu thêm một tầng.
Thì ta cho dù là tu Tiên, hay là tu Ma hoặc là người tu Yêu, sau khi ở phi thăng đều sẽ đi hướng tới tu chân không gian một tầng càng cao- - -Tiên Ma Yêu giới.
Ở trong Tiên Ma Yêu giới, người tu Tiên phân vì Thiên Tiên, Đại La Kim Tiên và Hỗn Độn Tiên Đế; và người tu Ma lại phân vì Ma vương, Tu La Ma vương với Chí Tôn Ma Đế; người tu Yêu phân vì Yêu vương, Hỗn Thế Yêu vương và Cực Lạc Yêu Đế.
Mỗi cái cảnh giới tu luyện đều phân vì cửu chuyển, thấp nhất là một chuyển, cao nhất là cửu chuyển.
Lâm Phong ngạc nhiên nói:” Vậy chẳng phải ngươi nói là ở trên cả Vô Cực Tinh. Không có ai là đối thủ của Đoan Mộc Khuất Sùng kia?”
“ Trên sự thật là như thế, nhưng nếu như Lâm Phong ngươi có thể đem Ma Thần Khí tàn kiện tìm đủ, giúp ta phục hồi chân thân, ta có thể giúp ngươi đem Đoan Mộc Khuất Sùng diệt trừ.”
“ Ngươi nói phải rất là đơn giản, Đoan Mộc Khuất Sung kia thế nào ngu như vậy, cho ta giúp ngươi thuận lợi phục hồi chân thân chứ?”
“ Bây giờ Đoan Mộc Khuất Sùng tuyệt đối sẽ không biết ý thức của ta đang ẩn dấu trong Nguyên Anh của ngươi, chỉ cần Lâm Phong ngươi thành công phục hồi Ma Thần Khí Mâu Đao. Ta dám bảo đảm Đoan Mộc Khuất Sùng sẽ không chút do dự sau khi đoạt bảo sẽ gϊếŧ ngươi. Hắn sẽ không nói đạo lý với ngươi, tiểu nha đầu Mộ Dung kia hắn cũng sẽ không buông thả.”
Lâm Phong vừa nghe được Ma Thần Khảm Phổ nói Mộ Dung Nhược Tuyết, liền lập tức liên tưởng tới tình cảnh nguy hiển lúc này của nàng, liền tức giận nói:” Nếu như Đoan Mộc Khuất Sùng kia cả gan làm tổn thương Nhược Tuyết, ta không chỉ sẽ không đem Mâu Đao đưa cho hắn, và sẽ gấp mười lần trả lại cho hắn!”
Ma Thần Khảm Phổ nói:” Hiện giờ việc người phải làm chính là, toàn lực nhanh chóng tìm được tất cả tàn kiện Ma Thần Khí, sau đó giúp ta phục hồi chân thân, như vậy ta mới có thể chính thức trên ý nghĩa có thể giúp ngươi cứu người. Nếu không, mọi thừ đều sẽ là nói linh tinh!”
Lâm Phong nặng nề gật gật đầu, ánh mắt trong nháy mắt sắc bén lên, hối hả hướng bay về phía Lâm gia, ở lúc trước khi đi, Lâm Phong nhất định cần phải cáo biệt với sư phụ Lâm Diệp của chính mình. Dẫu sao bản thân làm ra họa lớn như thế, không giải thích rõ ràng với Lâm Diệp mà đi, trong lòng Lâm Phong khó mà yên ổn.
Đoan Mộc Khuất Sùng mang theo Mộ Dung Nhược Tuyết một đường hướng về phía nam bay nhanh, khi lúc bay đến một nơi đỉnh núi cao nhất. Đoan Mộc Khuất Sùng bay xuống. Đôi tay tùy ý thi triển thủ thế kỳ dị. Bày ra mấy đạo cấm chế, liền đem Mộ Dung Nhược Tuyết né đến trong cầm chế trận pháp.
“ Tiểu nha đầu! Ngươi ở đó hiền lành nán lại. Lão phu còn có việc phải ời khỏi nơi này một khoảng thời gian, ngươi đừng có vọng tưởng có thể trốn thoát cấm chế trận pháp của lão phu. Trừ khi ngươi có thể ở nơi này tu luyện đến Độ Kiếp phi thăng, nếu không ở Vô Cực Tinh không có một người nào có thực lực cứu ngươi ra khỏi.” Đoan Mộc Khuất Sùng thấp giọng nói.
Mộ Dung Nhược Tuyết như hoàn toàn không có nghe thấy lời của Đoan Mộc Khuất Sùng, ánh mắt thẫn thờ nhìn về phía xa, không biết trong lòng nghĩ cái gì.
Sau khi Đoan Mộc Khuất Sùng nhìn thấy bộ dáng của Mộ Dung Nhược Tuyết, cười lạnh một tiếng, vọt người bay đi.
“ Lâm Phong, ngươi ngàn lần đừng nên có việc gì, ta sẽ luôn chờ ngươi.” Mộ Dung Nhược Tuyết thấp giọng thì thào nói, trải qua đả kích lớn như thế, ở trong lòng Mộ Dung Nhược Tuyết nghĩ đến người đầu tiên vẫn là Lâm Phong, có thể thấy nàng dùng tình sâu nặng với Lâm Phong.
Đa tình từ xưa trống không hận, mối hận này liên tục không ngày tháng. Có lẽ ông trời cũng đang ghen ghét với người thương yêu lẫn nhau này, phải dùng một số ngăn trở khó khăn, đến thử nghiệm đôi tình nhân này có phải là tình kiên trì hơn so với vàn không!
Gia tộc bị diệt, bản thân cũng bị người thần bí kia nhốt trong cấm chế trận pháp, Mộ Dung Nhược Tuyết cũng không có bỏ cuộc như vậy, sau khi hơn mười lần công kích cấm chế trận pháp không chút phản ứng, Mộ Dung Nhược Tuyết ngồi xếp chân, vứt khỏi tất cả tạp niệm trong đáy lòng, lặng lẽ tu luyện lên. Trước lúc không nghĩ tới biện pháp khác, tu luyên là sách lược ứng phó tốt nhất.