Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Hồng Ma Đạo

Quyển 1 - Chương 3: Săn thú

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau bốn ngày, càng làm cho ý nghĩ của Lâm Phong kiên định rằng Thành bá hoàn toàn thay đổi, mỗi ngày Lâm Thành đều thay đổi mãnh thú mới cho Lâm Phong, mà vết thương trên người của Lâm Phong cho tới bây giờ không bao giờ ngừng lại, chỉ có điều buổi tối mỗi ngày Lâm Thành đều mạnh mẽ cho hắn loại cao dược tốt nhất giúp hắn chữa thương.

Lần này Lâm Phong muốn gϊếŧ chính là ba con gấu, trong đó có một con gấu nhỏ, thời điểm Lâm Phong đến, gấu nhỏ còn ở tại phía dưới bụng mẹ nó bú sữa, điều này làm cho Lâm Phong nhớ tới hai tháng trước cha ôm chính mình chạy đi. Mặc dù là hành trình khó khăn nhưng trong lòng Lâm Phong rất thỏa mãn.

Nhưng hiện nay, tất cả mọi thứ đã thay đổi và thậm chí đôi khi Lâm Phong cảm giác chính mình ở trong mơ, thường xuyên tại thời điểm Lâm Thành không có mặt, Lâm Phong nhỏ giọng cầu nguyện và cầu rằng giấc mơ này nhanh lập tức có thể chấm dứt, để có thể thức dậy.

"Ngao~"

Con gấu cha đột nhiên phát ra một tiếng rống to, con gấu mẹ lập tức đem gấu con đặt tại dưới thân, chúng nó đã phát hiện Lâm Phong, Lâm Phong trên người toàn mùi máu, làm chúng nó cảm giác được không tốt.

Nhìn hình dáng của hai con gấu, làm Lâm Phong nhớ tới việc trải qua hôm trước.

Hôm trước, đối thủ của Lâm Phong là hai con khỉ một lớn một nhỏ, con khỉ nhỏ cùng hiện tại con gấu nhỏ giống nhau, không có lớn lắm, Lâm Phong nhất thời mềm lòng, không đành lòng gϊếŧ bọn chúng, kết quả Lâm Thành đột nhiên đi ra, bắt con khỉ nhỏ, ở trước mặt Lâm Phong đem thi thể của con khỉ nhỏ xé thành nhiều mảnh.

Chính mình chứng kiến đứa con gặp được bi thảm, con khỉ mẹ liền nổi giận. Giống như gϊếŧ chết con báo nhỏ, Lâm Thành cũng bay nhanh rời đi chỉ để lại Lâm Phong một mình đối mặt với con khỉ trưởng thành đang phát cuồng.

Theo kinh nghiệm của các ngày trước, Lâm Phong hiểu được, hiện tại không phải thời điểm hắn mềm lòng, Lâm Thành ở tại phụ cận giương mắt nhìn hắn. Một khi biểu hiện mềm lòng, Lâm Thành sẽ tự mình đến gϊếŧ gấu con, hơn nữa chỉ dùng biện pháp cực kỳ thảm thiết để sát hại, đến lúc đó hắn phải đối mặt chính là sự nổi giận của hai con gấu lớn, còn có bởi vì chính mình mềm lòng phải nhận nhiều đau khổ mới có thể gϊếŧ chết gấu con.

Gắt gao cầm chắc trong tay nửa thanh tiểu đao, tâm pháp gia truyền lại vận hành trong cơ thể một lần, Lâm Phong chậm rãi đi tới gần sát gấu cha, hơn nữa là rời xa gấu mẹ gần sát ở một bên. Cuộc sống tàn khốc trong bảy ngày làm Lâm Phong đã trải qua một phần kinh nghiệm cuộc sống, học hỏi để sử dụng tâm trí của mình đối phó với địch nhân.

Thái độ của Lâm Phong càng thêm chọc giận hai con gấu trưởng thành, gấu cha rít gào một tiếng, trực tiếp hướng tới thân thể của Lâm Phong đánh móc sau gáy, tay gấu thật lớn đánh ra một trận cuồng phong, trong nháy mắt đi tới bên người Lâm Phong.

“Phốc~"

Lâm Phong liền lăn dưới đất, hắn không nghĩ tới con gấu cha nhìn rất nặng lại có tốc độ nhanh như vậy, may mắn vừa rồi chỉ là có một gấu tiến hành tấn công, nếu là bị chọc giận hai con gấu nổi giận cùng nhau đánh, có thể không dễ dàng như vậy tránh thoát đi.

Một đòn không trúng, gấu cha tựa hồ cũng bị chọc giận, xoay người lại một bàn tay to liền đánh tới, lần này đã có chuẩn bị Lâm Phong thoải mái tránh thoát đi.

Bảy ngày rèn luyện làm Lâm Phong hiểu được rất nhiều đạo lý, có thời điểm hành động không phải là chính xác nhất, thời điểm đối mặt với lão hổ Lâm Phong rõ ràng cảm nhận được. Lúc ấy cùng lão hổ đánh bừa một canh giờ, lão hổ tuy nhiên bị gϊếŧ nhưng chính mình cũng mệt mỏi ngã xuống trên mặt đất. Nếu hiện tại gặp được một con lão hổ, Lâm Phong tuyệt đối sẽ không giống như lần đầu tiên cầm lấy miệng lão hổ cùng nó trên mặt đất so sức lực, nhất định có thể dùng thời gian ngắn nhất thoải mái giải quyết được lão hổ.

Cũng như bây giờ đối mặt với gấu cha, Lâm Phong tránh né để tránh bị gấu tấn công, vài lần lắc mình lúc sau tốc độ của gấu cha liền rõ ràng không nhanh như lúc đầu, đầu tiên lợi dụng thân thể nhỏ bé của mình, ưu thế nhanh nhẹn, sau đó làm đối thủ lộ ra mỏi mệt lúc sau tiến hành tấn công, chính là Lâm Phong tổng kết khi cùng dã thú chiến đấu, một cái kỹ xảo rất có tác dụng.

Một khắc sau, gấu cha tốc độ lại giảm bớt, Lâm Phong nắm lấy cơ hội, trực tiếp đem nửa thanh tiểu đao đâm vào cổ gấu cha rồi lập tức nhảy lên trên một cây đại thụ chờ gấu cha ngã xuống.

"Phốc xuy~"

Cổ của gấu cha thủng một lỗ, máu tươi không ngừng phun ra, Lâm Phong biết con gấu da dầy, xương cốt rất cứng, trực tiếp dùng nửa thanh đao không có khả năng đâm vào trái tim hoặc là đầu nó, chỉ có cắt đứt mạch máu lớn ở cổ nó, làm nó không còn máu mà chết, là biện pháp nhanh nhất.

May mắn võ công gia truyền của Lâm Phong rất mạnh, ba tầng tâm pháp có thể trợ giúp Lâm Phong tăng cường không ít sức mạnh, chẳng qua không phải như vậy Lâm Thành cũng sẽ không cho hắn một mình đối mặt với hai con gấu trưởng thành.

Chiến thuật của Lâm Phong có hiệu quả, không bao lâu gấu cha ngã xuống trên mặt đất, rốt cuộc không thể đứng lên và bên cạnh gấu mẹ trông đứa nhỏ của chúng chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy gấu cha chậm rãi chết đi.

"Ngao~"

Gấu mẹ ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng bi thảm, màu đỏ trong mắt to hung hăng nhìn Lâm Phong ở trên cây, đột nhiên ôm đứa con chạy hướng chỗ sâu trong rừng rậm đi.

Lâm Phong nhất thời sửng sốt, hắn vốn tưởng rằng gấu mẹ muốn vì gấu cha báo thù, chắc chắn sẽ không để ý đến nguy hiểm của bản thân để tấn công mình, đến lúc đó có thể dùng cùng phương pháp để gϊếŧ chết gấu mẹ, cuối cùng còn lại gấu con cũng rất dễ dàng đối phó.

Nhưng là có một chút Lâm Phong không biết là tính của người mẹ, giữa việc báo thù cùng việc bảo vệ đứa nhỏ, gấu mẹ lựa chọn việc sau, nó là vì đứa nhỏ của mình mới nhịn đau nhìn thấy gấu cha chết mà chạy thoát.

"Tiểu Phong......"

Lời của Lâm Thành đột nhiên truyền tới, còn suy nghĩ gấu mẹ vì cái gì mà chạy thoát, Lâm Phong run lên, lập tức run giọng nói, “Thành bá, ta đuổi theo!"

“Không cần, hôm nay ngươi gϊếŧ chết một con là đủ rồi, ngày mai trở lại!"

Ngoài dự kiến của Lâm Phong, lần này Lâm Thành không có trách phạt hắn, ngược lại chủ động không cho hắn đi truy kích hai con gấu chạy thoát, may mắn đồng thời Lâm Phong cũng thở ra một hơi, hắn thực không muốn đuổi gϊếŧ chết con gấu nhỏ đáng yêu.

Chẳng qua rất nhanh, Lâm Phong đối với quyết định của mình liền sinh ra hoài nghi, hắn không biết ngày hôm qua không đi đuổi gϊếŧ hai con gấu có phải là đúng hay không, bởi vì hôm nay Lâm Thành đưa hắn ném vào bên trong một đám sư tử, một đám có hơn ba mươi con sư tử trưởng thành.

Đám Sư tử bình thường sống tại địa phương trống trải, đây là lần đầu tiên Lâm Phong rời đi rừng rậm. Ở bãi cỏ bên cạnh rừng rậm, Lâm Phong không tưởng tượng ra Lâm Thành làm như thế nào tìm được đám sư tử này, nhưng là Lâm Phong chứng kiến Lâm Thành gϊếŧ chết hai con sư tử nhỏ rồi rời đi, hắn đã biết lần này đối thủ so với các ngày trước muốn phiền toái hơn.

Hơn ba mươi con sư tử trưởng thành, chỉ có ba con sư tử đực, mặt khác đều là sư tử cái. Bây giờ ba con sư tử đực liền dẫn cả đám sư tử đem Lâm Phong gắt gao vây ở bên trong, tùy thời chuẩn bị phát động tấn công.

Đối mặt với đối thủ như vậy, Lâm Phong trong lòng một chút đều không có nắm chắc, đừng nói hắn còn không tới mười tuổi, chính là một cao thủ trưởng thành đối mặt với đám sư tử như vậy cũng sẽ chạy trốn, lại càng không nói hắn trên tay chỉ có nửa thanh tiểu đao. Lâm Phong không dám nghĩ đến đem nửa thanh tiểu đao chiến thắng cả đám sư tử.

Bây giờ, Lâm Phong rốt cục hiểu được Lâm Thành ngày hôm qua nói trở lại là cái gì, Lâm Phong vì chính mình mềm lòng rồi sau đó hối hận. Nếu có thể trở lại ngày hôm qua, Lâm Phong nhất định không chút do dự đuổi gϊếŧ hai con gấu kia, cũng không nguyện ý hôm nay đối mặt với nhiều sư tử như vậy.

Nếu Lâm Thành biết được ý nghĩ của Lâm Phong, Lâm Thành khẳng định sẽ cười. Lâm Phong có thể nghĩ như vậy thì việc huấn luyện tàn khốc của Lâm Thành mục đích cũng đạt tới một nửa, chỉ tiếc Lâm Thành không biết, cho nên cuộc sống bi thảm của Lâm Phong còn muốn tiếp tục.

Tối đêm, Lâm Phong cùng đám sư tử rốt cục chấm dứt trận đấu, thân thể của Lâm Phong đã không đứng dậy được, hơn ba mươi con sư tử cũng chỉ còn lại có mười con sư tử cái bị thương, ba con sư tử đực uy vũ toàn bộ biến thành thi thể.

Sau khi đối kháng với đám sư tử, Lâm Thành cho Lâm Phong một ngày nghỉ ngơi, từ khi bị Lâm Thành mang đi ‘săn thú’ đây là một ngày Lâm Phong dễ dàng nhất.

Nửa tháng sau, đối thủ của Lâm Phong càng ngày càng nhiều, từ sau khi đối kháng đám sư tử, đối thủ Lâm Phong mỗi lần đối mặt đều là một nhóm. Bầy sói có hơn sáu mươi con, còn có hơn bốn mươi con cá sấu . Đến bây giờ, hắn đối mặt chính là một nhóm có hơn ba trăm con dơi to lớn trong một cái hang động.

Đám dơi to lớn chính là bầy sói cùng số lượng gặp mặt cũng sẽ tránh né ra xa, không cùng chúng nó tranh phong, Lâm Phong lại chạy tiến đến bên trong hang ổ của chúng nó.

Trong rừng rậm, dơi to lớn so với lão hổ, gấu to còn muốn lợi hại, khủng bố hơn. Nguyên nhân chính là bởi vì trong miệng dơi có những chiếc răng độc sắc bén, trong rừng rậm động vật to lớn bị răng độc cắn cũng sẽ ngã xuống mặt đất, như vậy một đám động vật biết bay có răng độc không có ai muốn đến trêu chọc.

Lâm Phong chính mình cũng không biết hắn làm như thế nào tiến đến, nửa thanh tiểu đao của Lâm Phong đã mất đi, tại trong hang động dơi to lớn chống đở nửa ngày. Đối với nửa ngày trải qua, không biết là ý thức của Lâm Phong tự mất đi hay là tác dụng của răng độc, Lâm Phong nhớ rõ cảnh tượng tại thời điểm hắn đi ra đã hôn mê trong ngực của Lâm Thành.

Chẳng qua, trải qua bi thảm lần này cũng cho Lâm Phong mang đến chỗ tốt, Lâm Thành cho Lâm Phong nghỉ ngơi ba ngày, mới tiếp tục bắt đầu lịch trình săn thú.
« Chương TrướcChương Tiếp »