Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Hồng Ma Đạo

Quyển 4 - Chương 135: Phản Bội

« Chương Trước
“ Vâng, đại nhân!”

Nhìn bộ dáng rút lui của Cận Chi như trút được gánh nặng, Diễm Đế âm thầm thở dài:” Chẳng lẽ trong sâu xa tự có trời định sao? Từ khi bản thân ở hai vạn năm trước có được Vô Tự Thiên Thư, không được bao lâu liền bị Khảm Phổ cướp đi. Hiện giờ lại truyền ra tin tức nói Vô Tự Thiên Thư đã lọt vào trong tay của Chích Ma Quân, cái này có phải là nhân quả tuần hoàn?”

Lúc này trong Vân Thương điện chỉ có một người Diễm Đế đứng trong đó, có một thứ yên tĩnh và cô độc nói không ra, có lẽ cái này cũng là miêu tả chân thật trong lòng của Diễm Đế sao!

Tin tức Vô Tự Thiên Thư bị Chích Ma Quân lấy được rất nhanh truyền khắp cả Thiên giới, không sai, tản phát tin tức oanh động này chính là bản thân Khảm Phổ. ZUILU. *** Ôm lấy tâm trạng khiến Chích Ma Quân không được an toàn. Thậm chí Khảm Phổ còn có một tâm trạng vui sướиɠ khi người gặp hoa, sợ rằng từ nay về sau, Đỉnh Phong thành thì sẽ rất náo nhiệt.

Ở trên Đỉnh Phong thành vẫn luôn là người có bản lĩnh thì lên, chỉ cần ngươi có được tu vị siêu phàm thoát tục, liên tiếp khiêu chiến cao thủ của Đỉnh Phong thành, mà còn có được thắng lợi. Như vậy thì ngươi có thể trở thành ông vua không ngai trong người tu Ma của Đỉnh Phong thành.

Người có thực lực mạnh mẽ vẫn luôn có thể làm thủ lĩnh rất dài thời gian ở Đỉnh Phong thành, thẳng đến có người khác dám khiêu chiến thủ lĩnh quyền uy thành công, hoặc là nói thủ lĩnh tự động nhường chỗ. Đó là quy tắc không thành văn của Đỉnh Phong thành.

Đỉnh Phong thành, Mộng Yểm Điện.

Đương nhiên Chích Ma Quân là người trước nhất biết được tin tức Vô Tự Thiên Thư, Lãnh Hoằng với Mười Hai Thiên Sát vẫn đang trên đường chạy về Đỉnh Phong thành, xác nhận Lãnh Hoằng đúng là từ trong tay Khảm Phổ lấy được Vô Tự Thiên Thư, ngay cả Chích Ma Quân vẫn luôn bình tĩnh khi gặp chuyện cũng không khỏi kích động lên.

Không ai có thể ngờ tiến triển của sự việc sẽ thuận lợi như thế, vốn tưởng rằng chuyến đi này của Lãnh Hoằng cũng chỉ là giúp vui mà thôi, căn bản rất khó mà từ trong tay Khảm Phổ đoạt được Vô Tự Thiên Thư. Nhưng, phát triển của sự việc luôn ngoài dự kiến của người khác.

Lúc này Chích Ma Quân hận không thể lập tức bay đến trước mặt của Lãnh Hoằng, đem Vô Tự Thiên Thư lấy qua thật tốt nghiên cứu một phen, dẫu sao thứ ghi chép trong Vô Tự Thiên Thư quan trong hơn nhiều, rất có trợ giúp đối với tu luyện và thành tựu sau này của bản thân.

Từ trước đến giờ Chích Ma Quân cũng bị Diễm Đế áp chế, nói về thực lực cá nhân thì Chích Ma Quân như thế nào cụng hơn một chút so với Diễm Đế, điều này khiến Chích Ma Quân hiếu thắng sốt ruột rất là căm tức. Nhưng tu luyện một đạo không phải nói ngươi muốn đột phá thì có thể đột phá, tới cảnh giới tu vị như vậy của Chích Ma Quân, đã không phải là chỉ riêng dựa vào bế quan khổ tu thì sẽ có hiệu quả.

Lần nữa truyền âm với Lãnh Hoằng, biết được bọn Lãnh Hoằng cần một canh giờ thời gian mới có thể trở về Đỉnh Phong thành. Chích Ma Quân chưa bao giờ lo lắng qua, hoặc có lẽ lúc đồ vật mà đã chờ đợi rất lâu sắp đến tay, bất cứ ai cũng sẽ có biểu hiện như vậy đấy.

Lúc này tâm trạng của Lãnh Hoằng cũng cực kỳ mâu thuẫn, sự việc Vô Tự Thiên Thư là kỳ sách của Thiên giời thì ai cũng biết, nhưng người thật sự hiểu biết nội dung trong sách thì lại không nhiều. Từ sau khi Lãnh Hoằng nhìn qua nội dung ghi chép trong Vô Tự Thiên Thư, tâ, trạng phập phồng cũng không thể bình tĩnh xuống.

Bản thân làm thủ hạ của Chích Ma Quân nhiều năm như thế, cũng có hiểu biết nhất định với Chích Ma Quân, một khi Vô Tự Thiên Thư đến trong tay của Chích Ma Quân, như vậy cơ hội muốn lấy để đọc xem có thể nói là không. Nếu như Chích Ma Quân có thể mượn dựa Vô Tự Thiên Thư thành công đột phá cảnh giới hiện tại, độ kiếp Phi Thăng Thần Giới, vậy là tốt nhất.

Nếu Chích Ma Quân chỉ là đột phá, nhưng cũng không có cảm ứng được giáng xuống của Cửu Cửu Thần Kiếp, như vậy bản thân sẽ lần nữa không có ngày nổi danh. Đây là cơ hội ngàn năm một thuở, một khi bỏ quam có lẽ mãi mãi cũng sẽ không có nữa.

Nội tâm của Lãnh Hoằng đang thiên nhân giao chiến, từ bề ngoài nhìn lên, căn bản không thể nhìn ra bất cứ dị trạng gì. Ngay cả Mười Hai Thiên Sát theo sát phía sau Lãnh Hoằng cũng nhìn không ra.

“ Cùng với tiếp tục làm thủ hạ của người khác, mặc cho người khác tùy ý sai phái. Chẳng chi buông xuống hết tất cả mọi thứ, bản thân đem Vô Tự Thiên Thư mang đi có được tiêu sái.” Trong lòng Lãnh Hoằng thầm nghĩ.

Lãnh Hoằng hạ quyết tâm như không có việc gì nhìn Mười Hai Thiên Sát ở sau lưng một cái, trước mắt quan trọng nhất là như thế nào thoát khỏi Mười Hai Thiên Sát. Sau đó tìm một nơi bí ẩn không dễ bị phát hiện. Lẳng lặng nghiên cứu nội dung ghi lại trong Vô Tự Thiên Thư.

Lãnh Hoằng vừa chuyển dời di động bay lượn, vừa âm thầm suy nghĩ đột nhiên nghĩ ra một biện pháp, liền dừng lại, sắc mặt ra vẻ ngưng trọng nói:” Không tốt! Có người theo dõi chúng ta, Mười Hai Thiên Sát các ngươi ở đây chờ đợu ngăn cản bọn họ, ta tiếp tục bảo vệ an toàn của Vô Tự Thiên Thư. Quay về Đỉnh Phong thành trước, sự việc trọng đại, các ngươi nhất định phải liều mạng ngăn cản!”

Mười Hai Thiên Sát tự biết tu vị không bằng Lãnh Hoằng, nghe thấy lời nói sinh động như thật của Lãnh Hoằng cũng không có hoài nghi, liền lẳng lặng hư đứng ở trên không trung. Chờ đợi truy binh đến. Mọi thứ đều tiến hành dựa theo kế hoạch của Lãnh Hoằng, Lãnh Hoằng cũng vui vẻ chuyển dời di động rời khỏi. Sau đó lúc khoảng cách hơn vạn dặm xa của Mười Hai Thiên Sát, đột nhiên thay đổi phương hướng, hướng về phía bắc độ chuyển dời di động mà đi.

Mười Hai Thiên Sát như gặp đại địch khổ sỡ chờ đợi một canh giờ, nhưng lại không có nhìn thấy bất cứ chỗ không ổn nào, thậm chí ngay cả bóng ma cũng không nhìn thấy. Chẳng lẽ nói tu vị của truy binh quá cao, cảm ứng được hơi thở của mọi người vòng đường rời khỏi sao? Nhưng vẫn tốt, Lãnh Hoằng đã sớm đem Vô Tự Thiên Thư mang đi trước, với tốc độ của Lãnh Hoằng, hẳn là hiện giờ sớm đã tới Đỉnh Phong thành.

Đúng lúc này, truyền âm cầu của mọi người chấn động, âm thanh mang chút lo lắng của Chích Ma Quân xuyên qua đây:” Lãnh Hoằng, tại sao các ngươi vẫn chưa trở về? Có phải là xảy ra chuyện gì không?”

Mười Hai Thiên Sát không khỏi hai mặt nhìn nhau, lão đại vội vàng truyền âm nói:” Chích Ma Quân đại nhân, Lãnh Hoằng đại nhân đã đi trước một bước hộ tống Vô Tự Thiên Thư trở về Đỉnh Phong thành, chúng tôi nghe theo lệnh của Lãnh Hoằng đại nhân, chờ đợi truy binh đến đúng một canh giờ. Nếu như không có bất ngờ xảy ra, Lãnh Hoằng đại nhân hẳn là sớm thì đã về đến Đỉnh Phong thành mới đúng.”

Chích Ma Quân một bên trầm mặc một lúc, thấp giọng truyền âm nói:” Mười Hai Thiên Sát nghe lệnh, không tiếc bất cứ trả giá gì, cho dù sống chết, mười hai người các ngươi nhất thiết phải tìm được Lãnh Hoằng cho ta!”

Mười Hai Thiên Sát sau khi ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, liền lập tức truy tìm hướng về phía Lãnh Hoằng biến mất. Ở lúc này, ai cũng có thể nghĩ đến, Lãnh Hoằng rất có hiềm nghi là đem Vô Tự Thiên Thư mang theo bỏ chạy.

Đối với tỷ lệ bị cao thủ khác cướp đi quả thực là cực kỳ bé nhỏ, với tu vị của Lãnh Hoằng, thả mắt cả Thiên giới, có thể từ tay hắn cướp đi Vô Tự Thiên Thư, với lại người khiến Lãnh Hoằng không kịp phát ra bất cứ tin tức, trên cơ bản là không tồn tại.

Ánh mắt thất thần của Chích Ma Quân nhìn về phía xa, bản thân khó mà tin tưởng một người, phản bội của Lãnh Hoằng không thể nghi ngờ là một đả kích nặng nề. Ở trong Thiên giới vô tình lại lãnh khốc này, chẳng lẽ chí có lừa gạt với lợi ích tồn tại sao? Chích Ma Quân phát hiện sự việc bản thân chưa bao giờ nghĩ tới lại xảy ra như thế, không chút dấu hiệu.

Tâm trạng tràn đầy kỳ vọng trong nháy mắt rớt xuống đáy cốc, Lãnh Hoằng vì Vô Tự Thiên Thư mà phản bội chính mình, Chích Ma Quân cũng có thể nghĩ tới tại sao mê hoặc không thể nghi ngờ của đệ nhất kỳ sách ở Thiên giới vô cùng lớn. Bản thân thông minh một đời, lại khó tránh khỏi một lúc hồ đồ, mặc dù bản thân là người tu Ma thủ lĩnh của Đỉnh Phong thành, nhưng người thật sự có thể tin tưởng nhất cũng chỉ là Mười Hai Thiên Sát mà thôi.

Lãnh Hoằng là một nhân tài khó có được, với thực lực cùng tâm cơ của hắn chịu làm thủ hạ của chính mình, Chích Ma Quân vẫn luôn tưởng rằng chuyện cực kỳ khó mà có được. Nhưng bản thân tuyệt đối không nghĩ tới, lòng dạ không ngờ của Lãnh Hoằng lại thâm trầm tới tình trạng như thế, một khi không ra tay, lúc ra tay thì bỗng nhiên kinh người.

Cho dù không nguyện ý nữa, Chích Ma Quân vẫn phái người tản ra sự việc Lãnh Hoằng mang Vô Tự Thiên Thư bỏ chạy. Đồ vật bản thân không có đượcm Lãnh Hoằng cũng đừng nghĩ dễ dàng chiếm cứ cho chính mình dùng.

Tịch Chiếu Tiên Cảnh là nơi cực kỳ xinhg đẹp ở phía đông của Quận Lan Tinh, bởi lúc nó ở hoàng hôn, sắc đẹp của mặt trời xuống núi với dư huy thoải mái chiếu trên cả trong khu vực. Từng mảnh ánh nằng chiều bị chiếu rọi vô cùng xinh đẹp. Bởi thế có tên là Tịch Chiếu Tiên Cảnh.

Lúc này Lãnh Hoằng ẩn mình ở nơi thần bí trong Tịch Chiếu Tiên Cảnh, Lãnh Hoằng phong bế hơi thở bản thân phát tán mà ra, lẳng lặng đem tâm thần đắm chín trong ngọc giản đang có của Vô Tự Thiên Thư, bắt đầu nghiên cứu Vô Tự Thiên Thư.

Mà ở Thiên giới, tin tức mà Chích Ma Quân tán phát ra như tiếng sấm nhanh chóng truyền lưu ra ngoài, rất nhiều người tu chân của Thiên giới đều rất muốn bắt Lãnh Hoằng. Từ trên người hắn đem Vô Tự Thiên Thư đoạt qua, lúc trước Diễm Đế có được Vô Tự Thiên Thư, thì có không ít người tu chân của Thiên giớ ghen tị, nhưng lại kiêng kị thực lực cường mạnh của Diễm Đế với lại đông đảo cao thủ của Vân Thương thành, cho nên tạm thời nhẫn nhịn.

Hiện giờ vừa nghe Vô Tự Thiên Thư rơi vào trong tay của Chích Ma Quân,những người này còn chưa kịp thở dài ngắn một phen, Chích Ma Quân lại là truyền ra chuyện phản đồ Lãnh Hoằng mang theo Vô Tự Thiên Thư lẩn trốn, đúng là chuyện này chưa xong chuyện kia lại tới a.

Thầy trò Lâm Phong với bọn Khảm Phổ đang ở Âm Diệu Tinh, cũng ở thời gian rất ngắn thì biết được tình huống đại khái của sự việc. Cảm thấy không hiểu nhất với việc này đương nhiên là Khảm Phổ, Khảm Phổ không ngờ Lãnh Hoằng vẫn luôn trung thành và tận tậm với Chích Ma Quân sẽ làm ra việc bội bạc phản tín này. Nhưng ở giữa người tu Ma cũng không có thủ hạ hoặc là bằng hữu tuyệt đối trung thành, ai cũng đều là phòng bị lẫn nhau, nói không chừng khi nào thì có người từ sau lưng ngươi đâm một nhát dao.

Ở Thiên giới lung tung lại hiểm ác, đúng là không biết ai sẽ là người đáng để tin tưởng, cho dù ở lúc nào cũng phải giữ lòng cảnh giáo cao, Khảm Phổ sở dĩ không phụ thuộc vào bất cứ ai, bản thân cũng không tiêu hao tâm thầm đi kinh doanh thế lực của chính mình, nguyên nhân lớn nhất trong đó là không muốn quá mệt mỏi.

Lâm Phong cảm thấy hành vi của Lãnh Hoằng vừa gãi đúng chỗ ngứa, vốn vẫn tưởng tu luyện thành công. Trực tiếp gϊếŧ lêи đỉиɦ Phong thành, đem Lãnh Hoằng chém dưới Thiên Hồng Nhận. Hiện giờ Lãnh Hoằng lại đem Vô Tự Thiên Thư bỏ trốn mất dạng, bản thân cũng thừa dịp cơ hội này bỏ đá xuống giếng một phen, người đáng ghét như Lãnh Hoằng, gϊếŧ một người ít một người.

Khảm Phổ cũng không đồng ý với ý tưởng của Lâm Phong, hiện giờ tu vị của Lâm Phong dẫu sao cũng không là rất cao. Người có thể đủ thắng Lâm Phong cũng không ở số ít, như thế tùy tiện đi tìm Lãnh Hoằng báo thù, nói không chừng sẽ có chuyện bất ngờ xảu ra.

Nhưng Lâm Phong cũng không nhìn như vậy, Lâm Phong cho rằng, không trải qua một phen rèn luyện đau khổ, bản thân không thể trở thành người tu Ma ý nghĩa thật sự.Bản thân cho tới nay giống như chưa có bị máu tươi của kẻ thù rửa tội qua, vẫn luôn là xuôi gió xuôi nước tu luyện, hiểm ác của ngoại giới bản thân thấy qua cũng không nhiều.

Như vậy tiếp tục xuống, đối với tu luyện sau này của bản thân nhất định là trăm hại mà không lợi, với tâm trạng không đủ cố định với lãnh khốc đi tu luyện, đối với Lâm Phong là một người tu Ma mà nói, là khó mà có được thành tựu lớn.
« Chương Trước