Rất nhiều người tu chân bởi vì không qua được cửa này, mới sẽ lựa chọn binh giải thân thể của bản thân, với Bổn Mệnh Nguyên Anh đi tu luyện Tán Tiên.
Đối với Tán Tiên mà nói, mặc dù không có thân thể, nhưng bằng dựa vào năng lượng tinh thuần của Bổn Mệnh Nguyên Anh, vẫn là có thể tiếp tục tu luyện. Cho dù đột phá phải đối mặt với Thiên Kiếp giáng xuống, nhưng Thiên Kiếp này không phải Thiên Kiếp thường, uy lực thiên lôi mà Tán tiên phản kháng, uy lực thiên lôi nhỏ hơn rất nhiều so với người tu chân Độ Kiếp kỳ cuối đối mặt.
Chỉ cần thuận lợi vượt qua chín lần Tán Tiên Thiên Kiếp, đồng dạng có thể phi thăng Thiên giới, mà lại là trực tiếp trở thành Đại La Kim Tiên.
Đương nhiên Lâm Diệp sẽ không tồn tại nhiều băn khoăn như vậy, với luyện thể chi pháp của Lâm gia, tu luyện thân thể với ngoại công nhập đạo độc đạo, cho dù không có bảo vật gì bổ trợ, Lâm Diệp muốn thành công vượt qua Tứ Cửu Thiên Kiếp cũng không là chuyện khó.
Đương nhiên Lâm Phong sẽ không cho sư phụ chính mình đi mạo hiểm, nhưng ở lúc vì sư phụ Lâm Diệp vui mừng vì sắp phải Độ Kiếp, đột nhiên Lâm Phong ý thức được một vấn đề, đó chính là sư phụ phi thăng, bản thân chỉ cần nguyện ý cũng là có thể cùng nhau Độ Kiếp.
Nhưng Mộ Dung Nhược Tuyết thì không thể, mặc dù Mô Dung Nhược Tuyết hiện giờ tu vị đã là Hợp Thể kỳ đầu, nhưng muốn ở nửa năm thời gian ngắn ngủi tu luyện đến Độ Kiếp kỳ cuối, căn bản là không có khả năng.
Lâm Phong nghĩ tới đây, không khỏi vô cùng buồn rầu, chính mình cũng không nguyện ý với sư phụ Lâm Diệp tách ra, cũng không muốn cho Mộ Dung Nhược Tuyết rời khỏi bản thân. Thì ở lúc Lâm Phong khổ sở suy tư biện pháp giải quyết chuyện này, trong đầu của Lâm Phong linh quang chợt lóe, ngọc giản.
Đúng, chính là ngọc giản, ở trong ngọc giản có thể đem thời gian ngoại giới giảm chậm một ngàn lần, thời gian ngoại giới qua đi nửa năm. Như vậy ở trong ngọc giản thì có thể đủ tu luyện năm trăm năm. Với tu chất của Mộ Dung Nhược Tuyết, thời gian năm trăm năm đủ tu luyện đến cảnh giới Độ Kiếp kỳ cuối.
Lâm Phong lập tức đem ý tưởng này của bản thân nói cho Mộ Dung Nhược Tuyết biết, mặc dù uy lực thiên lôi của Thiên Kiếp bổ xuống sẽ tăng cường mười lần, nhưng với thực lực của bọn người Lâm Phong, hơn nữa có Ma Thần Khí Thiên Hồng Nhận của Lâm Phong luyện chế bổ trợ, thành công Độ Kiếp sẽ không quá khó.
Mộ Dung Nhược Tuyết biết ý của Lâm Phong. Lâm Diệp ở trong nửa năm thì sẽ Độ Kiếp, Lâm Phong cũng là đang áp chế cảnh giới của bản thân, mà hiện giờ tu vị thấp nhất chính là chính mình, nếu đã có thể ở trong ngọc giản lợi dụng thời gian yên lặng để tu luyện, quả thật Mộ Dung Nhược Tuyết nghĩ không được chủ ý tốt hơn so với biện pháp này.
Khảm Phổ nhắc nhở Lâm Phong, Mộ Dung Nhược Tuyết đi vào ngọc giản tu luyện, Lâm Phong cũng không thể giúp được gì. Có Thần Thức phân thân của Cơ Trẫm tiền bối ở đây, Mộ Dung Nhược Tuyết sẽ không xuất hiện vấn đề gì. Hiện giờ chuyện quan trọng nhất chính là, trong thời gian ngắn nhất có thể tỉm được Đoan Mộc Khuất Sùng, với lại còn phải hoàn toàn diệt trừ hắn, nếu không, một khi cho Đoan Mộc Khuất Sùng phục hồi tu vị ban đầu, muốn gϊếŧ hắn lần nũa thì không dễ dàng.
Lâm Phong cũng ý thức được tính cấp thiết và tình nghiêm trọng của vấn đề, sau khi đem Mộ Dung Nhược Tuyết đưa vào trong ngọc giản, Lâm Phong liền với Khảm Phổ, Lâm Diệp ba người động thân đi tìm kiếm Đoan Mộc Khuất Sùng.
Vô Cực thành. Thái Hư phái.
Từ lúc sau khi Lương Thiện bị gϊếŧ ở Viễn Cổ Hồng Hoang, chưởng giáo tân nhiệm Lương Trung, lúc tiếp nhận chức vị chưởng giáo vẫn chưa đến ba ngày thời gian thì gặp hại thần bí, càng khiến đông đảo đê tử Thái Hư phái chấp nhận không được là, Thanh Phong Minh Nguyệt linh hồn ngọc giản của hai vị trưởng lão tu vị cao thâm nhất. Cũng ở một ngày sau vỡ vụn!
Trong khoảng thời gian ngắn, cả một Vô Cực thành đều biết tin tức oanh động này. Rốt cuộc là ai lại ác độ như vậy? Gần như đem cao thủ Thái Hư phái gϊếŧ gần hết, mọi người các thế lực lớn đều đang tự nguy. Sợ người kế tiếp gặp kẻ độc thủ sẽ chính là bản thân.
Lưu ngôn phi ngữ luôn truyền bá rất là nhanh, ồn đến lòng người tu chân cả Vô Cực Tinh đều hoảng sợ. Ào ào đóng cửa không ra ngoài, nghiêm lệnh đệ tử tự gia tăng cường phạm vị đề phòng. Thật ra mọi người đều biết, nếu như đúng là có sát thủ thần bí muốn gϊếŧ chính mình, cho dù đề phòng nghiêm mật đi nữa, cũng sẽ khó thoát ách vận này.
Thanh Phong Minh Nguyệt trong Thái Hư phái là nhân vật thực lực gì? Bọn họ cũng đều là Cửu Kiếp Tán Tiên a! Có thể ở dưới tình trạng bất tri giác dễ dàng gϊếŧ chết hai người, thực lực của người thần bí này có thể tưởng tượng được.
Lần này không có ai đem hung thủ gϊếŧ người tội danh lần nữa gắn xếp trên người của Lâm Phong, mọi người trong lòng đều biết rõ, muốn nói Lâm Phong có thể gϊếŧ chết Lương Trung, không có ai sẽ hoài nghi. Bởi vì trước đó Lương Thiên tu vị cao hơn so với Lương Trung chết ở trong tay của Lâm Phong. Nhưng lần này người chết lại là hai vị trưởng lão của Thái Hư phái có công lực cao tuyệt a!
Muốn gϊếŧ chết một người trong đó cũng rất là khó. Càng huống chi là một lần gϊếŧ chết hai người bọn họ, Thái Hư phái này lần xem như nguyên khí thương nặng. Trong phái chết nhiều cao thủ như thế, với lại vẫn có đông đảo đệ tử chủ tâm cốt của hai vi trưởng lão Thanh Phong Minh Nguyệt, trong thời gian ngắn muốn chấn lại uy danh là không thể nào.
Lúc Lâm Phong một đoàn ba người đang khắp nơi tìm kiếm Đoan Mộc Khuất Sùng, được biết tin tức Thanh Phong Minh Nguyệt bị gϊếŧ, đã ỏ trên Vô Cực Tinh tán phát phí phí dương dương, chỉ là không ai biết hung thủ chính thức là người gì.
Chính thức biết chân tướng cùa sự việc đương nhiên là Lâm Phong ba người, Lâm Phong cũng không nghĩ tới Thanh Phong Minh Nguyệt lại có uy vọng cao như vậy ở Vô Cực Tinh, sau khi bị gϊếŧ sẽ dẫn ra phán ứng liên khóa như thế.
Đã tìm Đoan Mộc Khuất Sùng đủ hai tháng thời gian, Lâm Phong ba người gần như tìm hết cả một Vô Cực Tinh, mỗi đến một chỗ, Khảm Phổ cũng là dùng Tiên thức cẩn thận quét qua mỗi một tấc. Có thể nói, nếu như Đoan Mộc Khuất Sùng ở trong phạm vi Tiên thức, nhất định tránh không khỏi Tiên thức của Khảm Phổ.
Nhưng kết quả khiến Lâm Phong ba người vô cùng thất vọng, cho dù Khảm Phổ tìm như thế nào, cũng không tìm thấy Đoan Mộc Khuất Sùng sợ chi là một chút hơi thở. Rốt cuộc Đoan Mộc Khuất Sủng trốn đến chỗ nào chứ? Chẳng lẽ nói hắn đã rời khỏi Vô Cực Tinh sao?
Đương nhiên Đoan Mộc Khuất Sùng không có rời khỏi Vô Cực Tinh, trên cơ bản Đoan Mộc Khuất Sùng đã phục hồi tu vị vẫn đang tiếp tục vô ý thức nghỉ ngủ, Đoan Mộc Khuất Sùng lão gian xảo như thế sẽ ngốc đến dưới tình trạng không có nắm chắc hiện thân. Hắn chỉ là vẫn luôn chờ một thời cơ mà thôi, chỉ là không ra tay, một khi ra tay thì mục tiêu trúng mạng.
Phiêu Diêu Thần Điện, Vô Vị Các.
Lăng Tiêu sau khi nghe xong tức mà thủ hạ dò xét cảm thấy vô cùng kì quái, Thanh Phong Minh Nguyệt đã chết!
Lăng Tiêu đã từng giao qua thủ với Minh Nguyệt ổ trước Ma Thần Điện, biết rõ ràng thực lực của Minh Nguyệt, có thể nói, dưới tình trạng lúc bản thân sử dụng toàn lực với Minh Nguyệt quyết đấu, mặc dù phải phí một chút công phu, nhưng muốn đưa Minh Nguyệt vào chỗ chết, Lăng Tiêu dựa vào bổ trợ của trận pháp vẫn là có thể làm được.
Nhưng, nếu như đồng thời đối mặt với hai huynh đệ Thanh Phong Minh Nguyệt, cho dù là Lăng Tiêu, cũng có thể bỏ chạy hoặc là thi triển trận pháp phòng ngự mà thôi, người thần bí gϊếŧ Thanh Phong Minh Nguyệt tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ, điều này là sự thật vô dong nghi ngờ.
Vấn đề khiến Lăng Tiêu nghĩ không rõ là, ở trên Vô Cực Tinh, quan sát tất cả nhân vật có thể xưng cao thủ hai chữ quả thật là ít rồi còn ít. Với tu vị của hai huynh đệ Thanh Phong Minh Nguyệt ở trên Vô Cực Tinh tuyệt đối có thể xếp lên trước thứ mười, là người gì có thể có thực lực cường hãn có thể gϊếŧ chết huynh đệ bọn họ chứ?
Chỉ có một giải đáp, người thần bí cao thủ gϊếŧ người kia nhất định không phải là người tu chân Vô Cực Tinh, mà cực có khả năng là Tiên Nhân từ Thiến giới đến tới Vô Cực Tinh. Đáp án này là hợp lý nhất, cũng là Lăng Tiêu có thể chấp nhận.
Sau khi Lăng Tiêu nghĩ thông điểm này, trong đầu vốn chứa nghi hoặc thoáng đã bắt được vấn đề mấu chốt, chính là Thanh Phong Minh Nguyệt đắc tội Tiên nhân Thiên giới thì tính khả năng cũng không lớn, tại sao Tiên nhân Thiên Giới vẫn phải hạ thủ đối với hai người huynh đệ bọn họ chứ?
Có phải Thanh Phong Minh Nguyệt biết được bí mật gì? Hoặc là trên tay có trân quý hoặc bảo vật gì đặc biệt? Bảo vật! Lăng Tiêu tâm tư kín đáo đột nhiên nghĩ tới, ở trước Ma Thần Điện trước khi bản thân ra tay cứu ra Phong Văn, Minh Nguyệt đã từng từ trong tay Phong Văn đem Ma Thần Khí Tuyệt Hồn Ấn đoạt lấy. Có phải Tiên nhân Thiên Giớ muốn có được Tuyệt Hồn Ấn, và Thanh Phong Minh Nguyệt không chịu giao ra, Tiên nhân Thiên giới dưới sự giận dữ thì ra tay gϊếŧ chết hai người bọn họ?
Ý tưởng can đảm này xuất hiện trong đầu của Lăng Tiêu, Lăng Tiêu chợt hiểu ra, có lẽ sự việc tưởng tượng trải qua của chính mình có lẽ là giải thích hợp lý nhất. Tuyệt Hồn Ấn là Ma Khí cực kì tàn nhẫn ác độc, chỉ cần bị sương mù màu đen từ trong Tuyệt Hồn Ấn thôi phát mà ra dính tới trên người, chỉ sợ chỉ là một chút xíu, thì sẽ bị sương mù màu đen hấp thu Nguyên Anh mà chết.
Tiên nhân Thiên Giới kia có được Tuyệt Hồn Ấn, nhất định có mưu đồ trọng đại gì, nếu không hắn cũng sẽ không đem Tuyệt Hồn Ấn làm một món sản phẩm sưu tầm để chơi chứ? Lăng Tiêu nghĩ tới đây, càng xác định phỏng đoán của chính mình, trong lòng không khỏi tràn đầy tò mò đối với sự việc này.
Phụ thân Lăng Vực trước khi phi thăng đã từng lặp lại nhiều lần dặn dò bản thân làm việc phải thấp thỏm, nhưng Lăng Tiêu vẫn là một người tự do quen, làm việc toàn dựa vào tâm trạng và cảm giác của chính mình, hiện giờ gặp được một sự việc kinh hiểm kí©h thí©ɧ này, hắn như thế nào có thể sẽ dễ dàng buông tha.
Hơn nữa, có thể đem chân tướng của sự việc công bố với mọi người, tiêu trừ đi khủng hoảng tự dưng của mọi người, điều này cũng là việc bản thân nguyện ý, Lăng Tiêu ở Phiêu Diêu Thần Điện bế buồn đã lâu, đương nhiên sẽ không bởi vì lo lắng quá nhiều mà tiếp tịc buồn bực xuống. Làm việc bản thân muốn đi làm, là nguyên tắc của Lăng Tiêu.
Đương nhiên Phong Văn biết được tin tức Thanh Phong Minh Nguyệt bị người thần bí gϊếŧ, đối với người thần bí rốt cuộc là ai, cũng không có rõ ràng hơn so với Phong Văn. Đoan Mộc Khuất Sùng là từ nơi này của bản thân có được Tuyệt Hồn Ấn trong tay của Thanh Phong Minh Nguyệt, với thực lực và thủ đoạn tàn nhẫn của Đoan Mộc Khuất Sùng, Thanh Phong Minh Nguyệt không chết trong tay của hắn mới khiến Phong Văn cảm thấy kì quái.
Nếu Đoan Mộc Khuất Sùng đã có được Tuyệt Hồn Ấn, như vậy bước kế tiếp hắn có phải là muốn đi đuổi gϊếŧ Lâm Phong? Ma Thần Khí Mâu Đao đến giờ vẫn chưa có ra đời, Đoan Mộc Khuất Sùng tự nhiên cũng không thể có được Vô Tự Thiên Thư. Bản thân cũng đã thoát khỏi khống chế của Đoan Mộc Khuất Sùng, không cần phải nhìn sắc mặt hắn làm việc nữa.
Phong Văn mạnh mẽ phất đi các loại nghi lo trong lòng chính mình, an tâm tĩnh tu, sớm ngày với Lăng Mộng cùng nhau phi thăng Thiên giới, từ đó về sau mãi mãi đều tư thủ cùng nhau, điều này là sự việc duy nhất hiện giờ Phong Văn quan tâm nhất.
Nhị đệ Phong Tấn sớm đã thành công Độ Kiếp phi thăng Thiên giới, bản thân làm đại ca này cũng không thể cho hắn đợi quá lâu thời gian, các sự việc khác sớm đã không liên quan với bản thân, Phong Văn một lòng chỉ cầu có thể sớm ngày tu thành đại đạo, đột phá cảnh giới Độ Kiếp kỳ cuối, cảm ứng được Thiên Kiếp của mình giáng xuống.
Trải qua đoạn thời gian với Lăng Mộng đạo lữ song tu, tu vị của Lăng Mộng đã từ ban đầu Độ Kiếp trung kỳ, thành công đột phá đến Độ Kiếp kỳ cuối, Phong Văn cũng lờ mờ cảm ứng được ngày tháng đột phá của bản thân đã không xa. Chuyện cũ thế trần trước đó thí cho nó phiêu tán theo gió vậy!