Edit & Beta: Song Ngọc.
*Ảnh chụp sau khi diễn viên vào vai nhân vật. Là kết quả của mô tả và ý định của đạo diễn theo kịch bản. Trước khi phim bắt đầu quay, nhϊếp ảnh gia sẽ hợp tác với bộ phận nghệ thuật, trang phục, ánh sáng để khám phá và nghiên cứu nhân vật. Sau đó chọn ra hình ảnh phù hợp nhất để làm cơ sở tạo hình cho nhân vật trong thời gian quay phim (Nguồn: Zhihu).
Các đồng nghiệp trong tổ đạo cụ còn đang bận rộn, nhìn thấy Kiều Na tới đều chào hỏi rất nhiệt tình. Bọn họ đã nghe nói việc Kiều Na sắp đóng vai Đoan Ninh Hoàng Hậu, đối với bọn họ mà nói, Kiều Na là bạn tốt, bạn tốt của mình sắp biểu diễn vai nữ số một, bọn họ bắt đầu làm đạo cụ càng nhiệt tình hơn.
"Quần áo này thật xinh đẹp!" anh Lục ở bên cạnh xen vào một câu, "Nhìn dáng vẻ không tiện nghi (không rẻ) đâu".
Chị Hoa phụ trách tổ trang phục cười nói: "Anh Lục thật là biết nhìn hàng, làm ra một bộ quần áo này tốn không dưới năm vạn đồng đâu. Hoa văn ở mặt trên này là được mười vị nghệ nhân thêu thủ công lên, hơn nữa anh xem, không phải thêu đơn tầng, để nhìn lập thể hơn, tổng cộng thêu tám tầng đó".
Cô gọi các đồng nghiệp cùng nhau đem quần áo bày ra, quả nhiên là lung linh rực rỡ, vô cùng hoa lệ.
Kiều Na khen: "Quá lợi hại! Hoa thức này cũng là phục chế lại đồ án trên Phượng bào của Đại Yến Triều, xem ra mọi người dụng tâm không ít đâu".
Chị Hoa dẫn dắt các tổ viên làm bộ quần áo này thực sự là phí vô số tâm huyết, cô ấy nghe Kiều Na có thể nói được hoa văn bên trên, lập tức có một loại cảm giác gặp được tri âm, "Kiều tiểu thư thật là biết hàng, chúng tôi nghiên cứu thật lâu mới thiết kế ra mẫu hoa văn này. Đã dựa theo kích cỡ của Kiều tiểu thư sửa qua, Kiều tiểu thư thử xem, quần áo này vừa người không?"
Kiều Na nói: "Kích cỡ rất vừa vặn, mọi người vất vả rồi".
Chị Hoa cười nói: "Không vất vả, Kiều tiểu thư theo tôi, chúng ta đi thử trang phục... Người của tổ hóa trang đã chờ ở bên trong, đợi chút tạo hình định trang xong, nhất định rất đẹp".
Cô ấy dẫn Kiều Na đi đến phòng hóa trang phía sau, đi hai bước lại quay đầu lại nói: "Trang phục của Phàm ca cũng rất đẹp, A Thu em đi lấy lại đây để Phàm ca nhìn thử, đợi Kiều tiểu thư tạo hình xong, lại để Phàm ca... Phàm ca không ngại chứ?"
Giang Phàm cười nói: "Xem ra vị
Hoàng hậu nương nương này so với Hoàng đế tôi đây còn được sủng ái hơn... Được thôi, trẫm khoan hồng độ lượng, không ngại".
Chị Hoa bị anh chọc đến cười ha ha, dẫn Kiều Na tới phòng hóa trang. Giới thiệu một chút cho Kiều Na về chuyên viên trang điểm của cô, Tiểu Vũ.
"Xin chào Tiểu Vũ tiểu thư, làm phiền cô rồi." Kiều Na cười chào hỏi một cái.
Tiểu Vũ là một cô gái phương Nam rất thẹn thùng, mỉm cười đáp lại nói: "Chào cô, Kiều tiểu thư, có thể hợp tác cùng cô tôi cảm thấy rất vinh hạnh".
Kiều Na phải trang điểm trước mới có thể mặc quần áo, bởi vì quần áo quá mức quý trọng, lo lắng có đồ trang điểm rơi xuống sẽ làm bẩn đến.
Tiểu Vũ vô cùng chuyên nghiệp, để Kiều Na ngồi xuống liền bắt đầu dùng các loại dụng cụ trang điểm bôi lên mặt cô. Đa số những dụng cụ này Kiều Na đều không kêu tên được, ở cổ đại cô chưa gặp qua, nguyên chủ không am hiểu trang điểm, cũng không nhận biết mấy thứ này.
"Làn da của Kiều tiểu thư thật sự là quá tốt" Tiểu Vũ vừa trang điểm, vừa hâm mộ mà nói.
"Quá khen, Tiểu Vũ, da của cô cũng rất đẹp" Kiều Na nói, "Rất trắng, cảm giác rất tinh tế".
Cô nói cũng không phải khen tặng, cô thật sự cảm thấy như vậy. Làn da của Tiểu Vũ trắng nõn, một chút tì vết cũng không có.
Tiểu Vũ thở dài, "Cô đã quên tôi đang làm gì rồi à? Tôi chính là chuyên viên trang điểm, trên mặt tôi vốn có rất nhiều mụn, là tôi dùng đồ trang điểm để che lại, bởi vì kỹ thuật tương đối thuần thục nên Kiều tiểu thư không thấy mà thôi".
Kiều Na mở to hai mắt, "Phải không? Cô nói như vậy mới làm nghĩ tới, gần đây tôi đang làm một loại mặt nạ, hai ngày này hàng mẫu liền đến, lúc đó sẽ đưa cho cô thử xem".
"Phải không?" Tiểu Vũ cười cười, cô dùng qua vô số mặt nạ đều không có hiệu quả gì, cũng không tin tưởng sẽ có loại mặt nạ nào có thể chữa khỏi mụn của cô, chẳng qua Kiều Na là có ý tốt, cô thực lễ phép nói cảm ơn, "Vậy cảm ơn Kiều tiểu thư".
"Không cần khách khí." Kiều Na từ biểu tình của cô ấy là có thể nhìn ra, kỳ thật cô ấy không tin, cô cũng hoàn toàn không để ý. Mặt nạ dùng có tốt hay không là muốn xem hiệu quả, cô dùng miệng nói đương nhiên sẽ không ai tin cô.
Mấy ngày hôm trước nhà cung cấp phát wechat nói là đã sản xuất xong nhóm hàng đầu tiên, trong hai ngày này hàng mẫu liền có thể chuyển tới. Tất cả thủ tục đều đã làm đầy đủ hết, chỉ chờ giao hàng.
Tính lên, hẳn là Kiều Na có thể thu được hàng mẫu trước buổi tối hôm nay.
Tiểu Vũ một bên dùng cọ quét trên mặt Kiều Na, một bên nói chuyện phiếm cùng cô, "Kiều tiểu thư, cô thật là đẹp mắt, trước kia sao lại không thấy phim cô diễn vậy?"
Kiều Na nói: "Đây là lần đầu tiên tôi đóng phim, nếu có cái gì không hiểu, cô nhất định nói với tôi nha".
Tiểu Vũ gật đầu, "Được. Tính tình của Kiều tiểu thư thật tốt, trước kia tôi hoá trang cho những diễn viên đó tính tình đều rất lớn, không chú ý một chút liền sẽ bị mắng".
"Không thể nào?" Kiều Na có chút không thể tin được, "Kỹ thuật hoá trang của cô tốt như vậy, tôi rất thích. Đúng rồi, Tiểu Vũ, cô rảnh rỗi có thể dạy tôi một chút kiến thức trang điểm cơ bản không? Tôi muốn học".
Tiểu Vũ gật đầu, "Được, có rảnh tôi sẽ dạy cho cô".
Tạo hình Hoàng hậu của Kiều Na rất phức tạp, trừ bỏ trang điểm còn có kiểu tóc, trang sức, những cái này không phải một mình Tiểu Vũ có thể làm hết. Tiểu Vũ trang điểm khuôn mặt xong, để cho mấy đồng nghiệp lại đây giúp Kiều Na tạo kiểu tóc, thêm những việc linh tinh vụn vặt khác, tốn gần hai tiếng mới hoá trang xong.
Sau đó chị Hoa mang Kiều Na đi thay quần áo, một bước này thật ra nhanh hơn nhiều, sau khi mặc xong, chị Hoa lui ra phía sau hai bước, nhìn chằm chằm Kiều Na, tán thưởng nói: "Kiều tiểu thư cũng rất thích hợp bộ quần áo này, quả thực chính là vì cô lượng thân làm theo yêu cầu".
Trong phòng không có gương, Kiều Na không thấy tạo hình của mình, loại trang phục này cô cũng không xa lạ, mặc vào cũng không cảm thấy không tự nhiên. Nếu mặc chính là quần áo của Đoan Ninh Hoàng hậu, Kiều Na liền cảm thấy cảm giác của Đoan Ninh Hoàng hậu, thong thả mà trầm ổn đi về phía trước hai bước.
"Được rồi, đi studio đi."
Một phòng bên cạnh đã cải tạo thành studio, Kiều Na đi theo chị Hoa, nhìn thấy Giang Phàm đang ngồi ở đó chơi di động.
"Phàm ca, thế nào?" Chị Hoa nói giống như khoe ra.
Giang Phàm ngẩng đầu, ánh mắt dừng trên người Kiều Na liền không có thể dời đi.
Ở trong tưởng tượng ban đầu của anh, Kiều Na mặc vào trang phục của Đoan Ninh Hoàng hậu hẳn là rất đẹp, nhưng khi Kiều Na thật sự mặc vào, anh liền biết ý tưởng của anh đã được mượn.
Tạo hình này đâu chỉ là đẹp, quả thực là quá đẹp!
Trong mỹ lệ mang theo uy nghiêm, ưu nhã mà trang trọng, giơ tay nhấc chân mang theo khí tràng cường đại, quả thực làm anh hoài nghi là Đoan Ninh Hoàng hậu chuyển thế.
"Ngẩn người gì vậy?" Kiều Na đi đến phía trước bối cảnh, "Không phải muốn chụp ảnh sao? Phàm ca, tạo hình này của em có được không?"
"Tốt đến không thể tốt hơn" Giang Phàm gật đầu liên tục, "Ánh mắt của tôi sao lại tốt như vậy, sao lại tốt như vậy".
Chị Hoa ở bên cạnh lôi kéo góc áo Giang Phàm, "Phàm ca, anh nên hóa trang, đừng mãi nhìn Kiều tiểu thư người ta, đi thôi".
"Oh oh......" Giang Phàm phản ứng lại, "Cái kia, A Côn cậu chụp chân dung một mình Na Na trước, lát nữa tôi hóa trang xong lại đến chụp ảnh chung với cô ấy".
"Được rồi! Phàm ca yên tâm, nhất định đem ảnh chụp chụp đến xinh đẹp" Nhϊếp ảnh gia A Côn xua xua tay với Giang Phàm, "Nhanh đi hoá trang đi, đừng làm cho Kiều tiểu thư người ta chờ quá lâu, bộ quần áo này mặc vào được rất vất vả".
"Được được, tôi đây đi ngay" Giang Phàm gật đầu, đi cùng chị Hoa.
Vài người vừa mới hóa trang cho Kiều Na chạy tới xem A Côn chụp ảnh, hóa trang cho Giang Phàm không cần bọn họ, nhàn rỗi không có việc gì liền tới đây nhìn xem "Tác phẩm" của chính mình ở trên màn ảnh có đẹp hay không.
A Côn rất nổi danh trong ngành, lúc này Giang Phàm mời nhân viên công tác dường như đều là đoàn đội chuyên nghiệp, có danh tiếng tốt đẹp trong ngành, có không ít người trước kia đã hợp tác qua, mấy năm trước A Côn từng giúp Giang Phàm chụp ảnh quảng cáo, hai người quan hệ còn rất không tồi.
Nhìn thấy ánh mắt Giang Phàm nhìn Kiều Na, có lẽ người khác cảm thấy chỉ là thưởng thức đơn thuần nhưng lấy A Côn, một nhϊếp ảnh gia nhạy bén quan sát, anh ta cảm thấy có chút chỗ không giống nhau.
Nhưng mấy thứ này rất mơ hồ, A Côn cũng không thể khẳng định, thường ngày anh là người có đạo đức nghề nghiệp, cũng không nói thêm cái gì, xua xua tay với Kiều Na, "Kiều tiểu thư, chúng ta bắt đầu đi, hãy đứng ở giữa, đúng, mỉm cười một chút, tay đặt ở... Tốt lắm, tư thế này của cô rất tốt. Đừng nhúc nhích".
Trước đó, A Côn thiết kế mấy cái động tác là anh chuyên môn tra tìm tài liệu liên quan đến các cô gái quý tộc cổ đại, thiết kế mấy cái dáng vẻ phù hợp thân phận Hoàng hậu. Nhưng Kiều Na hoàn toàn không cần anh ta chỉ bảo, làm còn tốt hơn so với anh ta tưởng tượng, động tác của cô biểu hiện ra khí độ làm A Côn cảm giác chính là một Hoàng hậu chân chính nên có như vậy.
Anh ta cầm lấy camera, liền chụp mấy chục bức ảnh, lại bảo Kiều Na thay đổi vài cái tư thế, không bao lâu, liền chụp xong.
"Cùng Kiều tiểu thư hợp tác thật sự quá vui sướиɠ." A Côn bỏ camera xuống, "Những tư thế, động tác này đều không cần tôi chỉ".
Kiều Na cười nói: "Quá khen, chúng tôi học lịch sử hiểu được một ít mà thôi, anh A Côn vất vả rồi".
A Côn nói: "Tôi không vất vả, cô mặc thành như vậy mới vất vả đó, mau ngồi xuống nghỉ một lát, tôi cho cô xem ảnh chụp".
Kiều Na thật sự mệt mỏi, thân quần áo này của cô ước chừng có bảy, tám tầng, mặc vào vô cùng nặng, cũng rất nóng, tuy rằng thời tiết mát mẻ, nhưng vẫn có chút cảm giác rầu rĩ.
A Côn mở camera ra, đem từng bức ảnh chụp mở lên, cùng thưởng thức với Kiều Na.
"Quá đẹp, quả thực không cần chỉnh sửa, trực tiếp là có thể đăng lên."
A Côn tán thưởng nói, "Kiều tiểu thư rất thích hợp tạo hình này".
"Là anh A Côn chụp tốt." Kiều Na mỉm cười nói.
Hai người xem xong ảnh chụp, nhân viên công tác khác cũng chen qua xem, Kiều Na liền ngồi bên cạnh, vừa nói chuyện phiếm với nhân viên công tác vừa chờ Giang Phàm. Tạo hình của Giang Phàm tuy rằng tương đối đơn giản hơn nhiều nhưng cũng không phải không tốn thời gian.
"Kỳ thật giới giải trí có thể có tính tình tốt như Kiều tiểu thư không nhiều lắm," A Côn nói, "Phần lớn người còn chưa bắt đầu nổi liền khinh thường chúng tôi, những người công tác phía sau màn ảnh, Kiều tiểu thư quay xong bộ phim này nhất định sẽ rất nổi, nhưng có thể đối đãi hiền lành với người khác như vậy, thật sự không dễ dàng".
"Mọi người cùng nhau đóng phim, không cần khách khí như vậy," Kiều Na nói, "Mọi người kêu tôi Na Na là được, không cần kêu tôi là Kiều tiểu thư, tôi cũng gọi tên mọi người, mọi người không ngại đi?"
Mấy nhân viên công tác ngồi vây quần bên nhau đều vui vẻ, "Vậy là định rồi, về sau sẽ kêu tên của Kiều tiểu thư, Na Na... Tên này rất thường thấy, trong tổ hóa trang của chúng ta cũng có một người".
Kiều Na cười, "Là tiểu thư tạo mẫu tóc kia sao? Tôi thấy cô ấy còn nhỏ tuổi hơn tôi, nếu không chúng ta kêu cô ấy là Tiểu Na Na được không?"
"Được đó, ha ha".
"Chị Na Na, em không nhỏ đâu..." Tiểu Na Na cố ý xụ mặt, "Người ta chỉ là phát dục muộn. Hừ hừ... Tuy nhiên em thích".
Sinh hoạt của Kiều Na ở niên đại kia cấp bậc nghiêm ngặt, sau khi cô đi vào hiện đại lại phát hiện giữa người với người là bình đẳng. Cô cảm thấy đây mới là hình thái ở chung chính xác giữa người với người, tựa như lần đầu tiên Giang Phàm nhìn thấy cô, tuy rằng anh là ngôi sao, cô là sinh viên nghèo, lại không có biểu hiện ra một tia kiêu căng.
Lúc cô bần cùng nhất, trong lòng cũng không có nửa điểm tự ti, cũng không phải bởi vì cô đã từng là Hoàng hậu, mà là trong lòng cô cũng không cảm thấy chế độ cấp bậc là đúng. Trong lúc làm Hoàng hậu cô không thể thay đổi những điều này nhưng nếu có thể lựa chọn thì cô sẽ lựa chọn đối đãi mọi người bình đẳng.
Giang Phàm hoá trang trở về, mới vừa tiến vào studio liền nhìn thấy Kiều Na cùng nhóm nhân viên công tác cười nói, đã hoà mình.
Anh gãi gãi đầu, "Tôi không bỏ lỡ gì chứ? Không đúng...
Tiểu tử A Côn cậu chụp xong rồi hả? Ở đây lười biếng là muốn bị trẫm kéo đi ra ngoài chém sao?"
A Côn nghe anh nói giỡn cũng dùng ngữ khí đùa giỡn nói: "Hồi Hoàng Thượng, tất cả đều xong, Hoàng Thượng lại đây xem ảnh chụp đi".
Kiều Na nhìn thấy Giang Phàm đã hóa trang xong, cảm thấy có một loại cảm giác thực kinh diễm.
Vốn dĩ cô cảm thấy dáng người, tướng mạo của Giang Phàm cùng Yến Hiếu Công có chút giống nhau, phương diện tạo hình chưa chắc sẽ giống. Chẳng qua cô tin tưởng kỹ thuật diễn của Giang Phàm là tuyệt đối có thể đền bù hết thảy.
Nhưng khi Giang Phàm mặc long bào bước ra, Kiều Na liền biết mình nghĩ sai rồi. Tuy rằng thân cao không cường tráng bằng Yến Hiếu Công, nhưng khí thế của Giang Phàm tuyệt đối chịu đựng được, quả thực chính khí thế của một vị hoàng đế chân chính.
Cô xem qua Giang Phàm đóng nhân vật khác, lúc anh đóng vai ăn trộm sợ hãi rụt rè, lấm la lấm lét; khi diễn tú tài tự cho là thanh cao, trong lòng rõ ràng lại không chắc chắn; diễn vai ác vẻ mặt thiếu tấu, làm người ta nhịn không được muốn đánh một cái lên đó. Hiện tại thay long bào đế vương, quả thực chính là một vị hoàng đế còn sống sờ sờ trước mặt cô.
Loại kỹ thuật diễn cường đại tùy thời thay đổi nhân vật này làm Kiều Na không thể không chịu phục.
Giang Phàm thấy Kiều Na đang nhìn mình, thực kiêu ngạo mà xoay một vòng tại chỗ, "Như thế nào? Ca đẹp trai đi?"
Kiều Na do dự một chút, "Phàm ca, anh... Vẫn là đừng xoay, có chút nương (娘, chỗ này không hiểu ý tác giả lắm, từ niáng này là từ để gọi mẹ, hay ý muốn nói ẻo lả ta 😂)..."
Giang Phàm: "..."
Nếu Giang Phàm đã định trang xong, A Côn liền dọn camera, tiếp tục chụp ảnh.
Trước tiên chính là Giang Phàm cùng Kiều Na chụp ảnh chung, A Côn bảo Giang Phàm cùng Kiều Na đứng chung một chỗ, chụp cận cảnh chính diện.
Giang Phàm nhìn Kiều Na đứng thẳng tắp, vẫy tay với cô, "Dựa vào gần tôi này".
Kiều Na lắc đầu, "Hoàng hậu sẽ không làm như vậy".
"Hoàng hậu còn sẽ không chụp ảnh đâu." Giang Phàm lôi kéo Kiều Na, "Không cần nghiêm túc như vậy, cười một cái".
Kiều Na bị anh chọc hơi hơi mỉm cười, bên kia A Côn nhanh chóng ấn chụp.
Lại thay đổi mấy cái tư thế, ảnh chung của hai người liền chụp xong. Giang Phàm nhìn ảnh chụp trong máy, vỗ tay nói: "Quá hoàn mỹ! Được rồi, Na Na em có thể đi tháo trang sức, vất vả rồi".
Anh cố ý chụp ảnh chung trước chính là muốn cho Kiều Na có thể tháo trang sức sớm một chút, rốt cuộc cổ trang mặc vào tuy rằng đẹp nhưng lại là rất khó chịu.
Kiều Na biết dụng ý của anh, không nghĩ tới anh thế nhưng cẩn thận như vậy, trong lòng không khỏi ấm áp, "Phàm ca cũng vất vả".
Cô đi theo chị Hoa trở lại hậu trường, đem quần áo đổi lại, tẩy lớp trang điểm trên mặt, cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng ngay lập tức. Quả nhiên mặc quần áo hiện đại thoải mái hơn nhiều so với trang phục Đại Yến triều, thậm chí hiện tại cô có điểm không nghĩ ra, vì sao người cổ đại sẽ mặc quần áo khó mặc lại oi bức như vậy.
Cô đổi xong quần áo trở lại studio, Giang Phàm còn đang chụp ảnh, mấy cái nhân viên công tác nhàn rỗi vây quanh quan sát, trong đó đặc biệt là mấy cô gái nhỏ, xem đến nước miếng đều muốn chảy ra.
Kiều Na đi đến bên người Tiểu Na Na, đưa một miếng khăn giấy, "Lau nước miếng của em đi kìa".
Tiểu Na Na mặt đỏ lên, "Em nào có chảy nước miếng? Chị đây là bịa đặt, là phỉ báng".
"Được được được, chị bịa đặt, chị phỉ báng." Kiều Na kéo một cái ghế lại, ngồi ở bên cạnh Tiểu Na Na.
Giang Phàm đã sớm quen với việc chụp ảnh, các loại tư thế, dáng ngồi, chỉ cần A Côn nhắc nhở một câu lập tức có thể làm tốt, chụp rất nhanh. Không bao lâu, ảnh của anh cũng đã chụp xong.
Tranh thủ thời gian Giang Phàm trở về tháo trang sức, Kiều Na cùng một đám nhân viên công tác vây quanh A Côn xem ảnh chụp. A Côn tổng cộng chụp hơn ba trăm bức ảnh, mỗi một bức thoạt nhìn đều như là thêm hiệu ứng, vô cùng đẹp.
"Anh A Côn, gửi cho em một bức đi." Một nữ công nhân lôi kéo A Côn cánh tay.
A Côn nhún vai, "Thật ngại quá, ấn quy định những ảnh chụp này là không thể truyền ra ngoài, tuy nhiên anh nghĩ weibo của Phàm ca rất nhanh liền sẽ phát ra, đến lúc đó em có thể vào weibo của anh ấy nhìn xem".
Nữ công nhân có hơi mất mát nhưng cũng không có cách nào, rốt cuộc đây là quy định. Nhưng nghĩ đến rất nhanh là có thể nhìn thấy trên weibo của Giang Phàm, cô ấy lại vui vẻ lên.
Hơn phân nửa công nhân nữ của đoàn phim đều là fan Giang Phàm, đối với Giang Phàm mê vô cùng. Những ảnh chụp thật đẹp này của Giang Phàm tự nhiên là niềm yêu thích trong lòng các cô.
Giang Phàm tẩy trang trở lại rất nhanh, nói với công tác nhân viên: "Mọi người vất vả, công việc sáng hôm nay liền đến đây thôi, có chuyện vẫn là thông báo trong nhóm wechat, mọi người hãy lưu ý một chút".
Nhóm nhân viên công tác cùng trả lời một tiếng "Phàm ca vất vả", liền tản ra, từng người đi về.
Kiều Na không đi, cảnh bên nhà cổ còn chưa bố trí xong hoàn toàn, cô phải tiếp tục công việc.
Nếu làm chức lịch sử cố vấn này cô tự nhiên là muốn đem công việc hoàn thành, lúc trước sự kiện tuyển diễn viên làm chậm trễ chút thời gian, nhưng cũng không có ảnh hưởng đến tổng tiến độ.
Giang Phàm cùng A Côn đi chọn ảnh chụp, rời đi trước, Kiều Na vẫn luôn đợi cho nhân viên công tác tổ đạo cụ tan làm mới rời đi.
Buổi chiều kết thúc công việc trở lại trường học, Kiều Na nhìn thấy trên di động có hiện một cuộc gọi nhỡ, lúc làm việc cô không có lưu ý, liền gọi lại.
"Chào ngài, tôi là chuyển phát nhanh XX, ngài có bưu kiện, khi nào tiện tôi đưa qua cho ngài?"
Kiều Na nghĩ tới, hôm nay nhà xưởng đem hàng mẫu Hương Cao Thủy Tinh gửi lại đây, cô bận quá, lại thật sự quên việc này.
"Hiện tại tôi ở trường học, nếu tiện, bây giờ anh có thể đưa đến." Kiều Na nói.
"Vừa lúc tôi ở gần trường học của cô, cô đến cổng lớn trường học chờ, một lát thì tôi tới rồi." Người chuyển phát nhanh nói.
Vừa lúc Kiều Na ở cổng lớn, liền chờ tại chỗ, một lát sau, quả nhiên thấy nhân viên chuyển phát nhanh chạy tới. Cô lấy bưu kiện mới trở lại ký túc xá.
Bưu kiện rất nặng, Kiều Na mở ra, bên trong là một cái rương, trong rương chỉnh chỉnh tề tề bày mấy chục hộp Hương Cao Thuỷ Tinh. Mở hộp ra, bình nhỏ tinh xảo đặt bên trong là dùng pha lê để làm, thiết kế tỉ mỉ, bỗ dáng thoạt nhìn vô cùng cao lớn, mặt trên còn có logo thương hiệu đã đăng ký, những cái này đều là lúc trước cô mời người thiết kế tốt.
Cô mở ra một cái chai, một cổ thanh hương xông vào mũi. Lô hàng này cô chọn dùng đều là nguyên liệu hàng đầu, tất cả đều là cô tự mình mua sắm, máy móc gia công tinh tế, chuẩn xác, chất lượng so với lô hàng cô làm thủ công kia còn tốt hơn một ít.
Cô lập tức gọi điện thoại đến nhà máy sản xuất: "Lô hàng này rất tốt, có thể giao hàng".
Trước đó cô đã cung cấp tài khoản "huy động vốn từ cộng đồng" cho nhà sản xuất làm đóng gói trước, để cho bọn họ phụ trách giao hàng. Những hộ khách "huy động vốn từ cộng đồng" này đã sớm thanh toán tiền, Kiều Na muốn giao hàng cho họ trước.
Vì cảm tạ hộ khách ủng hộ "huy động vốn từ cộng đồng", Kiều Na đem số lượng lô hàng hoá "huy động vốn từ cộng đồng" này tăng lớn, ngoài ra còn đặt nhà máy sản xuất làm riêng một ít mẫu nhỏ đưa cho họ, có thể cho bọn họ tặng người dùng thử hoặc là thuận tiện mang theo khi đi du lịch. Đã cho bọn họ ưu đãi, cũng có thể làm cho bọn họ giúp đỡ tuyên truyền.
Trừ bỏ lô hàng "huy động vốn từ cộng đồng" kia, hàng dư lại còn rất nhiều, những sản phẩm này không có chất bảo quản, thời hạn sử dụng cũng chỉ hơn một tháng, cần phải nhanh chóng bán đi. Lúc trước Kiều Na có nghĩ đến, muốn thuê một nhà cửa hàng mặt tiền tới bán, nhưng hỏi một chút, một gian cửa hàng mặt tiền trên đường thành phố B phồn hoa, một tháng liền phải tốn trên dưới năm vạn, hơn nữa phải đặt cọc một năm tiền thuê nhà. Thêm vào trang hoàng, thuế thu nhập, tiền lương nhân viên bán hàng, căn bản không phải hiện tại Kiều Na có thể thừa nhận.
Cô từ bỏ cái ý tưởng này, sau khi sưu tập một ít tư liệu nghiên cứu, quyết định vẫn là bắt đầu từ cửa hàng online trước.
Mở một cửa hàng kỳ hạm* trên một trang web lớn chỉ cần giao mười vạn đồng tiền ký quỹ là được, hơn nữa shop online được tất cả mọi người trên thế giới xem, mỗi người đều có thể nhìn thấy, chỉ cần chất lượng sản phẩm tốt, danh tiếng truyền ra đi, doanh số tự nhiên sẽ được lên.
Ngay lúc sản xuất hàng hoá sản xuất Kiều Na liền tay chuyện vào chuyện này, phía trước ủy thác nhà máy sản xuất tìm nhân viên kỹ thuật liên quan giúp cô, mở cửa hàng online. Chỉ là chưa có hàng hóa, tuy rằng nhà máy sản xuất treo lên thương phẩm, nhưng chỉ là ở trạng thái "Dự bán".
Mấy ngày này Kiều Na vẫn luôn không có thời gian chú ý cửa hàng online của mình, cô mở điện thoại, nhìn thấy nhà máy sản xuất đã đem trạng thái "Dự bán" hủy bỏ, đổi thành trạng thái "Đang bán ra".
Phía dưới doanh số rất ít, rốt cuộc dường như chưa có người dùng qua, cũng không có mấy người nghe nói qua cái nhãn hiệu mới này, chỉ có số ít fan sờ qua tới, mua một ít.
Mấy ngày gần đây hộ khách "huy động vốn từ cộng đồng" hẳn là có thể nhận được sản phẩm rồi, chờ bọn họ dùng thủ, có danh tiếng của "huy động vốn từ cộng đồng" cô lại tuyên truyền một chút, hiệu quả sẽ càng tốt. Rốt cuộc chỉ dựa vào một mình cô nói chất lượng tốt, người khác cũng sẽ không tin tưởng. Suy xét đến thời hạn sử dụng sản phẩm, chuyện này cô phải nắm chắc.
Cô lướt weibo một chút, nhìn thấy Giang Phàm đã đem ảnh chụp định trang đăng lên rồi.
Giang Phàm: Đây là ảnh gốc! Đây là ảnh gốc! Đây là ảnh gốc! Chuyện quan trọng phải nói ba lần.
Chính diện là chín tấm hình anh đã chọn, thật sự là ảnh gốc, một chút dấu vết chỉnh sửa cũng không có, thậm chí một chữ đều không thêm.
Kiều Na click mở to tấm ảnh ra, lúc trước tuy rằng đã xem qua trong máy ảnh của A Côn, nhưng màn hình máy ảnh quá nhỏ, thấy không rõ chi tiết lắm. Lúc này ở trên di động phóng to ra xem, quả nhiên mỗi cái chi tiết đều xa hoa lộng lẫy, tinh xảo vô cùng.
Tuy rằng không có chỉnh sửa nhưng ảnh chụp thoạt nhìn vô cùng đẹp, kỹ thuật chụp ảnh của A Côn rất tốt, độ sáng vừa vặn tốt, hình ảnh nhu hòa, duy mĩ, nhìn không ra bất cứ tì vết gì.
Bình luận phía dưới đã sắp đến mười vạn.
"Phàm ca gạt người, cái này còn gọi là không chỉnh sửa?"
"Đẹp muốn chết. Thật sự không chỉnh sửa qua sao? Em có điểm không tin đâu."
"Tôi học Thiết kế Mỹ thuật, có thể phụ trách nhiệm mà nói, ảnh này thật sự không có chỉnh sửa, phóng to có thể nhìn đến chi tiết, thêm bộ lọc sẽ loại bỏ một ít hoa văn trên làn da nhưng những ảnh này đều thật rõ ràng, nghiêm túc xem là có thể nhìn thấy."
"Làm sao Phàm ca có thể đẹp như vậy. Bà chủ cũng rất đẹp!"
"Mặt thật xứng với nhau nha."
..............
Cũng có một ít bình luận ác ý chửi Kiều Na, Kiều Na lười đi để ý, dù sao bất luận cô làm như thế nào đều sẽ có một ít người không thích cô, cô cũng không yêu cầu mọi người phải ủng hộ.
Tác giả có lời muốn nói: Giang Phàm: Cư nhiên nói tôi có chút nương, hừ, không khai sâm (vui vẻ, đã nói ở chương trước ý)!
Kiều Na: Ai bảo anh xoay vòng vòng...
*旗舰店: QíJiàn Diàn: Cửa hàng kỳ hạm hay còn gọi là cửa hàng flagship: là những cửa hàng được các thương hiệu giao phó sứ mệnh truyền tải thông điệp của mình, không nhằm vào lợi nhuận mà quan trọng là phải truyền tải hình ảnh, thu hút sự chú ý vào thương hiệu, khẳng định đẳng cấp, giúp thương hiệu nổi bật so với các đối thủ (Nguồn: Google).
Ý trong bài chắc là Kiều Na mở cửa hàng bán sản phẩm chủ lực của mình để thu hút sự chú ý.