Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Hành Ký: Hệ Thống Tiên Đạo

Chương 12: Ánh Sáng và Bóng Tối

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi hình ảnh của sinh vật khổng lồ dần hiện ra từ trong bóng tối, cả nhóm đều cảm nhận được một áp lực khủng khϊếp đang đè nặng lên họ. Sinh vật này không chỉ đơn thuần là một con quái vật, mà là một hiện thân của bóng tối, một thế lực tà ác đã ngự trị tại Huyết Ngục suốt hàng ngàn năm.

Lăng Thiên nhìn thẳng vào sinh vật, đôi mắt hắn đầy sự quyết tâm và không hề có chút sợ hãi. Hắn hiểu rằng trận chiến này không chỉ là về sự sống còn của nhóm mình mà còn là một trận chiến giữa ánh sáng và bóng tối, giữa thiện và ác.

Sinh vật khổng lồ phát ra một tiếng gầm rú, cả không gian rung chuyển. Từ đôi mắt đỏ rực của nó, từng luồng tà khí bốc lên, tạo thành những xoáy đen cuốn quanh cơ thể nó, biến nơi này thành một vùng tối đen như mực.

"Chúng ta phải làm gì bây giờ, Lăng Thiên?" Hồng Liên hỏi, giọng nói căng thẳng.

"Bình tĩnh, Hồng Liên," Lăng Thiên đáp, giọng nói cương nghị. "Đây không phải là lần đầu tiên chúng ta đối mặt với những kẻ địch mạnh. Chúng ta cần phải đoàn kết và tấn công nó từ mọi phía. Nếu chúng ta có thể làm suy yếu nó, chúng ta sẽ có cơ hội chiến thắng."

Bạch Thanh đứng bên cạnh Lăng Thiên, ánh mắt sắc lạnh. "Lăng Thiên nói đúng. Đừng để sự sợ hãi kiểm soát chúng ta. Chúng ta là những người bảo vệ ánh sáng, và bóng tối này sẽ không thể hạ gục chúng ta."

Minh Vũ nắm chặt thanh kiếm trong tay, linh lực bùng phát xung quanh hắn như một ngọn lửa rực cháy. "Nếu ngươi có kế hoạch, ta sẽ theo. Chúng ta đã đi xa đến mức này, không thể quay lại."

Lăng Thiên gật đầu. "Minh Vũ, ngươi và Bạch Thanh hãy tấn công từ hai bên, làm phân tán sự chú ý của nó. Hồng Liên, ngươi hãy chuẩn bị một phép thuật đủ mạnh để đánh thẳng vào điểm yếu của nó khi có cơ hội. Còn ta sẽ tấn công trực diện."

Không chần chừ, cả nhóm bắt đầu triển khai chiến lược của mình. Minh Vũ và Bạch Thanh nhanh chóng di chuyển ra hai phía, đồng thời tấn công sinh vật khổng lồ bằng những đòn tấn công đầy uy lực. Hắc khí xung quanh sinh vật bắt đầu dao động, như thể nó đang phải cố gắng chống đỡ các đòn tấn công.

Sinh vật gầm lên một lần nữa, tung ra những luồng năng lượng đen tối nhằm vào Minh Vũ và Bạch Thanh. Nhưng cả hai đều đã chuẩn bị sẵn sàng, họ né tránh nhanh chóng và tiếp tục tấn công, buộc sinh vật phải quay cuồng trong nỗ lực phòng thủ.

Hồng Liên tập trung linh lực vào đôi tay mình, chuẩn bị cho một đòn tấn công quyết định. Nàng biết rằng chỉ có một cơ hội duy nhất, và nếu thất bại, cả nhóm sẽ gặp nguy hiểm lớn. Nhưng nàng tin tưởng vào đồng đội của mình và vào bản thân.

Lăng Thiên, trong lúc đó, tiến thẳng về phía sinh vật khổng lồ, không chút do dự. Hắn vung kiếm, chém vào những cơn xoáy hắc khí xung quanh sinh vật, mỗi đòn đánh của hắn đều mang theo một ánh sáng chói lòa, đẩy lùi bóng tối.

Sinh vật gầm lên trong đau đớn, hắc khí bao quanh nó dần tan biến. "Ngươi... ngươi nghĩ rằng có thể đánh bại ta sao?" Giọng nói của nó vang lên, lạnh lẽo và đầy giận dữ.

"Ta không nghĩ," Lăng Thiên đáp, đôi mắt sáng rực, "Ta biết."

Vào khoảnh khắc đó, Hồng Liên đã sẵn sàng. Nàng tung ra một luồng năng lượng màu đỏ mạnh mẽ, đánh thẳng vào trung tâm của sinh vật khổng lồ. Luồng năng lượng này mạnh đến mức khiến không gian xung quanh rung chuyển, bóng tối bị xé toạc bởi ánh sáng rực rỡ.

Sinh vật gầm lên, cơ thể nó rung chuyển dữ dội. "Không... không thể nào..." nó gào thét, trước khi tan biến thành hàng ngàn mảnh vỡ, biến mất vào hư không.

Cả nhóm đứng yên, thở phào nhẹ nhõm khi thấy rằng sinh vật đã bị tiêu diệt. Nhưng họ biết rằng đây chỉ là một trong những thử thách mà họ sẽ phải đối mặt.

"Chúng ta đã làm được," Minh Vũ nói, giọng nói đầy cảm xúc.

"Đúng vậy," Lăng Thiên đáp, nhưng ánh mắt hắn vẫn hướng về phía trước. "Nhưng con đường phía trước còn dài và đầy nguy hiểm. Chúng ta không thể dừng lại ở đây."

Bạch Thanh bước tới, đặt tay lên vai Lăng Thiên. "Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả. Dù có khó khăn thế nào, chúng ta cũng sẽ không bỏ cuộc."

Hồng Liên mỉm cười, dù nàng đã mệt mỏi nhưng vẫn tràn đầy niềm tin. "Chúng ta là một đội, và chúng ta sẽ không để bất cứ điều gì chia cắt chúng ta."

Lăng Thiên nhìn từng người trong nhóm, cảm nhận được sự đoàn kết và sức mạnh từ họ. Hắn biết rằng dù con đường phía trước có hiểm nguy thế nào, họ sẽ không bao giờ lùi bước.

Với tâm thế mới, cả nhóm tiếp tục hành trình, tiến sâu hơn vào Huyết Ngục, nơi những bí mật và thử thách khốc liệt hơn đang chờ đợi họ.
« Chương TrướcChương Tiếp »