Xe dừng, Cát Tường nháy mắt tỉnh ngủ, âm thanh khàn khàn mở miệng:
"Đi thôi."
Thời gian gấp rút, nàng cũng không muốn nói nhiều. Lập tức lôi kéo Như Lan nhảy xuống xe ngựa, tiến vào cổng chính Như gia, hai người đi đến phía sau hòn non bộ, Như Lan vô cùng thuần thục mở ra một thông đạo. Đây vốn là con đường dẫn đến ngự thư phòng, là Như gia bày tỏ lòng trung thành với đế vương mà xây dựng. Ngoại trừ tiên đế và Như gia, không có người thứ ba biết, cho dù là Nữ hoàng bệ hạ hiện tại.
"Ngươi... làm sao mà biết được?" Như Lan dò hỏi, nếu như Cát Tường đã sớm chuẩn bị kế hoạch, chắc chắn đã từng sử dụng đến thông đạo này.
"Thứ cho ta không thể nói." Cát Tường thần bí mà cười. Có kịch tình trong tay, nàng có thứ gì mà không biết chứ? Mà cho dù không biết thật, nàng cũng có cách tìm ra.
Như Lan "xì" một tiếng cười ra, giả thần giả quỷ, thông đạo này đối với Như gia mà nói cũng chẳng có gì quan trọng, phàm là người muốn điều tra đều có thể dễ dàng phát hiện. Ngay cả bẫy rập cũng không có, chỉ là sẽ không ai nghĩ đến Như gia sẽ xây dựng loại thông đạo này mà thôi. Cát Tường có thể nghĩ đến, quả thực là đủ tinh tế.
Cát Tường đã âm thầm cấu kết với Nữ đế, cho nên khi nàng cùng Như Lan xuất hiện trong ngự thư phòng lúc này, không ngoài ý muốn thấy bên trong vắng tanh, chỉ có một mình Cẩm Thương Hi ngồi trên long ỷ, nhàn nhã thưởng trà chờ đợi.
"Chậc, ngươi thật là to gan. Gặp trẫm mà cũng không hành lễ, khó trách sẽ bị Lân vương thù ghét. Trẫm cũng còn ngứa mắt nữa là." Cẩm Thương Hi nhếch khóe môi, nửa đùa nửa thật nói.
Nàng không cam lòng Cát Tường lúc nào cũng bộ dạng thong dong bình thản, giống như hết thảy đều nằm trong tính toán của nàng ta vậy. Thật muốn thấy nàng ta hốt hoảng, sợ hãi một lần, aizzz.
Cát Tường không nói gì, chỉ cười nhẹ một tiếng, trực tiếp vào việc chính:
"Như gia đã đồng ý không tham gia hỗ trợ Lân phủ lần này, hơn nữa còn có thể trợ giúp chúng ta. Bệ hạ xem, chừng nào thì có thể xuất quân?"
Thuyên Tâm là một nữ chính có dã tâm, thật ra thì bất kì nữ chính nào cũng nên có dã tâm, nếu không thì nàng ta làm sao có thể nuôi sống nổi hậu cung của mình? Vì thế, nàng ta sớm đã cấu kết với Nhị Hoàng tử địch quốc - cũng là một trong các nam chính, lại lợi dụng lực lượng của Như gia, đánh vào vương cung, ép vua thoái vị.
Chỉ là lần này, mất đi một Như gia, hơn nữa còn bị Cát Tường trước một bước đánh cho trở tay không kịp, để rồi xem nàng ta rốt cuộc có thể được như nguyện hay không.
Cẩm Thương Hi nhìn lướt qua Như Lan, kinh ngạc không thôi. Nếu nàng không lầm, người nọ chính là con trưởng Như gia, cũng là chính phu của Lân vương, nổi tiếng tâm cao khí ngạo. Nàng mấy lần đã muốn mượn sức, lại không một lần thành công. Cát Tường này, có thể thu được y dưới trướng, quả thực không phải dạng tầm thường.
"Khẩu vị của ngươi cũng lớn thật, Lân phi mà cũng dám động vào." Cẩm Thương Hi xoa cằm, ánh mắt ái muội đảo qua hai người.
Như Lan không được tự nhiên liễm mắt, mà Cát Tường cũng ngoài ý muốn im hơi lặng tiếng. Một lát sau, nàng mới cực kì bình tĩnh trả lời:
"Ta cùng Lan nhi lưỡng tình tương duyệt từ trước, nếu không phải bị Lân vương giành trước một bước. Nói không chừng bây giờ, ta mới là thê chủ của hắn."
Khá khen cho một câu "lưỡng tình tương duyệt", lúc Lân vương đến Như gia hỏi cưới, ngươi không biết còn đang ở xó xỉnh nào đâu. Cẩm Thương Hi bĩu môi khinh thường, trình độ nói dối không ngượng mồm thật cao thâm, nàng nếu như không rõ chân tướng, chắc chắn sẽ tin là thật.
Như Lan cúi thấp đầu, vành tai đỏ ửng. Nàng làm sao có thể nói dối thành như vậy? Thực sự là giống y như thật...
"Được rồi được rồi, các ngươi lưỡng tình tương duyệt. Nói chính sự, ngươi cứ yên tâm làm theo ý mình, trẫm nhất định toàn lực tương trợ." Dứt lời, ném cho Cát Tường một miếng ngọc bội, gọi là "thấy vật như thấy người", ngọc bội cũng đại diện cho nữ đế.
Toàn lực tương trợ cái gì, kì thực đều là có ích cho ngươi. Cát Tường châm chọc cười nhạt, Cẩm Thương Hi cùng nàng, ngoài mặt thì có vẻ hảo hữu, kì thực cũng chỉ là xây dựng lên từ quan hệ lợi ích. Mà nàng ta, là người được hưởng lợi nhiều nhất.
"Có được câu này của bệ hạ, thần nữ yên tâm rồi." Cát Tường dễ dàng chụp được ngọc bội, tùy ý cột vào bên hông. "Thần nữ xin cáo lui."
Nói xong, cũng không đợi Cẩm Thương Hi nói thêm cái gì, lôi kéo Như Lan rời đi, giống hệt lúc đến. Tiếp theo, chỉ cần chờ đợi ngày mai mà thôi. Nàng thật mong chờ trận chiến lần này, không biết là Ngự lâm quân của Cẩm Thương Hi tốt, hay là người của Thuyên Tâm tốt nữa.
Cát Tường tâm tình vui vẻ, cũng không keo kiệt rải đường cho Như Lan. Nàng nắm lấy tay hắn, mười ngón đan xen, dịu dàng đưa lên môi hôn xuống, ánh mắt sáng ngời như tinh tú thì thầm:
"Sau chuyện này, chúng ta liền có thể ở bên nhau, Lan nhi..."
_____
Đến tôi cũng bị Cát Tường liêu đổ rồi (*≧∀≦*)