Chương 1: Nữ sắc khó cưỡng

Thành phố Hải Thành.

Tập đoàn L.R ngày hôm nay vừa kí kết hợp đồng hợp tác cùng với một công ty lớn ở Pháp, nhầm mục đích có thể quản bá sản phẩm ra một cách rộng rãi tăng tỉ xuất mức giá cao của sản phẩm. Đây là việc được gọi là quá tốt đối với một tập đoàn kinh doanh nhưng phải nói thêm là công việc cũng tăng lên một cách đáng kể tất cả nhân viên vô cùng nghiêm túc chăm chỉ với cả đóng công việc chồng chất trước mặt họ.

Tập đoàn đá quý L.R - Lãnh thị luôn là đề tài nóng hổi nhất trên tất cả trang đầu mặt báo, đặc biệt là về vị chủ tịch đương nhiệm của Lãnh thị - Lãnh Ngạo Đông vị thái tử của Lãnh gia được xem là ông trùm đá quý ở trong cái giới này. Một tập đoàn lớn mạnh đứng nhất nhì thế giới với vị trí chủ tịch của Lãnh Ngạo Đông thì phải nói hắn thật sự rất tài giỏi thông minh chưa bất kì người nào có thể qua mặt được hắn dù hắn chỉ mới hai mươi chín tuổi nhưng thật sự năng lực và có tài trong giới kinh doanh ai cũng phải gật đầu thừa nhận.

Đúng vào ngày hôm nay, ngày mừng thọ bảy mươi của Lãnh gia gia - ông nội của Lãnh Ngạo Đông được tổ chức hết sức long trọng trên một khách sạn lớn du thuyền quý tộc. Buổi tiệc được bố trí sang trọng và xa hoa đúng với danh xưng gia tộc đứng đầu, khách mời đến cũng là bật cao trong giới thượng lưu và các người doanh nhân có máu mặt ở Đế Đô - Hải Thành.

Buổi tiệc được diễn ra, các khách mời cũng đã đến rất đông đủ. Một số người đem theo hàng đóng món quà đắc tiền hay những món đồ cổ quý hiếm tặng cho ông còn thêm nhiều người dẫn theo con gái hoặc cháu gái của họ đến trang điểm ăn diện nổi bật chủ yếu có thể rơi vào mắt xanh của vị thái tử Lãnh gia - Lãnh Ngạo Đông, cái ghế Lãnh thiếu phu nhân biết bao nhiêu con gái ở Hải Thành này nằm mơ cũng muốn được ngồi vào đương nhiên hôm nay chính là cơ hội cho bọn họ thể hiện rồi.

Ở một góc khác bữa tiệc, Bạch Quân Thuỵ vẻ mặt có chút không vui nhìn chầm chầm vào điện thoại rồi nói nhỏ với Hướng Thiệu Sương

"Nó làm cái quái gì mà lâu thế hả...bữa tiệc sắp bắt đầu rồi" - Bạch Quân Thuỵ.

Hướng Thiệu Sương cũng bực mình định gọi điện thoại một lần nữa thì từ xa bọn họ ồn ào nói nhỏ nói lớn khiến cả hai cũng tò mò ngước nhìn theo.

Một cô gái mặc bộ váy màu vàng nhạt xuôn dài cổ áo trễ vai vô cùng xinh đẹp, mái tóc màu nâu đen ma mị cùng ánh mắt đen láy đẹp mê mẫn khiến ai nấy ngước nhìn theo không chớt mắt. Lúc này Bạch Quân Thuỵ mới thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng đến...là con gái của ông - Bạch Sở Kiều.

Cô chầm chậm bước lại cười nhạt liếc sang Hướng Thiệu Sương một cái rồi nói.

"Thật xin lỗi..con có chút việc nên đến trễ.." - Bạch Sở Kiều.

Hướng Thiệu Sương chán ghét nhìn cô nói



"Thật không thể thống gì cả".

Bạch Sở Kiều chống cằm cười nói nhìn bà một cách mỉa mai

"Ay da..dì à không tin là dì cũng được đến một buổi tiệc quý tộc thế này cơ đấy ngạc nhiên nha.." - Nụ cười trên môi của cô xinh đẹp rạng ngời, lời nói vài phần châm chọc Hướng Thiệu Sương.

Bà ta trợn mắt hung tợn nhìn cô định chửi thì Bạch Quân Thuỵ ngăn lại nghiêm giọng răng đe cả hai người. Đây là buổi tiệc nhà họ Lãnh không thể làm càng được.

"Các người im lặng một chút...không thể gay chuyện ở đây được có biết không vậy".

Hướng Thiệu Sương mới ngậm ngùi im miệng trợn mắt oán giận nhìn Bạch Sở Kiều cười đắc ý.

Lúc này, nhân vật chính của buổi tiệc cũng đã đến đó là Lãnh gia gia đi cùng với Lãnh Ngạo Đông bên cạnh còn có Lãnh phu nhân và Lãnh lão gia, ánh đèn và tất cả sự chú ý đều đỗ vào họ nhưng chủ yếu chính là vị thái tử gia Lãnh Ngạo Đông.

Nghe đồn Lãnh Ngạo Đông không những tài giỏi mà còn có diện mạo rất đẹp trai ưu tú, tính cách kiêu ngạo hào hoa phong nhã ai ai cũng biết. Giờ Bạch Sở Kiều mới thấy. Hắn ta quả nhiên đẹp trai thật, ngũ quan tinh tế mái tóc đen xoã rủ xuống phần mặt khiến người ta phải mê mẫn trước khuôn mặt đẹp trai không góc chết của hắn. Bộ âu phục màu bạc sẫm như tôn lên dáng người cao ráo đẹp hơn cả người mẫu của hắn ít nhất hắn cũng phải một mét tám mươi trở lên, giờ thì Bạch Sở Kiều mới hiểu nhiều cô gái ở Hải Thành này chết cũng muốn gả cho hắn đều có nhiều lí do cả. Thứ nhất hắn thật sự rất đẹp đúng thật với mẫu người lí tưởng của tất cả cô gái, thứ hai là tài sản của hắn có thể ăn ba đời còn không biết đã hết chưa....

Hướng Thiệu Sương cảm thấy hối hận khi không dẫn theo con gái của bà ta đến đây nhưng rồi nhìn sang cô đang ung dung cười đắc ý thì càng tức giận hơn mỉa mai vài câu khó chịu.

"Hừ..phải nói là thái tử gia này tất cả đều hoàn hảo, đâu phải ai cũng có thể gả cho cậu ta cơ chứ..ăn mặc đẹp đến đâu cũng thế thôi"

Bạch Sở Kiều cười lạnh nhìn bà ta nháy mắt một cái tinh ranh rời đi, Hướng Thiệu Sương định bám theo nhưng bị Bạch Quân Thuỵ ngăn lại. Hai người này ở gần nhau kiểu gì cũng có chuyện không lành.



Sau khi Lãnh Ngạo Đông giao thiệp nói chuyện với một số người thì quay về phòng nghỉ ngơi, Lãnh gia gia cũng cho phép bảo hắn mệt thì hãy về phòng nghỉ ngơi.

Phòng VIP nằm ở tầng trên nên rất ít người đi qua lại ở đây, từ phía xa chỉ có ánh đèn lờ mờ không rõ một người phụ nữ đi ngang qua hắn...mùi thơm tự nhiên như hấp dẫn hắn nhìn theo. Khuôn mặt nhỏ bé đẹp đến mê người cùng bờ vai trắng ngần khiến hắn cũng phải thẫn thờ nhìn cô, một cái nhìn lướt qua như thế thôi đã khiến hắn ngẫn ra rồi...chưa bao giờ hắn bị như thế.

Đứng ngẫn người trước sự quyến rũ, người phụ nữ kia từ khi nào không hay đã đi mất, theo một phản xạ nào đó mà Lãnh Ngạo Đông đã theo chân cô đi đến tận tầng trên cùng của du thuyền.

Đi đến trước phòng nghĩ cô gái đó chợt đứng lại vang lên một câu. Gương mặt ma mị khẽ quay lại mỉm cười...

"Lãnh thiếu ngài đang theo tôi sao ?"

Lãnh Ngạo Đông bị sững người lại khi cô quay mặt lại nhìn hắn, lúc này có thể nhìn rõ hoàn toàn khuôn mặt đẹp đó.

"Chẳng phải cô dẫn tôi đến sao ?" - Lãnh Ngạo Đông cười lạnh đi từng bước tiến lại, mùi hương ngọt ngào từ cơ thể cô gái như cuốn hút tâm trí của hắn.

Nụ cười yểu mị mê người của cô làm hắn đột nhiên rung động, tim cũng đập nhanh hơn một nhịp, hắn đâu phải chưa từng thấy nữ nhân xinh đẹp trên đời nhưng cô gái này ngay trước mặt hắn lại khiến hắn phải suy nghĩ.

"Vị tiên sinh này thật biết nói đùa...tôi sao có thể dẫn dắt anh đến đây được chứ"- quả thật cô không nghĩ tên này lại theo cô đến tận đây thật, chỉ là lời nói của bà dì kia khiến cô khó chịu nên định đi lên tầng thượng cho khoay khoả một chút không ngờ lại gặp Lãnh Ngạo Đông ở đây.

Bạch Sở Kiều bây giờ lại cảm thấy lo lắng rồi sao tên này đột nhiên im lặng nhìn cô chầm chầm vậy...

"Tiên sinh..anh..ưʍ.." lời nói chưa hết thì môi cô đã bị hắn dán sát vào môi hắn, nụ hôn có chút nóng bỏng cũng có chút lạnh, bàn tay mềm mại nhỏ nhắn cố gắn đẩy ra nhưng lại càng áp sát chặt vào đến khi cô gần như không thở được nữa hắn mới chịu buông ra.

"anh bị gì vậy hả...cái tên biếи ŧɦái này..."- đây là nụ hôn đầu của cô tự nhiên bị một người đàn ông xa lạ cướp đi đương nhiên cô không khỏi tức giận đẩy mạnh hắn ra chạy đi mất.