Chương 16

Bên ngoài dậy sóng, Mặc Hoa Tiên Quân và Hòa Tế lại không biết tí gì.

Cánh nhỏ còn chưa lành, hiện giờ Hòa Tế chỉ là một con gà béo thân tàn chí cứng. Mỗi ngày nàng đều thật cẩn thận đi từng bước nhỏ, sợ không cẩn thận một cái là biến thành gà nhỏ không đứng dậy đi nổi luôn.

“Tiên quân, Tiên quân, cánh ngứa.” Hòa Tế ngồi xổm trên chân Mặc Hoa Tiên Quân khóc chít chít.

Một lần nữa mọc xương mọc lông làm Hòa Tế ngứa không chịu được, chỉ muốn cào cào.

“Nhịn đi.”

“Không nhịn được.” Gà con béo lắc trái lắc phải, chui vào vạt áo của Mặc Hoa Tiên Quân cọ lên trên cẳng chân hắn.

Mặc Hoa Tiên Quân: “…”

Gà của mình nuôi, tất nhiên có thế nào cũng phải nuôi tiếp.

Mặc Hoa Tiên Quân thở dài, bế Hòa Tế lên, ngón tay cách vải mịn, nhẹ nhàng xoa gãi.

“Tiên quân, Tiên quân, xương cánh cũng muốn sờ sờ.”

“…” Mặc Hoa Tiên Quân đầy bất đắc dĩ sờ sờ xương cánh: “Hòa Tế, nàng đã được sách phong, chờ sau khi thân thể hoàn toàn tu dưỡng thì về phủ đệ của mình đi thôi.”

Gần đây Hòa Tế bị Mặc Hoa Tiên Quân đốc xúc rất nghiêm, mấy ngày nay chỉ được ăn no bảy phần. Nàng vừa nghe đề nghị này, thiếu chút nữa đã đồng ý rồi.

Hòa Tế nghiêng đầu: “Nhưng mà Tiên quân, phủ đệ kia là dinh thự của đôi ta ở sau khi kết hôn mà.”

Tên gọi tắt là hôn trạch.

“Chớ có nghĩ nhiều.” Mặc Hoa Tiên Quân dừng một chút, nhớ tới chuyện nhụy hoa bị gà mổ, tai lại đỏ ba phần.

Hòa Tế nghển cổ lên: “Tiên quân bội tình bạc nghĩa, không muốn thành thân với ta.”

Mặc Hoa Tiên Quân hơi đau đầu.

“Ta ăn mật hoa của chàng, ta sẽ phụ trách!” Hòa Tế nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, tiếp theo gọi điệp linh gửi chiếu thư tứ hôn ra.

[Phụng thiên thừa vận]

Chiếu thư nổ tung trên bầu trời Thiên Giới, linh thức thuộc về Thiên Tôn dao động ở trên bầu trời khuếch tán ra.

Sắc mặt Mặc Hoa Tiên Quân xanh lè, dường như cảm ứng được điều gì đó, căng thẳng giơ tay nắm móng gà của Hòa Tế.

Chiếu thư lải nhải một đống giới thiệu thân phận hai người Hòa Tế và Mặc Hoa Tiên Quân, cuối cùng lại đính hôn ước cho hai người.

Lập khế ước đại điển phải chờ đến khi tu vi Hòa Tế đuổi kịp Mặc Hoa Tiên Quân thì lại làm kế hoạch. Lập khế ước hai bên phải đi vào thức hải của đối phương, đánh ấn ký lên tinh thần. Đến lúc đó, tu vi cao sẽ phụng dưỡng ngược lại cho tu vi thấp.

Nếu hiện tại Hòa Tế lập tức lập khế ước, thân thể không chịu nổi ngược lại sẽ ngã xuống.

Thiên Tôn không phải người làm bậy, nhưng Mặc Hoa Tiên Quân ngó trái ngó phải thật sự không nhìn ra, rốt cuộc con gà béo này được định làm bạn đời của hắn ở phương diện nào.

“Chíp?” Hòa Tế nhìn chiếu thư mở trên không trung, sau khi tuyên đọc xong một chữ cuối cùng, một lần nữa biến trở về nguyên dạng bay về phía nàng, cũng hoàn toàn đi vào trong cơ thể nàng.

Ánh sáng vàng phát sáng xoay chung quanh Hòa Tế, giây tiếp theo, gà con béo trong ngực Mặc Hoa Tiên Quân hóa thành hình người.

Mặc Hoa Tiên Quân vốn ôm gà nhỏ, tay thuận thế biến thành ôm Hòa Tế.

Mặc Hoa Tiên Quân: “???”

Hòa Tế dụi dụi: “Tiên quân??”

Điệp linh vũ quan hóa thành con bướm buộc mái tóc rối xõa tung của Hòa Tế lên, lộ ra khuôn mặt Hòa Tế.

Mặc Hoa Tiên Quân trăm triệu lần không nghĩ tới gà con nghịch ngợm này, hình người lại như ánh sáng mặt trời rực rỡ, lộ ra sự ngây thơ hồn nhiên, đôi mắt trong vắt không giống đứa trẻ hư chút nào.

Mặc Hoa Tiên Quân ho nhẹ một tiếng, nhấc Hòa Tế trong ngực sang một bên.

“Tiên quân, Tiên quân, ta hóa hình rồi nè!”

“… Ừm.”

“Tiên quân, Tiên quân, chàng phải gả cho ta đó.”

“…”

“Tiên quân, Tiên quân!! Ta còn chưa biết đi đường, chàng đừng ném ta xuống đó…”