Chương 8.3: Ký túc xá

Cô gái mặc váy hoa nhí cổ chữ V, vòng eo rất nhỏ làm nổi bật khuôn ngực, mái tóc màu hạt dẻ được uốn lên, trên tay là chiếc túi tám vạn nhân dân tệ trong bộ sưu tập xuân hè mới nhất, khí chất trên người tỏa ra mùi tiền.

Đương nhiên, bản thân cô ta cũng rất xinh đẹp.

Lâm Kinh Mặc cảm thấy ánh mắt xung quanh đều đang đánh giá cô gái này, bạn cùng phòng bên cạnh cũng phát hiện ra cô ta đang đến, âm thanh bàn tán ríu rít cũng bớt dần, thấy cô ta nhìn máy rút tiền sau lưng mình, cô lập tức đoán ra.

“Là đàn chị đó sao?” Lâm Kinh Mặc nói.

Như Duyệt Nhiên đã sớm chú ý tới cô gái đẹp mê hồn này, giống như quả đào ngọt ngào treo ở nơi cao nhất, vô cùng mịn màng, hồng hào ngất ngây khiến người ta không thể bỏ qua.

Cô gái xinh đẹp gặp một cô gái xinh đẹp khác, thái độ cũng sẽ có chút kỳ lạ.

Ngoại trừ gương mặt của cô, Như Duyệt Nhiên còn âm thầm đánh giá cách ăn mặc của cô.

Chiếc áo thun trắng vốn không phải của nhãn hiệu gì nổi tiếng, quần jean xẻ ống, còn có đôi giày vải 69 tệ mua ở chợ mà Như Duyệt Nhiên chỉ đến lúc muốn ăn thức ăn tươi mới, ngoại trừ cái này ra thì không còn gì khác.

Như Duyệt Nhiên không tin trên đời sẽ có cô gái xinh đẹp giàu có không đeo cả vòng tay, nói cách khác, cô gái trước mặt này chắc chắn rất nghèo.

Có điều điều kiện của cô thật sự rất tốt, mặc dù chỉ mặc như vậy nhưng khí chất không bị vấy bẩn chút nào, vô cùng đơn thuần.

Nghe thấy Lâm Kinh Mặc gọi cô ta, Như Duyệt Nhiên hơi sửng sốt sau đó mới phản ứng lại, nhẹ nhàng nói: “Cô biết tôi sao?”

Lâm Kinh Mặc còn chưa kịp mở miệng, Nhậm Thời Dĩnh bên cạnh đã cầm thẻ: “Đàn chị, đây là thẻ học sinh của chị, bọn em nhặt được.”

Nhậm Thời Dĩnh cười cực kỳ ngoan ngoãn, nhưng độ cong môi mang theo chút nịnh nọt, Như Duyệt Nhiên đã gặp rất nhiều cô gái chào hỏi mình như vậy, cũng chỉ gật đầu khách sáo nói: “Đúng là của chị rồi, cảm ơn các em.”

“Không cần cảm ơn, chuyện nên làm mà.” Nhậm Thời Dĩnh còn bồi thêm một câu: “Chị mau kiểm tra số dư xem có bị trộm hay không.”

Vô cùng thân thiện.

Nhưng mà loại thân thiện này Như Duyệt Nhiên gặp quá nhiều rồi, cô ta cũng không “được sủng mà kiêu”, sau khi gật đầu với bốn cô gái ngây ngô trước mặt thì nhanh chóng xoay người rời đi.

Ngay cả bóng lưng trông cũng vô cùng khác biệt, mặc dù biểu cảm của cô ta rất dịu dàng.

Lâm Kinh Mặc nhìn cô ta, nhưng không thật sự nhìn, cô đang liên tưởng đến Thẩm Tinh Nhan, cảm giác bọn họ có gì đó rất giống nhau.

Đến khi Như Duyệt Nhiên ra khỏi cửa lớn, Lâm Kinh Mặc dời mắt, lơ đãng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, cảnh tượng khiến cô vô cùng sửng sốt.

Một chiếc xe G màu đen đỗ ở bên ngoài, cửa xe hạ xuống, có thể nhìn thấy rõ sườn mặt của chàng trai ngồi trên ghế điều khiển.

Là chàng trai đi cùng Thẩm Tinh Thần ở quán bar tối hôm qua.