Chương 9: Đối Diện Ma Vương Jachi
Hallow bước đi giữa hành lang tối tăm, không gian bao trùm bởi sự âm u và lạnh lẽo. Những bức tường đá xám xịt, dày đặc, như thể từng viên đá đều thấm đẫm bóng tối và lời nguyền cổ xưa. Ánh sáng từ những ngọn đuốc thưa thớt treo rải rác trên tường chỉ đủ để tạo ra những vệt sáng yếu ớt, khiến bóng Hallow kéo dài phía sau như một hình thù ma quái. Trần nhà cao vυ"t, phủ kín bởi mạng nhện và rêu phong, như thể chưa từng có dấu chân người đặt đến đây từ hàng thế kỷ. Tiếng bước chân Hallow vang vọng trên nền đá lạnh lẽo, hòa vào những âm thanh rì rầm kỳ lạ tựa như tiếng thì thầm của quỷ dữ.
Đến cuối hành lang, anh đứng trước một cánh cửa khổng lồ bằng đá đen, nặng nề như đúc từ bóng tối. Những hoa văn quái dị được khắc lên bề mặt cửa, mô tả những cảnh tượng chết chóc và điêu tàn. Hallow đặt tay lên cánh cửa, cảm nhận một luồng tà khí lạnh buốt tràn qua, nhưng anh không chút chần chừ mà đẩy mạnh. Cánh cửa mở ra với tiếng kẽo kẹt đáng sợ, để lộ ra một căn phòng rộng lớn, u ám như lòng đất.
Phòng của Ma Vương Jachi to lớn như một đấu trường, trải dài từ trái sang phải với những hàng cột đá đồ sộ đứng sừng sững, tạo thành một lối đi hẹp dẫn tới ngai vàng ở cuối phòng. Ánh sáng đỏ mờ nhạt từ những chiếc đèn treo cao trên cột chiếu rọi, phủ lên căn phòng một màu đỏ huyết, như thể toàn bộ không gian chìm trong máu. Trên mặt đất, những viên đá xù xì xếp chồng lên nhau, từng vết nứt trên đó như đang rỉ ra một loại chất lỏng đen đặc, tạo thành những vũng nhỏ bốc khói và tỏa ra mùi hôi thối.
Vây quanh căn phòng là những ma tộc kinh tởm, mỗi con mang một hình dạng ghê rợn khác nhau. Có những kẻ cao lớn với đôi mắt đỏ rực, da xanh xám lấm tấm vảy sắc nhọn; những sinh vật có tay chân dài ngoằng, cơ thể cong queo như thể bị biến dạng qua từng cuộc chiến. Một số khác trông như loài sói đứng thẳng, lớp lông bết lại thành từng mảng nhầy nhụa và những chiếc răng nanh dài sắc lẻm nhô ra từ hàm dưới. Chúng gầm gừ, rít lên những âm thanh khàn khàn, ánh mắt thù hận đổ dồn về phía Hallow – kẻ xâm nhập duy nhất dám đặt chân vào địa ngục này.
Trên ngai vàng cao nhất, giữa căn phòng, là Ma Vương Jachi – kẻ thống trị của bóng tối. Hắn có thân hình khổng lồ, cao gấp đôi người bình thường, da dẻ xanh thẫm lốm đốm những mảng vảy bóng loáng như cá. Đầu hắn là một sự kết hợp kỳ quái giữa người khổng lồ và nhân ngư, với ba con mắt sáng rực. Hai con mắt nhỏ nằm hai bên, liên tục liếc xung quanh như kẻ săn mồi, nhưng mắt trung tâm lớn nhất, không bao giờ chớp, nhìn thẳng vào Hallow với ánh nhìn chết chóc và khinh miệt. Đôi môi hắn mím lại, cặp răng nhọn hoắt ló ra từ hàm, sắc bén và lấp lánh trong ánh sáng đỏ thẫm.
Hai cánh tay Jachi dài quá mức, thô kệch và mạnh mẽ. Chúng có lớp vảy dày và cứng phủ kín, với từng khớp nối gồ ghề giống như được đắp từ đá núi. Mỗi bàn tay của hắn có bốn ngón dài, móng vuốt mọc ra sắc lẻm và cong như móng của ác thú, có màu đen bóng nhẵn, phản chiếu ánh sáng yếu ớt từ căn phòng như những lưỡi kiếm đẫm máu.
Khi hắn di chuyển, các ngón tay cứng và dài của hắn khẽ khép mở, phát ra những âm thanh rít nhẹ như tiếng mài kim loại. Đôi bàn tay này là công cụ gϊếŧ chóc, chỉ cần một cái chạm nhẹ cũng có thể xé nát kẻ đối diện. Mỗi móng vuốt dường như còn ánh lên chút chất độc xanh lá nhạt, mang lại cảm giác rợn người chỉ với một cái liếc mắt.
Đôi chân Jachi to khỏe, có cơ bắp cuồn cuộn, đủ sức chịu đựng và giữ vững cơ thể khổng lồ của hắn. Đôi chân hắn bao phủ bởi những lớp vảy dày cộm như trên thân, cứng rắn và bóng bẩy. Bàn chân to bản, mỗi ngón chân cũng có móng vuốt, nhưng ngắn và cùn hơn so với tay, dường như chúng được thiết kế để đạp nát và nghiền vụn mọi thứ dưới chân hắn.
Gót chân của hắn có những khối thịt nhô ra, tựa như những chiếc gai nhọn làm bằng xương, có khả năng tạo ra những vết thương nghiêm trọng chỉ với một cú giẫm đạp. Đôi chân này thể hiện sự đáng sợ không chỉ trong sức mạnh mà còn ở khả năng phòng ngự tự nhiên.
Áo choàng của Jachi là một sinh vật sống đáng sợ, những xúc tu dài ngoằng như những con rắn nhỏ, quấn chặt lấy cơ thể hắn. Chiếc áo như thể có linh hồn, cựa quậy theo từng hơi thở của Jachi, phát ra tiếng rít nho nhỏ, đôi khi còn phát sáng nhẹ trong bóng tối. Mỗi lần Jachi di chuyển, chiếc áo choàng cũng rung chuyển, khiến các xúc tu trườn dài, sẵn sàng tấn công bất kỳ kẻ nào lại gần.
Toàn thân Jachi bao bọc bởi một lớp tà khí đen đậm đặc, mờ ảo, chảy quanh người hắn như một làn khói ma quái. Lớp khí này tạo ra cảm giác ngột ngạt, lạnh lẽo, và tỏa ra mùi hôi thối tanh tưởi. Tà khí này không chỉ để đe dọa mà còn có khả năng hút dần sức mạnh và ý chí của những kẻ địch yếu đuối. Ai bước vào phạm vi của lớp tà khí này sẽ ngay lập tức cảm thấy yếu đi, và có thể bị hạ gục chỉ bởi sức mạnh của nó mà không cần Jachi động đến.
“Vậy ra, ngươi chính là kẻ cuối cùng, Hallow,” giọng nói của Jachi vang lên, trầm và rền rĩ như tiếng sấm. Mỗi từ hắn thốt ra đều làm không khí rung lên, như thể chính căn phòng cũng sợ hãi trước uy lực của hắn. “Ngươi đến đây với hy vọng tiêu diệt ta sao? Ngươi và những anh hùng khác… thật nực cười. Nhân loại không bao giờ học được bài học của mình.”
Hallow im lặng, đôi mắt ánh lên sự kiên định và quả cảm. Từ sau lưng anh, thanh kiếm phát ra ánh sáng bạc rực rỡ, càng trở nên sáng chói hơn khi đối diện với tà khí nặng nề của Jachi và đám ma tộc. Ignis, tinh linh nhỏ bé của anh, hiện lên bên vai, ánh mắt bừng bừng thù hận nhìn về phía Ma Vương và bọn quái vật.
“Jachi,” Hallow cất tiếng nói, giọng mạnh mẽ và vang dội, “ngươi có thể đã gϊếŧ những anh hùng khác, nhưng ta sẽ không để điều đó tiếp diễn. Cuộc chiến này sẽ kết thúc ở đây, ngay bây giờ.”
Jachi phá lên cười, tiếng cười khàn đυ.c đầy nhạo báng, dội lại từ những bức tường đá và hòa cùng tiếng gầm rú của ma tộc xung quanh. “Ngươi dám thách thức ta, kẻ hèn nhát ư? Vậy hãy để ta dạy cho ngươi sức mạnh thực sự là gì.”
Với một cái vẫy tay, Jachi ra lệnh cho lũ ma tộc xông lên. Hàng trăm quái vật cùng nhau gào rú, lao tới như cơn bão dữ tợn, bao vây lấy Hallow. Đám quái vật đủ loại, từ những kẻ có thân hình vạm vỡ đến những sinh vật bé nhỏ nhưng độc ác, tất cả đều lao tới với ý định xé xác kẻ anh hùng trước mắt.
Hallow nhắm mắt lại trong giây lát, hít một hơi sâu. Khi anh mở mắt ra, ánh sáng bạc từ thanh kiếm bùng lên mãnh liệt, bao bọc lấy anh trong hào quang sáng rực. Một mình anh đứng giữa lũ quái vật, chuẩn bị cho trận chiến sinh tử – trận chiến cuối cùng để kết thúc tất cả.